Chương 21: Hoàng Kim Chủng.
Lửa bùng lên. Và bữa ăn tối bắt đầu.
Trong hang động không phải là nơi thích hợp để đốt lửa cho lắm nên lũ goblin và Hogoblin chuyển ra ngoài ăn uống linh đình. Trong khi đó, Nam ngồi trong bóng tối, dưới ánh sáng của rêu, máy móc nhai miếng thịt cự thú.
Bên ngoài rất ồn ào. Còn Nam thì ưa thích yên tĩnh. Mà một phần cũng vì trước kia hắn ta có tư cách khiến đám goblin im mồm, nhưng bây giờ, có thêm một con anh hùng tiếp tay thì hắn ta không có nhiều quyền kiểm soát đến vậy.
Đó không phải chuyện xấu. Tuy chuyện tốt thì còn cần phải xem xét lại.
Chuyện này rốt cuộc rồi sẽ đi về đâu?.
Hắn ta tự hỏi. Trong vòng một ngày, thế giới tựa như trò chơi này quả thật như tên thần đã nói. Nó lộ ra một tấm màng che mặt, nhưng theo đó, một màng che mặt khác lại xuất hiện.
Hắn ta không hứng thú với bí mật trong đấy, nhưng nguy cơ thì tựa như một con quái vật đang ẩn mình trong đêm tối.
Theo lời kể của anh hùng goblin, văn minh của nàng ta sắp lên cấp bốn thì xảy ra chuyện.
Và cứ giả dụ như không có lời nhắc nhở của tên thần đi. Khi một mối nguy cơ nữa xuất hiện, lần này, chắc chắn không ai có thể ngờ vực được.
Nghĩ xem, khi nhân loại phải đối đầu với những con quái vật đã phá hủy một nền văn minh hơn cả văn minh nhân loại.
Phải, bất kỳ ai cũng đều là nhân vật chính trước khi họ c·hết mà. Vô luận là kẻ giãy dụa như sâu kiến, hay người giàu có nhất thế gian.
Vả lại, bản thân Nam cũng có những vấn đề nhất định.
Nam đứng dậy.
Hắn ta nuốt xuống mẩu thịt nướng thô sơ vào cổ họng. Rồi sau đó, Nam chầm chậm bước từng bước đến nơi để pho tượng.
Một thứ ánh sáng đỏ tươi yêu dị trong đêm tối làm cho nó không chỗ che thân. Chỉ là, thay vì hình tượng một con goblin như ban đầu, một bé gái đứng chống nạnh, mặt mỉm cười chính là bộ dạng bây giờ của pho tượng.
Anh hùng goblin thấy vậy thì tỏ ra rất thích thú. Nàng ta còn sờ tới sờ lui một hồi mới quay lại, sau đó cảnh báo với hắn ta một lần nữa về chuyện cái thứ đó đã ô nhiễm một chút pho tượng này rồi.
Không ai dám đảm bảo là không có chuyện gì xảy ra khi Nam dùng nó một lần nữa. Tuy kế hoạch không phải là không có.
Nhưng y như nàng ta nói, chả ai lại đi mạo hiểm như vậy cả.
Nhưng đối với Nam. Hắn ta kỳ thực không có lựa chọn. Đó là nếu như hắn còn muốn sống sót trong những nguy cơ tiếp theo.
Nam từ từ vươn tay của mình ra, rồi ngay khi hắn sắp chạm tới pho tượng, một thanh âm vang lên:
"Biết đâu còn những cách tốt hơn."
Anh hùng goblin không biết khi nào đã tới. Nàng ta đứng dựa vào một góc trong bóng tối. Như không lên tiếng, Nam cũng không thấy được cô bé này.
Mà đối với chuyện đấy, hắn cũng không bất ngờ. Dù sao, qua lời kể của nàng ta, đây cũng không phải là một nhân vật vô danh tiểu tốt gì.
"Còn có cách rõ ràng nào nhanh chóng và tốt hơn không?." Nam hỏi, nhưng giống như trả lời.
Gob giơ một ngón tay lên. Cuối cùng, nàng ta lại thở dài, nói:
"Nếu như có đầy đủ thiết bị và nhân tài. Đáp án là có thể."
"Ta giờ cũng như ngươi, đối với 'Thứ đó' trên các 'Video' cùng lũ quái vật đều mù tịt."
Nam nhún vai. Nói thực thì anh hùng chủng tộc này không cần thiết phải lừa hắn, dù sao, tuy hắn vẫn còn hoài nghi một chút nhưng lợi ích giữa Nam và cô bé này là thống nhất.
Và rồi, hắn ta lại chạm vào pho tượng. Bên tai còn vang lên thanh âm chốt lời của Gob:
"Nếu như ngươi xảy ra chuyện. Ta sẽ g·iết ngươi thật nhanh và gọn."
Nam muốn phì cười.
Thế nhưng, một cảm giác chóng mặt nhanh chóng tiến tới. Mà vào lúc này, tay của hắn bắt đầu nổi lên những mạch máu màu đen căng phồng. Nhất là năm đầu ngón tay chạm vào pho tượng, trong thoáng chốc, nó đã to ra gấp đôi, lại rỉ ra ngoài một chút máu tanh hôi.
