Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Lãnh Chúa Thời Đại: Binh Chủng Của Ta Là Goblin

Chương 29: Biển Khơi Lặng Sóng (2)




Chương 29: Biển Khơi Lặng Sóng (2)

"Nam, anh nói xem rượu sẽ bán được bao nhiêu."

Nam nhìn tin nhắn được gửi tới từ Trần Hạ Lam.

Hắn xoa cằm một cái.

Rượu à...

Thứ này đồng đẳng với thuốc lá. Dùng tốt thì gọi là thư giãn thần kinh, dùng tệ thì có cái tên khác là tệ nạn xã hội. Mà dân nghiện thuốc lá như Nam như có thuốc để rít không giới hạn thì miệng hắn giờ thành cái bô xe rồi.

Mà không có thuốc lá, thứ áp lực tâm lý tác động lên là quầng thâm dày trên mắt của hắn. Rồi khuôn mặt hốc hác, râu không cạo. Sau đó khi nó len lỏi ăn mòn tới tâm trí thì đó là thời khắc Nam điên rồi.

Thế nên rượu là thứ tốt. Giá bán cũng cao hơn so với bình thường vì khả năng giảm áp của nó.

Nhưng rượu sao?.

Nam không nghĩ thức uống lên men từ ngũ cốc có thể xuất hiện theo kiểu như ở thế giới cũ.

Thế là hắn gửi đi một tin nhắn:

"Còn tùy. Nhưng em đã nếm thử, hoặc xác định gì chưa."

Gửi xong. Nam chờ được một dòng tin nhắn dài:

"Chưa. Với lại không phải bên em sản xuất ra mà là bên chị em, nhưng bả thì giờ gặp chuyện gì liên quan đến anh cũng bảo là ngại.

Thế nên như này Trần Văn Nam à. Dù sao chúng ta đều là những người sống qua ngày hôm nay, nói không có chút bản lĩnh trong tay cũng giả dối nên liên hợp lại với nhau chặt chút cũng không sao.

Ít nhất, nếu như anh có ngày muốn tỏ tình chị em thì em có tỷ lệ rất rất rất nhỏ là sẽ nhắm mắt cho qua."

Nam phì cười.



Nghĩ cũng đúng. Trần Hạ Lam sau mấy ngày quen thì con nhóc này ngoài việc cho Nam cảm giác mạnh vì áo bạo vì tiền cùng phong thái xử sự lão thành ra, thì khả năng nhìn thời thế cũng kinh khủng.

Nói thực, đối phương sinh ra không ở một gia đình bậc trung hướng xuống. Mà là ở gia đình thượng lưu thì V quốc coi chừng nghênh đón một con rồng trong ngành kinh doanh.

Thứ duy nhất Nam có thể nói về điều này là đừng dùng độ tuổi để giới hạn một thiên tài.

Nhất là khi thiên tài này được thả vào thời đại xấu nhất, nhưng cũng là thời đại hoàng kim của những ông trùm tư bản được sinh ra từ một bình dân.

Mà thiên tài như Trần Hạ Lam, dù không có thông tin chính xác như Nam cũng đã đánh hơi được sự sụp đổ trong tương lai.

Đoán chừng, nàng ta nay mai sẽ thuyết phục được chị của mình bắt đầu bành trướng thế lực. Đồng thời bắt đầu đưa ra những quy tắc đầu tiên của tổ chức.

Nguyên lão như Nam không lo, vì lợi ích của hắn dưới sự tán đồng của hai vị này chỉ phồng lên. Điều đó được đối phương ẩn ý rất rõ.

Vả lại, nếu như thực tranh, Nam có Selena cùng công nghệ sinh mệnh như con át chủ bài. Chỉ riêng điều đó cũng đủ cho hắn ta nghiền nát những đối thủ nào dám đe dọa vị trí của hắn.

"Trai gái dưới mười tám tuổi không rượu bia. Thế là tốt." Nam gửi lại bên kia một tin nhắn.

Khỏi suy nghĩ nghĩa. Hắn ta đang chọc nhẹ tuổi tác của con nhóc đang trò chuyện với hắn để chuyển chủ đề.

"Xác thực. Vì thú tính của đàn ông các anh sau khi rượu vào là đều nuốt chửng tính người. Thậm chí, cứ nốc rượu vào rồi đi h·iếp dâm, xong vào đồn lên tòa cứ thần trí không thanh tỉnh là tội nhẹ lại."

Trần Hạ Lam bật lại một cách gắt gỏng.

Nhưng nàng ta cũng thừa biết lời chọc đấy đơn giản thế nào. Vậy nên, sau một tin nhắn thế này:

"Rượu này làm từ máu cự thú. Em hy vọng ngày mai nó sẽ được bán với giá mà tâm lý của em mong muốn."

Trần Hạ Lam lại gửi một tin nhắn giao dịch.

Còn Nam thì ôi trời nhẹ một cái.



Không phải vấn đề của công việc, mà là hắn giờ đang có cảm giác có lẽ là cùng với Trần Thanh Vy. Hoặc là, Trần Hạ Lam giờ ngày càng giống như bà chủ rồi.

