Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Lãnh Chúa Thời Đại: Binh Chủng Của Ta Là Goblin

Chương 30: Biển Khơi Lặng Sóng (3).




Chương 30: Biển Khơi Lặng Sóng (3).

Câu hỏi đầu tiên xuất hiện trong đầu của Trần Thanh Vy là vì sao Nam lại có thể biết được nàng ta có anh hùng.

Đó không phải là điều mà nàng sẽ nói. Hoặc đứa em gái của nàng ta sẽ đem đi khoe khoang. Thế nên cho đến giờ, dù tương đối biết ơn hắn ta thì việc Vy có anh hùng vẫn là một điều bí mật.

Chỉ là Trần Văn Nam đoán đúng một điều. Vào thời điểm này, không ai có thể giữ vững một thái độ trung dung trước những nguy cơ không biết khi nào lại ập tới một cách chóng mặt.

Mà cách để điên cuồng tăng lên sức mạnh của bản thân là sự hợp tác càng mật thiết giữa lãnh chúa với lãnh chúa. Hoặc nói cách đơn giản hơn, họ cần một cách Win-Win hơn là những cuộc giao dịch kiếm lợi là chính.

Như Trần Hạ Lam đã bắt đầu khuyên Vy, về việc nàng ta nên trở thành thủ lĩnh của một hội nhóm.

Mà đối với vấn đề này, Trần Thanh Vy dĩ nhiên không phản đối. Tuy điều đó đã hơi dời lại sau chiến dịch buổi sáng, vốn để quảng cáo công nghệ 'Warr!.' tạo tiền đề cho việc thu hút những kẻ có tài chân chính.

Em gái của nàng nói điều đó cần lên men một, hai ngày. Và anh hùng là một con bài tốt, nếu như nàng ta dùng nó để chào hỏi trước với chính phủ.

Nói thật thì, chắc hẳn chỉ có mình Thanh Vy là bất ngờ vì những người liên quan đến bài topic của buổi sáng đã tìm đến họ để tìm hiểu kỹ càng về 'Warr!.' ngay sau khi hàng limited được bán.

Còn Nam và Hạ Lam lại ngược lại. Rồi như xét về chuyện cung cấp thông tin, họ khá là chân thành về điều đấy, bao gồm cả việc Nam may mắn tìm được nguyên vật liệu chế ra 'Warr!.'.

Mặc dù, thứ duy nhất mà chính phủ không biết là cái sản lượng kinh khủng của cỗ máy, thứ đã vũ trang kỹ càng cho hai mươi người khổng lồ trong vòng ba ngày.



Mà dựa trên điều kiện đó, một chiến dịch khác phục vụ việc tạo ra thế lực được Hạ Lam rảnh rỗi đặt tên rằng 'Hai cú đấm.' cũng được áp dụng. Khi mà họ dùng trò quen thuộc nhất của giới tư bản để buộc nhân viên của mình 'Bị người bóc lột rồi còn phải cảm ơn.'.

Nhưng dù sao thì, những người như Nam, vốn trong ba ngày đầu rất thảm mới cho phép Thanh Vy ghi một điểm cao vào lòng trung thành của mình.

Điều đó không thay đổi khi hắn có Hogoblin, và sau này là Selena.

Trong khi đó, việc vừa bán hàng ngày đầu được giá chỉ tạo điều kiện cho một lũ kiểu 'Bên bây mời được tao là phúc đức ba đời, còn không mau mau coi tao như ông cố nội mà cúng đi.'.

Mà điều đó còn có hiệu quả tốt hơn nếu như họ đàm phán thành công với chính phủ và mượn được danh tiếng của họ để nâng cao chất lượng của thành viên lên.

Ít nhất, là để những tay này cúi cúi cái đầu xuống, đừng có tranh cái quyền đoạt cái lợi mà tập trung vào dự tính ban đầu của Nam và Hạ Lam là trò Win-Win.

....

Thời gian hồi ức chấm hết. Trần Thanh Vy cũng thôi suy nghĩ nhiều về chuyện vì sao Nam lại đoán ra được là nàng có anh hùng.

Hoặc chính xác hơn, nàng ta chỉ cần hỏi gã khổng lồ cao mười mét đang ngồi ở đống lửa xa xa kia là xong.

Mà vào lúc này, trong doanh trại của người khổng lồ sặc mùi máu tươi. Như nếu hỏi vì sao thì dưới sự lãnh đạo của anh hùng người khổng lồ Gruah, máu của năm con cự thú mà họ hôm nay săn được đều đã bị rót vào những cái thùng rất lớn.



Sau đó nội tạng bị quyền năng của hắn ta đập nát, thảy vào trong những cái thùng. Rồi ở buổi tế lễ, lại vẽ một vòng tròn cùng điệu nhảy um trời 'Warr!.' thì ban đêm họ đã uống đến mức hai, ba người khổng lồ say mèm, nằm gục ra đất.

