Lẳng Lơ Tao Nhã

Chương 506: Thời cơ dễ lỡ (2)




Sau khi bốn lộ đại quân phát binh, Dương Hạo phái rất nhiều thám báo thu thập tình hình tiền phương. Sáng sớm ngày mười hai tháng ba, tin tức Đỗ Tùng ở Tát Nhĩ Hử thấy đại quân kiến Nô chủ lực phục kích truyền tới Thẩm Dương, nhóm người Dương Hạo, Chu Vĩnh Xuân, Trần Vương Đình đều kinh hãi. Dương Hạo vội vàng ra lệnh người đưa tin truyền lệnh cho Hàn Nguyên Thiện đã ra Nha Cốt quan và Mã Lâm đã ra Tam Xóa Nhi hoả tốc tiếp viện Tát Nhĩ Hử.

Quân lệnh mặc dù hạ xuống, Dương Hạo cũng biết nươc xa khó cứu lửa gần. Liêu Dương cách Tát Nhĩ Hử bốn trăm dặm, đợi Mã Lâm và Hàn Nguyên Thiện nhận lệnh rồi chạy tới Tát Nhĩ Hử, quân đội Đỗ Tùng chỉ sợ đã sớm tan tác. Lúc này Dương Hạo mới ý thức được Nô Nhĩ Cáp Xích muốn áp dụng chiến lược tập trung binh lực tiêu diệt từng bộ phận, Mã Lâm và Hàn Nguyên Thiện vội vàng chạy tới Tát Nhĩ Hử vô cùng có khả năng bị Nô Nhĩ Cáp Xích phục kích. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Nô Nhĩ Cáp Xích đã đánh tan đại quân hai vạn tám ngàn người của Đỗ Tùng.

Tuần phủ Chu Vĩnh Xuân hiến kế: - Còn vây Nguỵ cứu Triệu thì sao?

Dương Hạo biết ý Chu Vĩnh Xuân chính là truyền lệnh Hàn Nguyên Thiện và Lưu Diên suất bộ binh gấp rút tiến công Hách Đồ A Lạp, ép quân Nô Nhĩ Cáp Xích ở Tát Nhĩ Hử hồi binh cứu giúp, như vậy có thể giải vây cho Đỗ Tùng. Nhưng khi mệnh lệnh truyền xuống, quân đội Đỗ Tùng còn ở đó hay không vẫn là nghi vấn, chiến cuộc không rõ, thúc giục hai lộ đông, nam tiến binh chỉ sợ sẽ chuốc lấy thất bại sớm hơn!

Liêu Dương đi lên phía bắc tới Khai Nguyên và đi về hướng đông đến Khoan Điện đều là hơn bảy trăm dặm, ở nơi rộng mênh mông như thế chỉ huy đại chiến gồm bốn lộ tiến binh, việc dựa vào ngựa truyền tin của đời Minh chính là một sai lầm. Bốn lộ quân Minh so với quân bát kỳ có thể động viên chẳng những không chiếm ưu thế, sức chiến đấu lại kém xa, quân bát kỳ chinh chiến nhiều năm chưa từng thất bại, mà quân Minh chuẩn bị chiến đấu kém cũng không phải việc một sớm một chiều. Hiện tại đã xác minh Nô Nhĩ Cáp Xích tập trung quân bát kỳ phục kích lộ quân Đỗ Tùng, Đỗ Tùng thất bại cũng không thể tránh khỏi. Cuộc nói chuyện trong đêm tuyết vào mùng bốn tháng mười một năm ngoái vối Trương Nguyên hiện lên trong đầu Dương Hạo, Dương Hạo hối hận bản thân sơ suất và thất sách khi bốn lộ tiến binh, nhưng lúc này muốn sửa chữa cũng không kịp. Chỉ có đốc thúc thám báo nhanh chóng báo cáo tình hình chiến đấu tiền phương, đúng lúc ra quyết định lui binh tự thủ.

Sáng sớm ngày mười hai, Mã Lâm ở vách đá Thượng Gian phát binh gấp rút tiếp viện Đỗ Tùng ở Tát Nhĩ Hử, đã sai thám báo báo cáo tình hình này cho Dương Hạo ở Liêu Dương, đồng thời cũng phái người đi Nha Cốt quan yêu cầu Hàn Nguyên Thiện theo sau tiếp viện Tát Nhĩ Hử. Đêm hôm đó, Dương Hạo nhận được Mã Lâm cấp báo, quả thật vừa mừng vừa sợ, Đỗ Tùng có thể sai người hướng Mã Lâm cầu viện, vậy cho thấy tây lộ quân dù bị vây nhưng chưa vỡ. Vách đá Thượng Gian cách Tát Nhĩ Hử không xa, gấp rút tiếp viện có lẽ còn kịp.