Anh hùng goblin vẫn không di chuyển.
Nam cố nén lấy cảm giác chóng mặt của mình. Hắn ta gian nan chuyển động tay, chuyển sang mục tế lễ. Vào lúc này, tấm bảng tế lễ xuất hiện trước mặt hắn.
Những những chữ viết phảng phất là những mạch máu đen ngòm đang lan tràn trên tay hắn vậy. Nó phồng lên rồi xẹp xuống, như có sự sống cho bản thân.
Nam tất nhiên có ý tưởng. Hắn chính là định dự định dùng một buổi tế lễ để kích thích sức mạnh của pho tượng. Mà kế hoạch này cũng đã được bản thân Gob bảo là có thể thực hiện nhất.
Nhưng giờ, chữ nghĩa đã bị những mạch máu đen che phủ. Muốn nhìn ra thì chỉ có Cá Mòi Biển Sâu.
Thế nhưng, ngay lúc Nam đang bối rối. Anh hùng goblin chứng tỏ khả năng của mình, nàng ta thét lên:
"Ấn vào tận cùng góc phải của cái bảng!."
Nam gồng hết sức mình lên chuyển động cánh tay. Mà khi ấy, những mạch máu dường như nhận được tín hiệu gì đó khiến chúng bắt đầu nổ tung.
Máu thịt văng tung tóe. Đầu Nam giờ cũng mơ hồ, mũi hắn đã chảy ra hai hàng máu đen ngòm. Nhưng cánh tay vẫn quán triệt mệnh lệnh cuối cùng của não. Nó nhanh nhẹn mà điên cuồng chạm vào tận cùng của góc phải.
Khi ấy. Ánh lửa của đống lửa ở bên ngoài như chiếu rọi vào trong hang động. Những mạch máu đen ngòm ký sinh trên tấm bảng bắt đầu bị thiêu đốt.
Mơ hồ, rất nhiều tiếng rú thảm vang lên.
Mà Nam lúc này cũng đã được buông lỏng tay. Nếu như đó còn trông như một cánh tay hoàn chỉnh. Vì trên thực tế, nó vừa bị dị biến, những ngón tay mọc trên cẳng tay, trong lòng bàn tay mọc ra những cái răng. Lại thêm, những v·ết t·hương sâu thấy xương làm cánh tay của hắn càng thêm kinh khủng.
Cũng may, không đợi đến một giây sau đó. Gob đã đến, nàng ta bắn ra một đạo ánh sáng từ ngón tay. Rồi nó nhanh chóng chui vào cánh tay của Nam.
Một cảm giác mát lạnh truyền tới.
Nam nhìn lại cánh tay của mình. Da thịt của hắn bắt đầu khép lại, các cơ bắp cũng được tẩm bổ mà điên cuồng tái tạo.
Nam ăn ý không hỏi năng lực này.
Chỉ là, ngay sau đó, một vầng sáng giống như khi Nam triệu hồi đám goblin xuất hiện.
Cả Nam và Gob không hẹn nhau mà cùng lui lại. Bọn hắn đều phi thường cảnh giác nhìn chằm chằm vào cái cổng triệu hoán.
Thời gian trôi qua thực chậm. Một sinh vật đang bước ra. Anh hùng goblin đã cảm nhận được hơi thở của cái sinh vật tuyệt đối có liên quan đến thần tiến hóa.
Nàng ta xích lại hơi gần về phía Nam. Trong đầu đã xác lập kế hoạch xách theo hắn chạy.
Ồ...Nó đã bước ra rồi! Đó là...Đó là...Một con loli?.
Cả hai đều ngớ người ra. Mà bé gái vừa xông ra từ vầng sáng trượt chân té ngã một cái bốp một cái.
Ánh sáng từ pho tượng yếu ớt dần, rồi nó tắt hẳn. Bầu không khí chìm vào yên lặng trong hồi lâu, sau đó, thanh âm thì thào của anh hùng Goblin mới vang lên:
"Giết hay giữ?."
"Theo ý ngươi." Nam đáp lại.
"Theo ta ư? Có lẽ nên giữ, chúng ta còn hiểu biết quá ít về 'Thứ đó' và bí mật đó giờ cất giữ một phần trên người 'Con bé' đó."
Gob nhấn hai chữ 'Con bé' rất nặng.
"Giết đi." Nam nói.
Mà khi nghe điều này, anh hùng Goblin liền động thủ. Nam chỉ nghe v·út một cái.
Đối phương đã tiếp cận con nhóc. Một quả cầu màu đỏ rực đã hướng về phía con loli còn đang ngơ ngác đập tới.
Đó không nghi ngờ là một ngón đòn tàn bạo. Nhưng khi đập xuống, con loli kia lại không hề hấn.
Mà Anh hùng goblin lần này còn ngạc nhiên thốt lên:
"Không thể nào! Sao có thể là Hoàng Kim chủng!."