Chương 7: Ưu Điểm Của Kẻ Yếu.
"Gob!!!."
Con Hogoblin lại nâng giáo. Nó định quất luôn con Hogoblin biện minh kia. Nhưng Nam ngăn nó lại, hắn hỏi:
"Vinh quang đối với các ngươi là gì?."
"Gob! Trí giả."
"Gob! Lãnh đạo."
"Gob! Mạnh mẽ"
Đám Hogoblin đáp lại.
Mà Nam thì vươn tay lên xoa trán để làm dịu đi những mạch máu đang căng phồng của hắn.
Nói chuyện với Hogoblin thực tế rất mệt. Bọn chúng biết một số từ ngữ, nhưng cách diễn tả thì thua cả học sinh tiểu học, thậm chí có nhiều từ chúng thốt lên phi thường tối nghĩa.
Giống như cuộc trò chuyện vừa rồi. Từ Gob trong miệng lũ Goblin có ý nghĩa là thần, thế nhưng, đám Hogoblin rõ ràng đem nó gộp chung với một con Goblin rất lợi hại.
Mặc dù, Nam cũng không chắc về việc này. Hắn ta dù sao cũng không phải là một nhà ngôn ngữ Goblin đại sư.
Thế nên hắn dập tắt chút ngọn lửa tò mò của mình.
Trông chờ vào những thuộc hạ sinh ra từ pho tượng cung cấp thông tin nói thực thì không thực tế. Trên hết, cũng có người tính moi thông tin từ những binh sĩ 'Trung Thành' của bản thân họ.
Mọi thứ diễn ra tương đối kỳ lạ. Một elf có thể đọc vanh vách công dụng của một cây thảo dược, một số còn có thể nêu luôn mấy vị phối dược để làm thuốc. Nhưng khi hỏi sâu hơn, chính những sinh vật đó đều giật mình.
Hầu hết, chúng bảo rằng bản thân dựa vào bản năng. Một số tốt hơn, nhưng giới hạn bởi những lời mập mờ như chúng đã từng rất quen thuộc với thứ chúng làm ra.
Việc đó lúc đầu được giải thích bởi những pho tượng, dù sao, nghề rèn hay may đều đến từ đây. Nhưng một số tin đồn khiến cho người ta rợn tóc gáy lên vẫn lưu truyền.
Huống chi, người lùn, hay elf trước khi nâng bất cứ thứ gì đã có khả năng chế tạo công cụ và may áo đã có những công thức riêng biệt mà chỉ chúng mới có.
Còn chuyện này đối với Nam như thế nào thì hắn sẽ hỏi ngược lại người ra câu hỏi rằng.
Chuyện đó có ăn được không?.
Không à, vậy thì đem lên bàn làm gì.
Thế là xong, Nam phủi mông một cái liền rút về nhà gỗ.
Bẫy hắn đã thương thảo tốt. Chỉ chờ đám Hogoblin thể hiện.
Thực tế, Nam không phải thợ săn, đám Hogoblin cũng chẳng phải chuyên gia dùng bẫy nên lựa chọn của bọn hắn rất có giới hạn.
Nhưng mà, Goblin cũng có ưu thế. Đó là một ưu thế rất riêng của kẻ luôn bị săn mồi mà Nam dự định thử nghiệm tận dụng.
.....
Một cánh rừng về chiều rất đẹp. Gió nhẹ thổi qua khiến những tán cây rậm rạp run lên nhè nhẹ. Rồi khi bước đi giữa con đường của những ánh nắng tươi tắn xuyên qua kẽ lá. Những vùng giao thoa sáng và tối sẽ biến chặng đường của một chuyến đi dã ngoại thành kỷ niệm khó quên.
Nhưng nếu hoán đổi tầm nhìn của những kẻ sinh tồn trong đây thì ngược lại.
Ẩn trên tán cây có thể là một sinh vật nhào xuống cắt đầu bọn chúng, nơi giao giới sáng tối kỳ diệu của ánh sáng chính là chốn ẩn nấp tuyệt hảo của một con quái vật mở đôi mắt đỏ rực len lén quan sát. Ngay cả dưới mặt đất, cũng có thể đang chôn giấu lấy một con côn trùng đầy độc tố đang say ngủ.
Lũ Hogoblin đang di chuyển.
Chúng băng qua những bụi cây rậm rạp, khi thì phải leo lên cây, rồi lúc còn phải dừng lại, cúi đầu lẩn trốn một mối nguy hiểm đáng gờm nào đó.
Cuộc sống bị săn của chủng tộc chúng cho chúng những bản năng tuyệt vời trong việc đấy. Rồi như một phương thức khác để thể hiện tài năng chạy trốn, chúng nhanh chóng lần mò trở về nơi con Hogoblin tìm thấy bầy hươu vảy sắt.
Ở đó, một số miếng xương động vật vẫn còn lại chun chút.
Nai vảy sắt, hay nai lông xám, hoặc hươu gì gì đó hiển nhiên khác biệt với lũ nai ở Địa cầu. Chúng ở đây phần da như vảy cá sấu, còn sừng thì thẳng và nhọn như dùi. Trên hết, lũ này ăn mặn, khác hoàn toàn với đám tử thù là heo giáp sắt chuyên ăn cây gỗ.
Đám Hogoblin khục khịt cái mũi cong khoằm của chúng một hồi, lợi dụng khứu giác nhạy bén của chúng tìm hơi của lũ con mồi.
