Chương 73: Nhân Vật Chính Quang Hoàn
Noires có chút muốn cười, cô tự hỏi nếu những người khác mà biết "chàng trai" đó cũng là một mỹ thiếu nữ thì sẽ có biểu cảm thế nào đây.
"Chậc."
Schwarz tặc lưỡi.
Trông có vẻ Arc và mấy cô gái cũng có ý định ghé vào nhà hàng kia, vốn còn đang cân nhắc xem đông người như vậy có nên vào không đây. Giờ thì tốt, khỏi phải suy nghĩ thêm nữa. Hắn dời bước rẽ sang hướng khác.
"Sao vậy?"
Thấy động tác của hắn, Noires lên tiếng.
"Ngài không muốn chào hỏi họ sao?"
"Không."
Schwarz trả lời ngay mà không cần nghĩ ngợi.
"Tôi có thể hỏi tại sao không?"
Quan hệ của Schwarz và những cô gái đó ngay từ đầu đã không được tốt đẹp mấy, Noires biết điều đó, tới nỗi hắn từng suýt bị cho thôi học vì bọn họ. Nhưng mà đó là chuyện của mấy tháng trước, còn bây giờ, sau những nỗ lực điều giải của chủ nhân cô, lẽ ra mối quan hệ này đã được cải thiện rồi mới phải. Thỉnh thoảng Noires còn thấy bọn họ luyện kiếm cùng nhau, cô đã tưởng ít nhất mọi người cũng đã xem nhau là "bạn bè" dù không phải cũng sẽ không kém quá nhiều.
Thực tế dường như không như những gì Noires nghĩ cho lắm, Schwarz vẫn giữ thái độ mang xu hướng bài xích những cô gái đó.
"Còn tại sao nữa."
Schwarz đáp lại với gương mặt có phần tiêu cực.
"Mấy con ranh đó là cái nam châm hút rắc rối, đặc biệt là trong những thời điểm như thế này. Cô sẽ chẳng bao giờ biết được khi nào mình bị kéo vào mớ vấn đề của chúng đâu."
"Hả?"
Noires nghiêng đầu như muốn hỏi "tên này đang nói cái gì vậy?"
"Nghe đây Noires."
Schwarz hít sâu một hơi, kiên nhẫn giải thích.
"Giả như trên thế giới này tồn tại một cái Nhân Vật Chính Quang Hoàn, cái loại khí chất sẽ hút hết mọi rắc rối vào người ấy, thì con nhãi kia chính là người sở hữu nó. Hiểu chưa?"
"Nghe như thành kiến của riêng ngài vậy. Nói về việc hút rắc rối, tôi cũng biết một kẻ là trung tâm của mọi rắc rối đấy."
Nội dung câu nói không hề chỉ đích danh cái "trung tâm của mọi rắc rối" kia là ai, song ánh mắt dán chặt vào người Schwarz của Noires đã gián tiếp xác nhận nó. Là người tiếp xúc với cả Schwarz và Arc cùng những cô gái khác, theo Noires thấy cái người đứng giữa mọi phiền phức lớn bé trong Stellar mấy tháng trở lại đây không có tư cách gọi người khác là nam châm hút rắc rối.
"Tin hay không là quyền của cô."
Schwarz không giải thích thêm, thời gian sẽ tự chứng minh những gì hắn nói.
Thấy Schwarz không muốn nói nữa, Noires cũng không tiện hỏi thêm mà chỉ bước theo sau hắn đồng thời xoay đầu nhìn lại những thiếu nữ bên kia đường, âm thầm cảm thấy tiếc cho họ vì dây phải cái tên dở hơi đầy thành kiến này.
Chỉ thấy nhóm sáu người bọn họ vừa bước vào nhà hàng, một tốp gần mười người đã theo phía sau. Với bầu không khí không khác gì lễ hội này thì việc lũ lượt kéo nhau dùng bữa là chuyện bình thường, đấy là nếu đám người đó không trùm kín mít từ đầu tới chân, nhìn sao cũng ra dáng "bọn ta là kẻ khả nghi". Ấy vậy mà không một ai chú ý tới cái tập đoàn sặc mùi khả nghi ấy, hành động như thể chẳng có gì lạ.
Để tạo thành kết quả như vậy chỉ có vài khả năng.
"Vật phẩm ma thuật hoặc năng lực che giấu nhận thức sao?"
Noires thầm nghĩ, nếu không phải giác quan của cô đặc biệt tốt nhờ Long Nhãn kể cả khi không sử dụng, có lẽ cũng bị che mắt rồi.
Bình thường ai lại phải che giấu nhận thức của người xung quanh làm gì, càng lúc càng khả nghi. Nghĩ vậy, Noires lập tức kích hoạt Long Nhãn.
Và rồi thứ đập vào mắt cô là một đống ma lực nhớp nhúa ghê tởm khó mà quên được dù mới chỉ nhìn thấy một lần mấy tháng trước.
"Có rắc rối xảy ra thật kìa!"
Giật lấy mũ áo choàng của Schwarz, cô vội vàng cảnh báo.
***
Hồi tưởng lại những việc xảy ra trong chưa đầy nửa giờ qua, Schwarz nhíu mày nhìn xuống ả đàn bà vừa bị mình đấm xuống sàn, lấy chân lật người ả qua lại. Loại ma lực tởm lợm này chắc chắn là Messiah, không cần phải nghi ngờ. Năng lực che giấu hiện diện của bọn chúng vừa nãy có chút phiền phức, nếu không có Noires và Long Nhãn của cô thì e là khó mà giải quyết nhanh như vậy được.