Dương Hạo lập tức phấn chấn hẳn lên, nghĩ thầm Đỗ Tùng cho người đưa tin trong đêm tối có thể kịp thời tìm được quân đội Mã Lâm, đây chẳng lẽ không phải thần phu hô hay sao!

Dương Hạo lập tức cho người lệnh Hàn Nguyên Thiện dẫn hai vạn ba nghìn binh mã chạy tới Tát Nhĩ Hử, cùng quân đội Đỗ Tùng và Mã Lâm quyết chiến với Nô Nhĩ Cáp Xích, đồng thời truyền lệnh Lưu Diên và Triều Tiên liên quân hoả tốc tiến công Hách Đồ A Lạp. Khi đã biết kiến Nô đại bộ phận tập kết ở tây tuyến Hách Đồ A Lạp, vậy đông lộ quân Minh liền có thể thẳng tiến, hướng đến hai thành Hách Đồ A Lạp và Phí A Lạp phát động công kích.

........

Dương Hạo phát ra chỉ lệnh quân sự thật ra chỉ là cú pháo chót, hoàn toàn theo không kịp tình thế chiến trường hay thay đổi. Đêm khuya ngày mười hai, khi Dương Hạo nhận được báo cáo gấp rút tiếp viện Tát Nhĩ Hử của Mã Lâm, kịch chiến ở Tát Nhĩ Hử đã chấm dứt. Bộ kỵ chủ lực của Nô Nhĩ Cáp Xích đã nhân lúc hoàng hôn ngay hôm đó chạy về Hách Đồ A Lạp, bắt đầu bố trí phục kích nhằm vào lộ quân Minh Thanh Hà. So với quân Minh, Kiến Châu Nữ Chân đương nhiên hiểu rõ khu vực mấy trăm dặm xung quanh Hách Đồ A Lạp hơn họ, người Nữ Chân cư trú ở đây cũng chiếm đa số, cho nên Nô Nhĩ Cáp Xích càng có thể nắm giữ động thái quân Minh.

Hoàng hôn ngày mười hai, khi Nô Nhĩ Cáp Xích nhận được tin: quân đông lộ Lưu Diên và Triều Tiên liên quân cách Hách Đồ A Lạp chỉ còn mười lăm dặm, tiên phong Hạ Thế Hiền của nam lộ Hàn Nguyên Thiện cách Phí A Lạp hai mươi lăm dặm, Phí A Lạp là cố đô thành của Kiến Châu, cách Hách Đồ A Lạp tám dặm về phía tây nam.

Nô Nhĩ Cáp Xích quyết định trước tiên phục kích nam lộ quân Minh, nam lộ nhiều núi, dễ dàng phục kích, đông lộ Lưu Diên tuy khí thế hung hãn, nhưng theo thám báo báo lại, Lưu Diên quân kỷ lơi lỏng, giết một tên địch thì có hơn mười tên tranh giành chém thủ cấp, quân đội như vậy không đủ gây sợ, cứ để y lại đây công thành, quan trọng nhất chính là đánh tan lộ quân Thanh Hà. Về phần Đỗ Tùng và Mã Lâm ở Tát Nhĩ Hử, Mã Lâm tuổi già hèn nhát, không dám suất quân truy sát, Đỗ Tùng mặc dù dũng mãnh, nhưng chủ lực đã bị thương nặng, cũng không đủ gây sợ. Hơn nữa gã để lại một ngàn bộ kỵ canh giữ ở Trát Khách quan phía tây Hách Đồ A Lạp, một ngàn binh mã mặc dù không thể chống lại quân đội Đỗ Tùng và Mã Lâm, nhưng chỉ cần ngăn cản bọn họ nửa ngày cũng đủ rồi. Theo thám báo hồi đáp, năm nghìn quân coi giữ trên núi Giới Phiên đã bị tận diệt, quân Minh nghỉ đêm tại Tát Nhĩ Hử, chưa dám suốt đêm tiến sát đến Hách Đồ A Lạp, những điều này đều nằm trong dự liệu của Nô Nhĩ Cáp Xích. Năm nghìn bộ kỵ tận diệt, đây là đội quân mà ba mươi lăm năm trước gã chỉ bằng mười ba bộ khôi giáp mà khởi binh.

Tổn thất thương vong khi quân bát kỳ cường công Thanh Hà và Tát Nhĩ Hử, khiến Nô Nhĩ Cáp Xích hối hận vì quyết sách dấy binh tác chiến của mình với Đại Minh, cảm thấy thời cơ quyết liệt tuyên bố "thất đại hận" với triều Minh chưa tới. Có lẽ nên bình định Bắc quan trước, kết giao Mông Cổ cô lập Khai Nguyên, từng bước thôn tính Liêu Đông, mà hiện tại, sách lược tập trung binh lực tiêu diệt Đỗ Tùng chưa thành công, khiến cho đô thành Hách Đồ A Lạp bị vây trong nguy hiểm.

