Chương 22: Hoàng Kim Chủng (2).
"Hoàng kim chủng?."
Nam nghe vậy cũng chỉ có thể nhún vai. Mà anh hùng goblin lúc này cũng đã lui trở về, ánh mắt trong bóng tối lấp lóe nhìn hắn.
Khỏi cần nói cũng biết chuyện này phải bàn lại.
"Ngươi cũng thấy đó. Nếu như có khả năng rằng những thứ quỷ kia đang ký sinh trong cơ thể nàng ta thì hại tuyệt đối lớn hơn lợi." Nam nói.
Trên khuôn mặt của hắn cũng không nhìn ra dấu hiệu của sự sợ hãi. Giống như, bản thân Nam đang trần thuật lại một sự kiện không liên quan đến tính mạng của mình vậy.
Nhưng nghĩ lại. Hắn ta bị tà thần bắt đầu ô nhiễm đã dám đi lên trên tường thành nhìn thẳng địch nhân thì đã rất ít thứ khiến hắn sợ hãi. Ít nhất, là khi đụng chuyện thì lý trí sẽ hiếm khi bị giảm.
"Giết hoàng kim chủng ư?." Gob hỏi lại.
"Không, không." Nàng ta nói. "Nếu như bất kỳ kẻ nào có ý đồ đấy với hoàng kim chủng đều sẽ bị các kỳ tích sinh mệnh phẫn nộ hành quyết."
"Mỗi một vị hoàng kim chủng đều đại diện cho tương lai. Họ không chỉ kéo văn minh của một chủng tộc riêng biệt nào mà là toàn bộ văn minh đi lên. Bọn họ là những đứa con chân chính của Y'Nevva và Cá Mòi Biển Sâu."
"Đấy là trường hợp cô bé này là hoàng kim chủng thôi, phải không?.
Chẳng có gì để ta chắc chắn cả."
Nam bình tĩnh đưa ra nhận định của mình.
"Nó được Mồi Lửa bảo hộ. Đó là chứng cứ." Anh hùng goblin cắn môi, đáp lại:
"Con trai của Cha, thực xin lỗi. Nếu như máu của nàng chảy là của goblin thì ta được mặc định là người giám hộ của nàng.
Và nếu như đôi tay của ta nhiễm máu của hoàng kim chủng. Ta e rằng những người khác, cho dù là những người thân thiết nhất cũng sẽ lôi ta đi hành quyết.
Tin tưởng ta, không ai có thể che giấu được đôi mắt của Y'Nevva."
"Vậy sao?." Nam nhăn mày.
Xem ra hoàng kim chủng trong lời nàng ta nói chiếm địa vị rất cao trong thế giới cũ. Mà không thể nghi ngờ, anh hùng chủng tộc đều là những sinh mệnh kỳ tích xuất sắc vào thời đại đó.
Điều này biến việc g·iết cô bé nãy giờ vẫn ngồi dưới đất kia là một chuyện mạo hiểm. Vì nếu như nàng ta là hoàng kim chủng thì tương lai của Nam tuyệt đối sẽ bị vô số chủng tộc vây công.
Tất nhiên, nhìn cái bảng bị ký sinh như thế. Cô bé này không liên quan đến tà thần mới là chuyện lạ.
"Không có cách nào để xác định chính xác sao?." Nam hỏi.
"Mồi Lửa chính xác nhất. Những biện pháp khác thì cần nhiều thời gian hơn." Giọng của Gob không biết vì sao khá khẩn khoản.
Nam thấy hơi lạ. Nhưng hắn sực nhớ văn minh của nàng ta đậm chất thần quyền. Mà trên lý luận, là con trai của một vị thần, Nam trên có bản là cùng cấp với hoàng kim chủng.
Và bản thân chuyện g·iết con bé kia cũng có một lý do rất đường hoàng. Dù sao, nó cũng sinh ra từ một sự kiện hung hiểm.
Cả hai điều kiện kết hợp lại làm cho nàng ta sẽ thực g·iết cô bé kia, và cầu mong rằng nó thực sự có vấn đề. Nếu như Nam kiên định điều đó.
Thế là hắn nhắm mắt lại.
Con nhóc hoàng kim chủng kia giờ trong tiềm thức của hắn bắt đầu biến thành cỗ phiếu. Mà những ưu nhược điểm của cái cỗ này cũng bắt đầu hiện lên.
Trực tiếp và đơn giản. Đây là một chi cỗ phiếu đang thua lỗ nặng nề. Nhưng dựa theo chuyên gia của hắn là anh hùng goblin thì nó rất có tiềm lực lật bàn lại.
Chỉ là, lời biện giải này hoàn toàn dựa trên sự cố chấp của nàng ta. Tuy có vài phần hợp đạo lý nhưng e rằng bản thân đối phương cũng do dự. Trong khi đó, mỗi một giây trôi qua đều có thể khiến Nam lỗ đến bán nhà bán cửa.
Trước mắt là thấp hồi báo, cao phong hiểm.
Nhưng thu tay lại, một tay thương nhân nhỏ như Nam cũng có tỷ lệ bị những thương nhân lớn đang rình mò nuốt sống.
