Chương 41: Săn Khủng Long 'Ba Sừng' (2)
Một ánh lửa xanh lam hừng hực lên.
Những tia lửa nhỏ bé vậy mà tựa như một phép thuật thần kì nào đấy, trong thoáng chốc, chúng đã nuốt chửng lấy bên kia bờ sông.
Điều này làm cho lũ khủng long ba sừng đang cúi đầu uống nước có hơi kinh ngạc. Chúng ngẩng đầu lên, nhưng sự thật là vì còn cách cả một bờ sông nên chúng chẳng có vẻ gì là hoảng sợ.
Chỉ là, định luật lửa cháy không qua sông chỉ áp dụng với loại lửa thông thường. Còn thứ lửa được tạo ra từ một loại bột trong một loại cây lạ trong rừng rậm này cháy được trên cả mặt nước.
Thậm chí nói chính xác, nhà hóa học kia vác gỗ về không biết mà đốt. Thế là lửa không gỗ mà cháy cực kỳ hung bạo, tuy vậy, khi vài con binh chủng dính lửa, chúng la hét quằn quại một hồi xong phát hiện ra không bị làm sao.
Mà sau chuyện đó, nhà hóa học lớn gan thò bàn tay vào trong lửa, rồi cũng chỉ cảm thấy nó man mát chứ chả nóng gì sất.
Và trên hết, thế lửa hung bạo, nhưng cũng nhanh tắt. Mà những thứ gỗ nó bắt vào hoàn toàn không có vết cháy, chỉ riêng một thùng nước dự trữ kết thành một lớp băng mỏng là minh chứng cho khả năng đặc biệt của thứ bột Nam dùng.
Thế là, nước đâu thể cản được lửa. Nó nhanh chóng lan sang mặt nước, kết băng mà hung tàn tiến công sang nơi lũ khủng long vẫn an tĩnh quan sát thế cục.
Mà sống ở hoang dã, có lẽ, trừ sinh vật thủy sinh ra thì hiếm có loài nào không sợ lửa lắm.
Lúc này, trong cái đầu óc vô tri của đám khủng long, chúng chỉ thấy một đ·ám c·háy to lớn khủng kh·iếp đang đóng băng mặt sông mà hướng tới chúng nó.
Không có thời gian do dự, một tiếng rống dài vang lên.
"Ò Ò Ò."
Những con khủng long đang nghỉ ngơi nhẹ nhàng đứng dậy. Những con khủng long đang uống nước bắt đầu xoay người, và những con khủng long đang ở sát con dốc bắt đầu lao lên.
Hai cái bắp đùi to khỏe và cách nghỉ ngơi bằng cách gập chân giống nai làm chúng có thời gian sẵn sàng chạy ngay sau nửa giây. Và điều đó, khiến cho những chiếc xe tăng này rơi vào những cái hố bẫy đầu tiên.
Nơi đó, nó chào đón chúng bằng những cái cọc bọc sắt to nhọn được chế bằng công nghệ 'Warr!.' thứ dễ dàng xuyên thủng thân thể của một con khủng long ba sừng thành hàng trăm lỗ.
"Ò Ò Ò."
Con khủng long ở phía trước kêu lên, nó cố phanh lại, rồi lại lao vào cái hố để trở thành bộ t·hi t·hể thứ hai bởi những cái cọc.
Tràng diện nhất thời hỗn loạn lên. Đặc biệt là khi ngọn lửa xanh lam đã tiến sát bờ. Và điều đó đã khiến những con khủng long ba sừng bất chấp hết tất cả.
Những tiếng rống vang dội cùng những tiếng gầm thảm não của những con sa vào hố bẫy, chất thành đống, rồi bị bàn chân to khỏe của con đi sau đạp c·hết.
Thật sự mà nói thì, số bẫy Nam làm không đủ lưu lại cả đàn khủng long ba sừng. Tuy vậy, cứ mỗi một cái hố chừng ba con, ở các đường chừng hai, ba cái. Trong đó, con đường tập trung nhiều khủng long nhất còn có con bị đạp c·hết.
Mà cứ như vậy, cả một đàn khủng long lớn đã chạy khỏi bằng cách đạp lên t·hi t·hể đồng bạn. Năm mươi con, giờ còn khoảng hai mươi. Chúng hướng về phía đồng cỏ mà chạy, không hề quay đầu trở lại.
Để rồi, một thoáng sau, đám Hogoblin trốn ở một nơi cách xa đó đến, chúng lại hô lên dậy trời:
"Gob!!!."
.....
Bộp bộp bộp!.
Bên tai của Nam chợt nghe được thanh âm của tiếng vỗ tay.
Lúc này, hắn đang ngồi ở cái ghế 'Quyền Lực' của mình, chính là âm thầm nghĩ cách tiêu thụ hết sạch chỗ thịt tươi thu được với giá cả tươi nhất.
Thế nhưng, thanh âm đó làm Nam tỉnh lại. Khỏi nói, hắn chẳng phải phân biệt gì cả mà quay sang đầu nguồn của thanh âm kia. Rõ ràng, Selena đang vỗ tay với một gương mặt đầy tán thưởng.