Trần Thanh Vy không thích cái mùi này. Tuy nếu đổi thành nàng Vy của thành thị vào chín hôm trước, đoán chừng việc ăn ở cái nơi thế này cũng khiến cho nàng ta n·ôn m·ửa.

Đấy là chưa nói đến việc Vy nhìn nội tạng của cự thú bị móc ra, rồi nghiền nát, lại vứt vào trong thùng đầy máu mà vẫn có tâm tư để tán gẫu với 'Gru ah!.' về chuyện thần linh mà họ tôn thờ khá man rợ.

Điều này có lẽ ứng với câu 'Tất cả những gì không thể đánh bại bạn sẽ trở thành chất dinh dưỡng cho sự trưởng thành của chính bạn.'.

Mà nàng ta vượt qua thời kỳ ban sơ bằng một chút may mắn, vượt qua nỗi đau và chấp nhận mình không gặp lại được cha mẹ, và cũng giống bao lãnh chúa ở đây, vượt qua cuộc t·ấn c·ông bất ngờ và trải nghiệm cảm giác bất lực khi chứng kiến tà thần, hay 'Sinh vật đó' trên bầu trời.

Tất cả những thứ đó không làm thay đổi tính cách của nàng ta, nhưng xét về độ cứng rắn thì Vy của ngày trước chỉ là một tờ giấy mỏng manh yếu ớt hơn rất nhiều so với bây giờ.

Trần Thanh Vy không biết điều đó là tốt hay xấu.

Vì cái khao khát được rời khỏi thế giới này của nàng ta càng mãnh liệt hơn chứ không tiêu giảm đi. Mà ngày thứ bảy, cứ nghĩ rằng em gái của nàng bị những sinh vật quỷ dị kia g·iết c·hết, hay Trần Văn Nam cũng theo gót làm cho Vy kinh hồn táng đảm.

Không có gì đảm bảo là một trong hai người kia không c·hết đi, như bao n·ạn n·hân khác.

Mà cũng như nàng ta. Những ngôn luận về chuyện xây dựng vương quốc, đế quốc dần trở nên ít ỏi đi. Trái ngược với điều đó, họ bắt đầu thảo luận cách tăng cường tường cao, đào hào sâu, học cách bẫy thú, bẫy tự vệ.



Những kẻ ảo tưởng rằng mình trở thành bá chủ của thế giới này đã chấp nhận hiện thực. Có lẽ, vài ví dụ đẫm máu xảy ra với chính họ cũng khiến họ tỉnh ngộ nhanh hơn.

Đời không phải là trò chơi. Họ không thể trú đóng mãi trong cái thành lũy nhân vật chính để thôi miên chính mình, rằng bản thân vào ngày mai sẽ 'Thức tỉnh hệ thống' rồi 'Thần cấp thiên phú' hay nhặt được 'Thần Khí Cổ Đại'.

Khi nguy cơ đến, đao cùng giáo đã mài bén nhọn sẽ t·ấn c·ông kẻ thù, khiên cùng từng lớp tường thành sẽ ngăn cản kẻ thù, còn hàng tá bẫy, hầm chông sẽ đẩy lui kẻ thù.

Tất cả chúng đều thực tế hơn việc bạn cho một cái hệ thống, hay thiên phú cao thật cao rồi biến một thế giới đã không có chiều sâu thành một đống hổ lốn.

Tuy điều đó cũng chẳng khấm khá hơn việc không ai có thể đoán trước tương lai của thế giới này. (Buồn của tác.)

Trần Thanh Vy nhẹ nhàng nuốt một ngụm hơi lạnh của ban đêm.

Doanh trại của người khổng lồ được chiếu sáng bởi những cây cổ thụ b·ốc c·háy rực rỡ nhưng đêm tối vẫn bao trùm lấy nó.

Cả không gian lúc này bị chiếu sáng bởi bầu trời không một ánh trăng nhiều hơn. Tất cả, đạo tường thành cao đến tám mét, những đội khổng lồ cầm đuốc lửa tuần tra, hay những cạm bẫy lõa lồ ra trên mặt đất sát với tường thành.

Gió rít lên. Nó băng qua bình nguyên khổng lồ rộng lớn, len lỏi qua từng kẽ hở của những ngọn núi cao chót vót cùng vô số những cây gỗ lớn yên lặng say ngủ.

Trần Thanh Vy vươn tay chộp vào ngọn gió. Nàng ta cứ tưởng mình đã bắt được một điều gì đó rất quan trọng, nhưng khi nàng ta nhận ra mình vừa cố thoát khỏi những suy nghĩ bâng quơ của chính mình thì một cái thở dài thật dài bật ra.

Ánh lửa phương xa vẫn cháy đượm. Trong không khí tràn ngập hương vị máu tươi tanh nồng. Mà khi Trần Thanh Vy càng bước tới gần, nó xộc thẳng vào mũi, kích thích đôi mắt khiến nó làm lông mày của nàng ta nhăn lại.

Hình ảnh của gã khổng lồ cao mười mét dưới ánh lửa ngày càng rõ ràng trong mắt Vy.