Quả thực là tiến thối lưỡng nan.
Vậy thì Nam, một thương nhân chứ không phải một lãnh chúa đang đem mạng của mình ra làm tiền cược sẽ làm gì.
Tất cả mọi thứ bắt đầu đưa lên bàn cân.
Mạng sống của hắn đặt ở đầu cân bên phải. Nó nhanh chóng đè sụp cán cân bên trái.
Nhưng vào lúc này, khi đã đem hết những ưu điểm cùng nhược điểm đặt lên cái cân. Nam lại moi một thứ khác đặt lên cái cân bên trái.
Đó là ký ức vào buổi sáng.
Hắn ta bị tà thần ô nhiễm đến một cái độ. Rồi bản thân điên cuồng phản kháng như một đứa trẻ ấu trĩ.
Cái cân lúc này đã cân bằng.
Nam lại lấy ra một thứ khác.
Đó là khát vọng.
Thời gian không đứng bên hắn. Tương lai đầy mù mịt. Vào lúc này, chỉ có thể mạnh lên một cách liều mạng mới có thể giữ được mạng sống.
Cái cân hơi rung lắc.
Nam thở dài một hơi. Hắn ta lại lấy ra thứ cuối cùng.
Đó là sự mệt mỏi.
Nam không phải nhân vật chính. Hắn không được dạy, hay chuẩn bị sẵn sàng để đối mặt với những thứ quái quỷ này.
Trong vòng bảy ngày, cuộc sống của hắn bị lật tung. Còn giờ thì lại nhảy ra những thứ mà một người bé nhỏ như hắn ta bắt buộc phải nghĩ cách đối phó.
Thú thật, Nam bất lực. Hắn muốn để mọi thứ thuận theo tự nhiên. Vô luận là thằng hay thua.
Mà lần này, cái cân đã thay đổi. Bên trái thắng một bậc.
Trong khi đó, Nam chầm chậm mở đôi mắt của mình ra.
Đập vào mắt hắn là một thân ảnh của một cô bé cao chừng mét tư đang chờ đợi và một cô nhóc khác đang ngồi dưới đất, dùng một ánh mắt đen láy sáng ngời lạ thường nhìn bọn hắn.
"Theo ý ngươi đi. Hãy đảm bảo rằng ngươi có thể kiểm soát được mọi thứ." Nam nói.
"Cảm ơn." Anh hùng goblin đáp lại.
"Vậy thì hãy xem xét lại tình trạng của cô nhóc kia đi. Nếu ta không lầm, nàng ta sao mặt mày ngơ ngác đến vậy." Nam lại nhìn về phía hoàng kim chủng, chầm chậm nói.
Lúc này, cả hai mới chân chính xem xét kỹ lưỡng cô nhóc đang ngồi dưới đất. Mà đối phương cũng nhìn bọn hắn, rồi một vệt nước dãi cứ thế không hiểu thấu chảy từ miệng xuống.
"Gob!." Cô bé kêu lên.
Nam quay sang nhìn anh hùng goblin.
"Ừm...Đại khái là đói đi?. Dây thanh quản của goblin bình thường bị giảm thiểu tối đa để dành cho việc phát triển nên chúng chỉ có thể phát âm 'Gob' và hoàn thành những ý nghĩa đơn giản thôi." Gob đáp lại.
"Ở trường hợp này, có lẽ tâm trí của nàng ta không thuần thục chăng? Lúc ta định dẫn bạo sinh mệnh của nàng thì phát hiện ra rằng phần não bộ của nàng ta chưa thực sự phát triển.
Điều này tương đối hiếm. Nhưng ta nghĩ nó nằm ở vấn đề rằng Mồi Lửa thường kích thích kiểu nhồi nhét thông tin, rồi đặt vào một trường hợp phát triển cao tốc ổn định..."
"Thế tên ngươi là gì?." Nam hỏi khi thấy đối phương bắt đầu luyên thuyên dài dòng.
"Dựa theo cách sắp xếp chữ cái của các ngươi hẳn là Selena. Chà...Hay El·esean nhỉ? Vẫn là Seafgi." Anh hùng goblin đáp lại.
"Vậy nhờ ngươi rồi, Selena." Nam tùy ý nói trong lúc quay đầu đi.
Đối với hành động này của hắn. Gob dường như có hơi kinh ngạc, hỏi:
"Đi đâu?."
"Có rất nhiều việc đọng lại trong ngày hôm nay đấy. Ta phải đi sắp xếp lại các mối quan hệ, và đánh giá lại tình hình nữa. Cộng thêm, gửi tin bình an cho...Ừm...Có lẽ là cấp trên của ta." Nam thản nhiên đáp lại.
"Vả lại, ta ở đây cũng đâu thể giúp được gì. Phải không?."
"À, ừ...Phải rồi." Gob gật đầu.
Nhưng khi Nam định quay đầu đi thì nàng ta lại nói:
"Ta định tối nay học tập ngôn ngữ của các ngươi một chút. Nhưng bây giờ thì e rằng không được. Chỉ là về sau ta nhất định sẽ hỏi."
"Ừ." Nam đáp lại gọn lỏn.
Sau đó, hắn ta bỏ đi về phòng.