Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Lãnh Chúa Thời Đại: Binh Chủng Của Ta Là Goblin

Chương 42: Tiến Hóa Nhục Thể.




Chương 42: Tiến Hóa Nhục Thể.

Quay thời gian trở về năm, sáu phút trước.

Lửa cháy ngập một phương trời, hung hăng giương nanh múa vuốt khắp muôn nơi. Nhưng mà, lũ Hogoblin ở trong trung tâm biển lửa thì lại rất nhàn nhã.

Chúng biết rõ thứ lửa này. Trước khi đi, Nam đã dúi tay một con vào trong đống lửa xanh lam, và kết quả trước mắt lũ còn lại là một cánh tay xanh lè hoàn chỉnh.

Mà cũng vì thế, đám Hogoblin khi băng qua mặt băng mỏng thi nhau nhào vào những nơi có lửa dày đặc nhất. Chúng tư hào hô 'Hob' trong khi dùng ánh mắt khinh bỉ những con không dám chơi trò này.

Dù cho chuyện đấy chỉ diễn ra thoáng chốc, và đám Hogoblin ở bờ bên kia đã trở về nơi mà bọn chúng sắp sửa phải làm lụng cực khổ.

Công việc của chúng đã định sẵn là phải vác những con khủng long siêu to khổng lồ bằng ròng rọc đơn giản. Ở những loại hạng nhẹ như goblin và giỏ đá còn tốt, còn với loại khủng long ba sừng thì ngay cả loại ròng rọc sắt thép, cùng loại dây bền nhất hiện nay cũng phải mượn sức kéo.

Cũng may là, việc chất đống của Nam chỉ là kéo những cục thịt khổng lồ này ra khỏi hố bẫy. Chứ nếu như phải đem chúng xếp thành một đống thì hai mươi con Hogoblin trên cơ bản là không được.

Khi ấy, bọn Hogoblin tập trung vào một cái hố. Mà vì đây là săn khủng long nên hố rất sâu, những cây giáo cũng thuộc loại thân gỗ to của bên người khổng lồ, lại thêm đầu nhọn bọc sắt khiến cho đám khủng long rơi vào đây chỉ có bị xiên c·hết.

Điều đó một phần là do phần bụng mềm mại và sự hoảng loạn kinh khủng vừa rồi. Những con khủng long xô đẩy nhau một cách tàn bạo. Điều đó khiến những con có thời gian để có thể dùng phần lưng của mình đè gãy đống giáo này bị đạp thành bánh thịt.

Sinh vật có trí khôn đơn giản là vậy.



Sợ hãi khiến chúng sống sót mà không bị đào thải khỏi tự nhiên. Nhưng cũng đồng thời, như tận dụng tốt, một điểm yếu trí mạng sẽ được tạo ra một điểm cộng dễ dàng cho những kẻ săn mồi tinh ranh.

Nhưng tự nhiên vào thời khắc này cũng không quên nhắc nhở cho những kẻ đang thỏa thuê với chiến thắng rằng, cái sự vô thường của con mồi và kẻ săn mồi.

Từ lòng sông bắn ra một vệt bóng đen. Rồi nó lao tới đám Hogoblin ngay trước khi chúng kịp quay đầu, sau đó, một đòn gọn gàng đã chém bay đầu của một con Hogoblin.

Chưa dừng lại ở đó, nó vồ ngay tới con Hogoblin ở bên cạnh.

Lần này lại một đòn, nhẹ nhàng cắt đứt đôi cái khiên đồng bộ với ý thức của con Hogoblin đã nâng lên. Và đòn thứ hai, nội tạng của nó đã bại lộ ngoài không khí để máu tươi phun ra như suối.

Bọn Hogoblin bên cạnh lúc này làm gì?.

Ừ, goblin mà. Bỏ chạy khắc sâu trong từng tế bào của chúng, khiến cho thời gian kinh ngạc trước khung cảnh kinh dị đấy chỉ dừng lại nửa giây. Sau đó, sợ hãi khiến bắp đùi của chúng phát lực như thế bọn này vừa mọc thêm hai cái chân mà chạy.

Hơn nữa, chỉ có lũ nghiệp dư mới chạy thành đoàn. Còn dân chuyên nghiệp, vốn đã khắc sâu đạo lý thà c·hết lẻ tẻ chứ không c·hết chùm như chúng thì chạy tứ tán nhìn người ta phải nói nó mượt mà như dầu gội đầu.

Không con nào cản chân con nào, chúng cứ thế, phóng ra khỏi chục mét ngay sau khi con quái vật kia có mạng thứ hai.

Nhưng dĩ nhiên, tiếng xé gió vang lên. Một con Hogoblin đầu đã bị đóng đinh xuống mặt đất. Và v·út thêm một tiếng nửa, một con đã b·ị c·hém đứt đôi người.

Đó không thể nghi ngờ là một tràng đồ sát thiên về đơn phương. Ngay cả, khi một con định lao xuống mặt nước. Một thứ gì giống gai nhọn bắn ra, đưa nó bay vào trong đống lửa mà con này vừa tự hào bước qua. Thậm chí, lực trùng kích còn đưa xác nó đập vỡ lớp băng mỏng, vô tình để nó chìm vào sâu dưới lòng con sông.