Vấn đề là tại sao những kẻ điên đó lại nhắm vào Arc lúc này?
Sự kiện khiến nhóm nhân vật chính và đám cuồng tín rồ dại Messiah gặp nhau lần đầu và nảy sinh xung đột đã bị hắn và Noires phá bỏ mấy tháng trước. Đâu có lý do gì để Arc trở thành đối tượng chú ý của bọn chúng, nếu có thì cũng phải là nhằm vào hắn mới đúng.
"Tại sao các ngươi lại bị t·ấn c·ông vậy?"
Đặt Noires trong ngực xuống, Schwarz nhướng mày với Arc, khoanh tay đặt câu hỏi.
"Tiền bối! Cẩn thận, ả ta..."
Thay vì trả lời câu hỏi của hắn, Arc lại vội vả cảnh báo điều gì đó.
Cô còn chưa nói xong, ma trận khắc trên người ả đã bắt đầu phát ra ánh sáng chói mắt. Dòng chảy khác biệt giữa bọn họ với thế giới trở lại bình thường, nhóm người bại lộ trong ánh mắt ngạc nhiên không hiểu gì của những thực khách xung quanh.
Mặc kệ những cái nhìn tò mò tọc mạch đó, Schwarz tung một cú đá vào bụng ả đàn bà. Cùng một tiếng vang lớn và sóng xung kích nhẹ lan toả đẩy đổ bàn ghế xung quanh, cơ thể phát sáng của ả bay nhanh ra ngoài ban công, vượt qua mấy lần vận tốc âm thanh, nháy mắt đã ở độ cao gần chục dặm trên không.
Ngay sao đó, ánh sáng chói loá lấn át cả mặt trời che phủ không trung, một v·ụ n·ổ khủng kh·iếp quét sạch những tầng mây xung quanh, tận vài giây sau, tiếng vang rền như sấm dậy kèm theo cuồng phong dữ dội quét xuống từ bầu trời mới tới được mặt đất trong sự la hét hoảng loạn của mọi người bên dưới.
Vụ nổ này mà không bị Schwarz đẩy lên cao, thật sự không dám nghĩ nó sẽ gây ra bao nhiêu t·hương v·ong cho thành phố nữa. Arc rùng mình, cảm thấy lo sợ đồng thời cũng cảm thấy yên tâm, cũng may mà tiền bối xuất hiện kịp thời.
"Tự hủy à? Sao mình không thấy ngạc nhiên nhỉ?"
Schwarz lào bào một tiếng, không mấy ấn tượng.
Bên cạnh hắn, Noires há miệng như muốn nói gì đó, cuối cùng lại thôi, mấy thiếu nữ khác cũng chẳng khá hơn là bao c·hết lặng trước cảnh tượng này. Trong khi đó, cả thực khách tầng trên, tầng dưới lẫn những người bên ngoài đã bắt đầu chạy loạn khắp nơi.
Nhận thấy nếu cứ thế này thì tình hình sẽ trở nên cực kỳ hỗn loạn, Noires bước ra ngoài ban công, rút từ trong ngực áo ra một tấm thẻ kim loại có khắc dấu ấn Stellar giơ lên cao, biểu tượng trên tấm thẻ xuất hiện trên đỉnh nhà hàng, phóng to lên hàng chục thước.
"Lãnh chúa đang ở đây, mọi người đừng lo lắng!"
Cô nghiêm giọng nói, âm thanh không lớn nhưng lại rõ ràng rành mạch từng chữ, truyền vào trong tai người khác.
"Là dấu hiệu của lãnh chúa!"
"Lãnh chúa đang ở đây sao?"
"Không lẽ vừa rồi là tiết mục góp vui của lãnh chúa?"
"..."
Tuy không cai trị trực tiếp, nhưng địa vị của Satella trên lãnh địa này vẫn có sức nặng ghê gớm, nhóm người hỗn loạn dần dần bình tĩnh xuống. Thấy vậy, Noires mới thở nhẹ một hơi, coi như tạm thời ngăn được tình trạng vì hỗn loạn mà giẫm đạp lên nhau để bỏ chạy.
Giờ phải nghĩ nguyên do hợp lý cho tình huống vừa rồi mới được.
"Các ngài cũng giúp tôi một tay đi!"
Cô nghiêng đầu, tìm kiếm sự giúp đỡ từ Schwarz và các thiếu nữ ở sau lưng mình.
Chẳng qua nơi đó bây giờ đã trống không, ngoài một đống bàn ghế ngã loạn thì không còn một ai cả. Những thiếu niên thiếu nữ vừa nãy còn đứng đó đã nhân lúc cô ổn định lòng người mà bỏ đi mất dạng.
"Cái bọn này..."
Khoé môi co giật, Noires cố áp chế cảm giác muốn mắng người đang trào ra khỏi lồng ngực mà xoay đầu nhìn lại vô số người đang chăm chú vào mình, đợi một lời giải thích.
"Tôi không bỏ qua vụ này đâu!"
Cô cắn răng, hạ quyết tâm nhất định phải để những kẻ vô tâm vô trách nhiệm đó phải nhìn lại tội lỗi của mình.