Rồi khi thấy Nam nhìn mình, đối phương lại nói:
"Thực rất xuất sắc. Ta đã nghĩ ngươi sẽ cần đến sức mạnh của ta.
Nhưng trận vừa rồi đã chứng minh cho ta về sự ưu việt của một nhà lãnh đạo, con trai của Cha à."
Đối với việc này, Nam khiêm tốn từ trong tim. Và trái ngược với lẽ đó, thực ra Nam có hơi bất ngờ về thái độ của Selena.
Hắn cứ nghĩ, mọi sinh vật bậc cao đều phải ngạo mạn với những sinh vật bậc thấp. Giống như con người vậy, họ đối đãi với sâu bọ là biết bao nhiêu cao ngạo.
Nhưng đó là điều tất nhiên mà thường thường chả ai nhận ra. Cho dù nhận ra, đó cũng chả là vấn đề lớn lao gì để mà tán thưởng một cách chân tâm về cách một con kiến thắng một con bọ que.
Dĩ nhiên, b·iểu t·ình là lạ này của Nam dẫn tới sự chú ý của anh hùng goblin:
"Sao vậy?." Nàng ta hỏi.
Nam nhún vai một cái. Hắn nói:
"Ta chỉ thắc mắc về lời khen của ngươi thôi. Thật sự mà nói thì, ta cảm nhận được sự nghiêm túc trong đó."
Selena phì cười. Hẳn là, nàng ta hiểu rõ những ẩn ý qua lời nói này của Nam.
"Phải, phải." Anh hùng goblin nói. "Cho dù như thế nào, chúng ta đã từng xem những nhân loại bình phàm ở phương Đông là lũ trẻ con."
"Các ngươi cũng như vậy. Cách mà các ngươi chia thời gian của mình ra thành từng 'giây' rồi 'phút' rồi 'giờ' chứng minh lấy sự bất mãn của chủng tộc nhân loại với thời gian thôi.
Có lẽ, các ngươi không khác gì nhau, con trai của Cha à.
Thời gian sống của các ngươi quá ngắn ngủi để tham vọng, để hưởng thụ, để truy tìm những chân lý sâu xa. Vì vậy mà các ngươi n·ội c·hiến, khi sự khao khát đó hóa thành một cơn đói khát khổng lồ mà chỉ có thể ăn ngấu nghiến mới thoát khỏi đó.
Danh lợi, quyền lực, tiền tài.
Chẳng ai, ngay cả một tu tiên giả cũng không có thể thoát khỏi đó. Ta có thể cảm thấy được cái dấu ấn mờ nhạt của chúng vẫn khắc ghi qua suốt quá trình đấu tranh của thế giới mà chỉ xoay quanh những cuộc tranh đoạt tài nguyên đó."
Selena dứt lời. Nàng ta chợt nhắm mắt lại, tựa như đang hồi tưởng.
"Nhưng ngươi biết điều nực cười ở đây là gì không?.
Chúng ta lần đầu tiến quân đến phương Đông, kỳ thực trong những trận ma sát nhỏ đều là thua nhiều thắng ít.
Và nó, chỉ có thể quy công vào vấn đề của chúng ta. Nơi đã sớm thôi đấu tranh để tập trung vào phát triển.
Không ai nhận ra, dưới vầng sáng ôn nhu của Mẹ, chúng ta đã mất đi động lực tiến tới. Và chúng thường bắt đầu chỉ với sự tôn trọng với bất kỳ sinh mệnh nào, cho dù trước mắt chúng ta là loài sâu bọ ti tiện nhất."
"Vậy sao?." Nam gật đầu một cái, tỏ vẻ mình hiểu.
Nhưng Selena có vẻ vẫn chưa thoát khỏi những hồi ức của mình.
"Đó là một câu chuyện dài, con trai của Cha à." Nàng ta nói. "Vả lại, chúng ta đến đó không hẳn là để nô dịch và c·ướp đoạt như họ tưởng."
"Và, ta, không, chúng ta đã có những bài học giá trị trong những trận chiến với sự hiểu lầm đấy."
Nam quay mặt đi. Hắn lại trở về với đám Hogoblin. Vào lúc này, hắn ta cần chỉ huy việc xây dựng hệ thống ròng rọc để kéo những cái xác lên, rồi tập trung chúng vào đúng chỗ trước khi tiến hành dịch chuyển về.
Ở khoảng này, dịch chuyển Selena và Hoàng Kim Chủng không bị ảnh hưởng. Và điều đó được giải thích bởi anh hùng goblin rằng, những sinh vật có sức mạnh dưới 1.0 đều phải hao phí năng lượng của Mồi Lửa để bảo vệ.
Chỉ là, vào khoảng thời gian đáng lý phải rất hạnh phúc đấy. Một thân ảnh trước tầm mắt của con Hogoblin lóe lên.
Rồi ngay sau đó, ánh mắt của nó nhẹ nhàng rung lắc một cái, vừa vặn trông thấy thân thể đang lảo đảo của mình phún ra máu tươi.