Nhưng như vậy, thời gian hoàng kim của con quái vật cũng chấm hết. Lũ Hogoblin đã bỏ xa nó ra chừng năm mươi mét, và sự thật là trò chạy trốn quá chuyên nghiệp của chúng khiến cho việc chém g·iết liên tục trở nên khó khăn không bao giờ hết.

Dĩ nhiên, đó là g·iết chùm. Còn lựa con ra g·iết cũng dễ nên con quái vật tỏ ra là mình tốt tính. Nó bật một cái, hai mươi mét, rồi hai phát nữa, một cái đầu Hogoblin đã lăn xuống đất.

Rồi bằng chíu!.

Một con Hogoblin bị gai nhọn xuyên thủng tim.

Cứ như vậy, chưa đầy hai mươi giây, bảy con Hogoblin bị làm thịt. Nhưng rồi, đến con thứ tám, cái v·ũ k·hí hung hãn cắt Hogoblin như cắt giấy bị chặn lại bởi một bàn tay.

Ngay lập tức, cái tay lưỡi hái bên phải của con quái vật cắt qua, khiến cho thiếu nữ chặn lại đòn công của nó bất tri bất giác nhíu mày lại, đạp chân lui về phía sau.

Vút một tiếng!.

Gai nhọn đuổi theo đường lui của nàng ta. Nhưng khi thiếu nữ ổn định thân hình, nó bị một tầng hộ thuẫn vô tình bắn bay, lộ ra thân ảnh đã nhào tới của con quái vật.

Hai cái liềm dài của nó đã sẵn sàng, từ hai bên eo, khí thế hung hãn như muốn chẻ Selena ra làm ba khúc.



Đáng tiếc, con quái vật chưa trải sự đời cứ ngây thơ nghĩ rằng mình đã thắng sau màn lui lại của anh hùng goblin. Và sự thật trần trụi nói cho nó biết rằng một cú đấm móc ngược khiến nó bay lên trời là cái giá phải trả.

Lúc này, cả hai địch thủ mới có cơ hội thấy rõ nhau. Như con quái vật, nó thấy một thiếu nữ tóc đen, ăn mặc một bộ áo hở bụng, khố vip pro của goblin. Tuy nói, dù cho nàng ta rất đẹp thì bình nguyên vô tận cùng khuôn mặt non nớt hoàn toàn không phát huy ra uy lực của bộ quần áo này.

Trái lại. Một bộ giáp xác màu xám dày, đôi mắt lòi ra như ruồi, cùng cặp liềm sắc bén là những từ ngữ đơn giản nhất dùng để hình dung con quái vật. Nó trông giống bọ ngựa, nhưng chân người, phần nối giữa các khớp lại không thiếu cái màng chân của thú mỏ vịt, hay vịt ao.

Mà giờ, cái cằm của nó ứa ra một loại máu màu đen, h·ôi t·hối cực. Còn thiếu nữ, năm ngón tay đều bị gãy xương.

Nhưng rõ ràng, một vầng sáng xanh lục hiện lên, và Selena đan năm ngón tay lại với nhau, khiến nó kêu cái rắc một cái là như chưa hề có cuộc chia ly.

"Ai da da...Cái thân thể này."

Ngay khi lời than vãn của nàng ta vừa dứt. Một cú đá ngang đã tới trước mặt con quái vật. Mà thân thể của nó cũng thuận thế bị bay vun v·út một lần nữa.

Mà lần này, lít nha lít nhít quả cầu bé xíu đủ mọi loại màu sắc theo nó tấu lên bản giao hưởng của sự bạo tạc. Băng, lửa, sét, cùng mấy trăm loại bùng nổ khác trong cùng một lúc nhấn chìm lấy con quái vật.

Nhưng vào lúc này, những ký tự màu xanh lục đã bắt đầu trải dài khắp thân thể của Selena. Và những quả cầu, to hơn, vẫn xuất hiện ngày một nhiều.

Mà vào lúc này, một mùi h·ôi t·hối ngập trời tràn ra. Còn con quái vật, sau v·ụ n·ổ đã hoàn toàn biến dạng. Những khối thịt phảng phất không cần tiền mà phồng lên, điên cuồng ngọ nguậy trên thân thể của nó.

Mà những khối thịt nổ bể ra từ cái thân xác đó chính là đầu nguồn của cái mùi h·ôi t·hối này.

Tất nhiên, Selena không phải là kiểu nhân vật đang đập nhau phải dừng lại nói cả buổi, sau đó chém mấy phát, lại dừng lại nói tiếp. Rồi còn hài hơn nữa là chờ quái vật nó biến hình xong xuôi mới nâng v·ũ k·hí lên đánh.

Chính xác!.

Những quả cầu trên bầu trời như vô vàn lưu tinh rơi xuống đống xác thịt h·ôi t·hối đấy.