Giờ Hợi tối ngày mười hai, nhị Bối Lặc A Mẫn - cháu Nô Nhĩ Cáp Xích dẫn ba nghìn quân mặc giáp lặng lẽ tiếp cận quân đội Thanh Hà lộ của tiên phong Hạ Thế Hiền. Song phương trong đêm tối chiến đấu kịch liệt, Hậu Kim quân đội mạo hiểm súng pháo cùng gậy gộc bên quân Minh, nhảy vào trận doanh quân Minh chém giết. Liêu Đông mãnh tướng Hạ Thế Hiền ra sức nghênh địch, sau nửa canh giờ, Đại Thiện lĩnh một nhánh quân khác xuất hiện ở cánh trái của Hạ Thế Hiền. Tên bắn như mưa, quân Minh chết thê thảm, Hạ Thế Hiền trúng mấy mũi tên sau lưng, cố sức trảm hơn mười cường địch rồi dẫn mấy trăm người thoát khỏi vòng vây

Hàn Nguyên Thiện nghe thấy biết tiên phong bị tập kích, gấp gáp dẫn chư tướng Trương Ứng Xương, Lý Hoài Trung tới cứu, tiếp ứng đến Hạ Thế Hiền. Nhưng kì lạ là kiến Nô phục binh lại nhanh chóng rút lui, Hàn Nguyên Thiện kinh ngạc, không dám tiến lên, đánh mất cơ hội tốt tiến công Hách Đồ A Lạp!

Khi Đại Thiện, A Mẫn phục kích Hạ Thế Hiền, trong thành Hách Đồ A Lạp đã xảy ra một đại sự. Một trong ngũ đại thần là Hà Hòa Lý phụng mệnh thủ vệ Hách Đồ A Lạp hạ lệnh bắt giết Lý Vĩnh Phương, bởi vì trong thành có lời đồn Lý Vĩnh Phương sẽ dâng cửa khi quân Minh công thành. Lý Vĩnh Phương vốn là phản tướng Triều Minh, không được sự tín nhiệm của người Nữ Chân, hiện tại Hách Đồ A Lạp lại khủng hoảng, có một người Hán tam đẳng phó tướng thống lĩnh như thế ở trong thành sẽ khiến Hậu Kim Nữ Chân cảm thấy cực độ bất an.

Lý Vĩnh Phương gần chết tới nơi mới muốn phản kháng, nhưng đã muộn rồi, y bị Hà Hòa Lý giết chết.

Hà Hòa Lý lại hạ lệnh tru sát người Hán mà Lý Vĩnh Phương quản lý, những người Hán này đều bị Hậu Kim bắt tới trong trận chiến ở Phủ Thuận, có hơn hai vạn người, đại bộ phận ở giữa lão thành Phí A Lạp và thành trại Hách Đồ A Lạp. Lúc này họ dĩ nhiên muốn phản kháng chạy bán mạng, Hậu Kim tân đô và cố đô trở nên hỗn loạn. Nô Nhĩ Cáp Xích đang cùng Lưu Diên và Triều Tiên liên quân giao chiến, gã vội vàng ra lệnh Đại Thiện, A Mẫn rút quân về trấn áp, ổn định thế cục đô thành.

Nếu Hàn Nguyên Thiện có thể kịp thời nhận được tình báo, tấn công mạnh Hách Đồ A Lạp, địa thế Hách Đồ A Lạp bằng phẳng, vô hiểm khả cư, đánh hạ không khó. Như vậy Nô Nhĩ Cáp Xích chỉ có thể lĩnh bộ quân đi xa đến Hổ Nhĩ Cáp, Liêu Đông sẽ bình an trong nhiều năm.

Nô Nhĩ Cáp Xích dẫn ba vạn Hậu Kim tinh nhuệ đến trại Ngưu Mao phía bắc đồi A Bố Đạt Lý ngăn chặn Lưu Diên và Triều Tiên liên quân. Nô Nhĩ Cáp Xích trước tiên phục binh trong khe núi Ngõa Nhĩ Khách Thập Sơn Nam, đợi khi ba vạn đại quân Triều Minh và Triều Tiên đi qua một nửa liền chặn ngang khởi xướng tấn công. Lưu Diên từ Khoan Điện tiến binh tới na, chưa từng bị cường lực ngăn chặn, sĩ khí rất thịnh, nhưng đồng thời cũng sơ suất khinh địch, ít khi cho người trinh sát nên bị tập kích. May mà Hàn Nguyên Thiện suất quân tới cứu, Nô Nhĩ Cáp Xích lãnh binh lui về Hách Đồ A Lạp.