Thực tế thì cũng chả khó vì bọn này sống theo bầy nên có quá nhiều dấu vết để lại cung cấp cho lũ Hogoblin lần theo. Tuy thế, bất kỳ một kẻ nào tự tin về việc dựa vào đống dấu vết lung ta lung tung đấy thì hoặc là đối phương mới lần đấu đi săn nên ảo tưởng rằng bọn thú không có não, hay ngược lại, một tay thợ săn lão luyện với ánh mắt sắc lẹm của diều hâu.
Dĩ nhiên, vẫn như những gì lặp lại mãi, lũ Hogoblin là trường hợp thứ ba.
Thế nên, một con chỉ về hướng có dấu vết ít nhất, hô lên một tiếng.
Lũ nai dĩ nhiên đã mắc sai lầm. Có lẽ, chúng tự tin với chiến thuật đánh lừa của mình nhưng đám nai lẽ ra nên phân chia luôn đám con non để dấu vết càng thêm chân thật một chút.
Mà giờ thì, lũ Hogoblin chỉ cần theo dấu lũ nai con là cuộc săn có thể tiến vào giai đoạn gây cấn.
....
Đám Hogoblin tìm thấy những 'Vệ Tinh' sau một hồi truy vết.
Những con nai đực, trẻ và khỏe đang chầm chậm bước đi một mình. Rồi sau một khoảng thời gian, nó lại kêu lên một tiếng rồi tiếp tục di chuyển.
Dựa vào topic, Nam đang trong thị giác của thần biết rõ đây là chiên thuật của đám nai. Chính xác thì có bốn con của tứ phía phụ trách cảnh giới.
Nhiệm vụ của chúng là cảnh báo và tìm kiếm con mồi cho bầy. Mà trận thế yêu thích của chúng sau khi tập hợp đầy đủ là đứng sát nhau, rồi dùng cặp sừng của mình húc c·hết bất cứ kẻ nào có não nhưng đã vứt ra dám đánh chủ ý lên chúng.
Đám Hogoblin ngu thì ngu thật, nhưng kỹ năng sinh tồn đã lv max khiến chúng không phạm sai lầm lãng nhách như thế. Cứ như vậy, dùng màu da, cùng khí tức nồng đậm của một đám goblin mà lũ Hogoblin dễ dàng vòng qua con nai canh gác.
Rồi không mất bao lâu, một bầy nai gần hai chục con xuất hiện. Chúng đi khá chậm và nhàn nhã. Trong đó, năm con nai mới nhú sừng, bốn con vị thành niên và mười một con nai trưởng thành, một đực mười cái.
Một bầy nai năm gia đình tiêu chuẩn. Nhưng đó không phải vấn đề lũ Hogoblin quan tâm.
Những sợi dây thừng chắc chắn xuất hiện, vô số những miếng gai t·ê l·iệt của cây gì đó được rải xuống. Thậm chí, mặt đất cũng sụp xuống một chút chứng tỏ một cạm bẫy đã được đặt.
Điều này lẽ ra không thể diễn ra nếu như đám nai cảnh giác với lũ Hogoblin. Nhưng không, chúng không để ý đến đám này, tựa như chả ai đến ý đến con sâu cái kiến vậy.
Một con Hogoblin cười gằn. Nó cầm lên một cục đá, hướng về phía một con nai ném tới.
-0.
Không có chữ số màu đỏ nào nhảy ra. Thứ duy nhất cục đá làm được là khiến bầy nai r·ối l·oạn trong thoáng chốc. Nhưng rồi khi con nai đực thấy con Hogoblin, nó thở phì phò thật mạnh rồi chán chường hí lên một tiếng.
Dĩ nhiên, đó chẳng phải cảnh báo gì.
Lũ goblin yếu nhớt đã khắc sâu vào tâm trí lũ thú rừng rồi. Thế nên, một con Hogoblin đầy mùi của lũ goblin tuyệt nhiên cũng không phải là một mối lo ngại đáng nói.
Nhưng đấy là chuyện của con đực.
Còn con cái và lũ vị thành niên đã tiến tới đám Hogoblin. Chúng sẽ khiến đám này trả giá vì hành vi trẻ trâu đấy. Mặc dù, lũ nai cái chỉ kêu và thở phì phò, còn lũ vị thành niên rõ ràng là hưng phấn mà giậm móng lên nền đất.
Đám Hogoblin đã bị cho là bao cát sống. Và dựa theo thói quen của lũ nai, chúng sẽ nhìn lũ vị thành niên lao tới và xiên thủng bụng đám da xanh.
Kịch bản cũng diễn ra đúng như vậy. Đám nai cái tản ra, nhìn tùy ý nhưng đám Hogoblin chạy là bị xiên ngay. Còn nai vị thành niên thì xếp hàng, chuẩn bị cho thế xung phong thực tế của chúng.
Rồi v·út!.
Chúng lao như tên bắn lao tới đám Hogoblin vẫn bình thản lạ thường. Sau đó, nếu như đám nai này tin thần và có thể cầu nguyện thì chúng có lẽ sẽ khẩn cầu vị thần đó cho chúng một cơ hội làm lại từ đầu.
Đòn xung phong của chúng hung mãnh bao nhiêu thì cú ngã càng tàn bạo bấy nhiêu. Và lẽ ra nên có một cú nhảy linh hoạt vượt lên cái dây chằng thì chúng như bị co rút cơ mà chạm nhẹ vào dây, rồi bay ngược ra sau.
Mười điểm cho đống gai.
Giờ thì, đám Hogoblin ung dung thu hoạch xác của bốn con vị thành niên bằng năm phát gõ cùng một phát xiên.