Thế là Nam điểm kích giao dịch. Theo đó, một cái hũ gỗ bị bịt kín xuất hiện trước bàn ăn của hắn.

Rồi cái vị máu tươi nồng nặc phiêu đãng ra từ cái bình, thực khiến người ta hoài nghi đây là máu chứ không phải rượu. Nhưng cũng đồng thời, nó cũng thu hút Selena, vị anh hùng goblin đang tìm những video về sinh hoạt của loài người để coi.

Nàng ta lúc này hít một hơi thật sâu.

Rồi khi Nam định mở hũ. Đối phương đã xuất hiện kế bên hắn. Sau đó lại ngửi ngửi một hồi, lại hỏi:

"Cái vị quen thuộc này. Ngươi lấy từ đâu ra một hũ Wahh đấy."

"Wahh?." Nam lặp lại chữ này.

Hắn bắt đầu hoài nghi tiếng nói của người khổng lồ rồi đấy.

Lũ này không 'Warr!' thì là 'Wahh!'. Hơn nữa, thế quái nào nó lại có nghĩa được chứ.

Mà trái ngược với thái độ của Nam, Selena rõ ràng rất nghiêm túc:

"Là Wahh! Người khổng lồ coi đây là nước tế cho Cha và Mẹ. Ngươi đừng đọc nó vô cảm như thế. Nhưng nói chung, thứ thức uống này nếu như không đến từ thời của ta thì cứ bảo ta đã phản bội Y'Nevva và Cá Mòi Biển Sâu đi."

Đấy không nghi ngờ là một lời thề độc. Ta không bao giờ có thể nghi ngờ điều này, đối với một kẻ rõ ràng là tín đồ trung kiên của hai vị thần nọ.

"Không phải có khả năng là g·iết cự thú rồi rơi ra công thức sao?." Nam hỏi.

"Tin tưởng ta. Tên khổng lồ nào đưa ra ý kiến đó sẽ bị đồng bạn của mình đem đi t·hiêu s·ống." Selena thở dài, đáp lại.

Được rồi, văn hóa của thần giáo Nam không muốn đi hiểu. Thứ hắn ta quan tâm vẫn là:

"Ngươi nói quen thuộc là sao?."



Selena thò tay đổ cốc nước của Nam, rồi kéo sát lại gần cái bình, nhẹ nhàng nói:

"Cho ta nếm một cốc trước đã."

Nam nhún vai. Hắn mở miếng vải làm bằng sợi cỏ buộc trên bình ra. Nhất thời, cái vị tanh tưởi của máu xộc lên càng hăng khiến cho Nam hơi nhăn mày.

Hắn ta giờ mới biết vì sao Trần Hạ Lam nói mình chưa thử. Bây giờ nói thật, ngay cả Nam cũng khó mà cho vào mồm thứ này.

Nhưng đối với anh hùng goblin. Nàng ta dùng cái cốc múc lên phân nửa. Rồi hơi lắc lắc cái cốc, để cho thứ dung dịch màu đỏ sền sệt rung lắc rồi mới hơi uống hết.

Sau đó, nàng ta chép miệng vài cái, rồi nói:

"Đúng là vị này rồi. Chà...Chắc có năm, sáu mùa trăng rồi ta chưa uống."

"Ý của ngươi là." Nam bắt được một thông tin quan trọng.

Selena nhắm mắt lại, nàng ta tựa hồ vừa hồi ức vừa nói:

"Phải, phải...Rõ ràng là vậy, tên khổng lồ khốn kh·iếp làm ra thứ nước tế này ta quen. Đó là một tên ồn ào với điệu cười lố lăng của mình.

Tệ hơn, ngươi không bao giờ có thể dừng lại việc hắn ta cười. Cho dù có đánh cho hắn ta thương tích đầy mình."

Nói xong, anh hùng goblin lại mở mắt ra, giọng có chút nhẹ nhõm:

"Nhưng gặp lại được hắn vào thời gian này cũng không tồi. Ít nhất là đối với những sinh mệnh kỳ tích mà ta quen thuộc."

"Phải rồi, ngươi có phương thức liên lạc với hắn mà phải không? Cứ viết thế này, rằng khẩu vị vẫn nặng như thế đấy, đồ hệ tư tưởng Isoldel."

Nam nghe vậy lắc đầu. Sau đó, hắn ngay lập tức phục chế nguyên văn, rồi gửi cho Trần Thanh Vy.

Hắn ta cũng không quên việc giải thích với nàng ta rằng tin nhắn này gửi cho anh hùng người khổng lồ ngay sau đó.

Mà cách những rặng núi đường biên giới xa thật xa. Cô gái Trần Thanh Vy vẫn đang ăn thịt nướng cùng đám khổng lồ.

Rồi khi nàng nhìn thấy tin đầu tiên Nam gửi, trái tim đập nhanh không hiểu thấu co giật một cái. Miếng thịt đang cầm cũng rơi xuống đất.

Nàng ta tuy không hiểu Nam nói gì, nhưng bộ óc đã phân tích đó là một lời trào phúng. Cũng may, nó còn tỉnh táo để nhận ra câu thứ hai và bình tĩnh lại sau ba giây.