Chương 13: Bình Minh Trước Đêm Tối (3).
Hai ngày đã trôi qua trong thoáng chốc.
Nam và bè lũ goblin vẫn như cũ. Nhưng kể từ khi đi săn được và thu hoạch được một nguồn v·ũ k·hí thì chúng lại trông rất khác.
Trên thân lũ Hogoblin không còn là một chiếc quần cộc nữa mà là giáp nhẹ cùng một đôi ủng chắc chắn. Và v·ũ k·hí, trừ con Hogoblin cầm giáo vẫn hữu tình với người bạn của mình thì những cây giáo sắt trên tay, bên hông đeo đao chính là diện mạo mới của hai mươi con Hogoblin.
Ngoài ra, Nam còn thu hoạch được thêm một nguồn thuốc giờ đã bị chiến thuật bỏ đói của hắn mà cắt nửa cái cổ đến từ cô em gái của lãnh chúa người khổng lồ.
Khác với cô chị của mình. Đối phương rất chi là hưởng thụ danh xưng 'Nhị Tỷ' còn bảo rằng từ nay về sau sẽ bảo kê cho hắn ta.
Nam lúc đó kém tí cười phá lên.
Hắn nghĩ đến cảnh một con nhóc lớp mười một vỗ ngực bảo kê cho dân đa cấp như hắn đúng là chuyện lạ. Dẫu sao, cái nghề Nam làm dính tới màu xám nhiều hơn màu sáng, l·ừa đ·ảo nhiều hơn chân thật.
Nhưng nói gì thì nói, so với cô chị, cô em rõ ràng hoạt bạt hơn rất nhiều. Mà lại, Nam cũng dễ moi thông tin cá nhân của hai chị em từ đối phương hơn.
Đừng hỏi hắn vì sao lại như thế.
Dẫu sao, Nam ở kiếp trước xương cốt chưa làm phân bón cho đất là nhờ vào khả năng này của mình. Mà đối với hắn ta, phân tích ra tính cách của một con người từ đôi ba dòng thông tin là tài năng trời sinh.
Giống như Trần Hạ Lam tính tình hoạt bát. Nhưng Nam đoán đối phương bên trong ngược lại, hơn nữa còn là loại người có tính dẻo mạnh trong tất cả những trường hợp nguy cấp.
Loại người này trông như trẻ nghé thế thôi chứ lớn lên không thành nữ cường nhân đảng thì cũng là loại nữ tính độc lập tự cường thời đại mới.
Không như chị của mình. Nếu như Nam tiếp nhận quyền kinh doanh thuốc của nàng ta thì đối phương sẽ cho cái điểm trừ.
Thế nên hắn ta rất chân thành giao chút ít công việc cho đối phương.
Sai lầm là khẳng định. Dù sao, nàng ta vẫn chỉ là một con nhóc. Nhưng khác với mấy đứa vắt mũi chưa sạch là đối phương trong bên trong rất cứng, chịu được khổ.
Chắc hẳn đối phương cũng biết nếu như dựa mãi vào chị của mình không phải là cách. Mà như Nam, dựa vào một chịu khổ cùng với kinh tế học kiếm được lợi ích mới là đường ra.
Vả lại, hậu trường của đối phương là một tên lãnh chúa treo ngàn đơn vị thịt trên bảng cầu thông tin về người thân.
Nói thực thì cử chỉ này không thể không điên. Và nếu như cái bảng số liệu không lạ thường có một mục đo đạc cơ thể nằm trong kênh thế giới thì hẳn có cả tá người đến nhận thân.
Mà vào lúc đấy, Nam thì thấy không sao. Nhưng con em thì nói bóng nói gió chắc hẳn lo sốt cả vó lên. Nhưng điều đó không liên quan tới Nam. Mà cô em gái hay cô chị đều không đề cập việc này với hắn.
Dĩ nhiên, đó là việc riêng tư giữa họ.
Còn Nam, hắn ta đang chuẩn bị cho ngày cuối cùng trước khi vòng phòng hộ biến mất.
Vào lúc này đây, đám goblin đã sớm bị Nam chuyển tới khu căn cứ mới. Trong khi đó, lũ Hogoblin lại không đi săn mà được phép nghỉ ngơi cả ngày hôm nay.
Tất cả là để chuẩn bị trong chiến dịch lúc không giờ sáng. Khi mà chúng phải chở pho tượng rút lui vào điểm cố thủ trước khi một điều gì đó không may diễn ra.
Nam không biết rõ điều gì sẽ diễn ra trong tương lai.
Nhưng dựa theo điều cuối cùng trong ba điều tổng kết được trong nguyên văn của tên thần. Vào bình mình đầu tiên của ngày thứ bảy, thế giới này sẽ xốc lên tấm màn che cuối cùng.
Nam không hứng thú với bí mật, nhưng nguy cơ thì có.
Vả lại, cho dù tên thần chả nói gì về điều này thì Nam vẫn sẽ chuyển tới một nơi phòng thủ kiên cố hơn.
Ở cánh rừng thưa này quả thật không phải nơi tốt để chinh chiến, bốn mặt tường gỗ không có đại thụ cao thì địch nhân chỉ cần bò lên rồi nhảy xuống là trận địa loạn.
Huống chi Nam e sợ nhất là c·háy r·ừng. Thứ đó mà tới thì cái rừng thưa này sẽ thành bình địa. Trong khi nơi Nam để lũ goblin thăm dò vào những ngày đầu tiên thì lại an toàn hơn.
Nhưng vấn đề níu chân hắn lại là pho tượng không thể rời khỏi vòng phòng hộ. Hơn nữa, nguồn trái cây và côn trùng chính là mệnh căn của hắn ta khi chưa có Hogoblin.
Giờ thì tốt hơn một chút. Nhưng lời nói của gã thần không khác một cây đao cắm vào tim Nam, nhẹ nhàng buộc hắn ta phải không ngừng lo lắng về ngày thứ bảy.
Có rất nhiều loại giả sử. Và thật ngu xuẩn khi nghĩ rằng mình là người chơi, còn thế giới này là trò chơi. Trong khi đó, sự thật khác trò chơi ở chỗ nhân vật chính chưa bao giờ là bất kỳ ai.
Nam biết rõ điều đó. Và hắn ta cũng hy vọng mình mãi mãi biết rõ điều đó.
Vì như vậy, Nam luôn tin chắc rằng bản thân luôn trong thế sẵn sàng và dè chừng.
Giống như bây giờ vậy...
....
Trời tối dần. Bóng đêm yên ắng hàng lâm tới từng ngóc ngách.
Lũ Hogoblin lúc này tỉnh như sáo. Rõ ràng là chúng đã được nghỉ ngơi và ăn no rất tốt vào buổi sáng.
Lúc này, những con Hogoblin ngồi dựa vào nhau, sát thật sát mép tường phòng hộ. Và vì không đốt đuốc, xung quanh tối đen, lại thi thoảng sáng lên một ánh mắt màu xanh thẫm do một thứ thuốc bột nào đấy.
Mà ở trung tâm bầy Hogoblin. Một chiếc xe ngựa nhưng không có ngựa đang im lìm, ẩn giấu trong đó một nhân loại đang quan sát bảng số liệu cùng với một pho tượng goblin.
Dĩ nhiên, đó là Nam, nhưng hắn ta không theo thói quen tra xét thị trường.
Trên thực tế, Nam đã bố trí goblin xung làm con mắt cho ba con đường dẫn tới khu vực cần tới. Nếu như cần thiết, lũ này sẽ làm mồi nhử dẫn đi bất kỳ mối họa nào đe dọa hắn cùng với pho tượng.
Ban đêm ở rừng rất đáng sợ. Nhưng bình nguyên trống trải đối với kẻ yếu lại càng đáng sợ hơn. Mà Nam thì không muốn đánh cược mình sẽ chạm chán một loài thú nào đi săn đêm ở cái bình nguyên đâu.
Còn ý kiến ở lại và chờ tới ngày mai.
Hắn ta sẽ tự tin hơn nếu như tay thần không nói điều thứ ba. Nó vô luận nghĩ tốt đến cỡ nào thì khuôn mặt của thế giới này cũng không thể là một ông lão hiền hòa chứ.
Mà một biến động, nhỏ thôi. Lũ thú ở đây cũng sẽ biến thành một trận t·hiên t·ai bạo tàn. Mà bản thân Nam đang ở bìa rừng, nơi chắc chắn là hướng mà đám thú kia đang bỏ chạy phải đi qua.
Giờ thì...Cược không?.
Một là trên đường rút tới một nơi phòng thủ kiên cố có thể gặp nguy hiểm.
Hai là ở lại và cầu mong không có gì quá to lớn diễn ra. Hay ít nhất, mặt ngoài là như vậy.
Cả hai đều có thể biến Nam thành một thằng c·hết ngu xuẩn nhất trần đời này. Và lựa chọn của hắn ta không nghi ngờ là c·hết theo kiểu mình chủ động.
Nam nhìn bầu trời qua cái khe hẹp lấy khí trên đầu.
Mà giờ giấc trên bảng số liệu cũng bắt đầu đếm ngược.
Năm, bốn, ba, hai, rồi một.
Nam như bị người bóp chặt cổ lại, một cảm giác khó thở khiến hắn ta hoa cả mắt lên. Nhưng rồi, ngay giây đầu tiên của ngày thứ bảy, hắn ta lại cảm thấy như chưa có gì diễn ra.
Có lẽ, hắn ta vì thần kinh quá căng thẳng nên đã xuất hiện ảo giác chăng?.
Lũ Hogoblin lúc này cũng đã hành động.
Hai con nhấc chiếc xe ngựa lên. Còn lũ còn lại vây quanh xe ngựa, đao giáo sẵn sàng từng bước từng bước tiến vào bình nguyên.