Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Lãnh Chúa Thời Đại: Binh Chủng Của Ta Là Goblin

Chương 8: Ưu điểm của kẻ yếu (2).




Chương 8: Ưu điểm của kẻ yếu (2).

Bốn con nai vị thành niên c·hết nhanh đến mức lũ nai mẹ phải đứng hình mất năm giây. Rồi sau đó, một cuộc t·ấn c·ông từ những con nai mẹ bắt đầu. Chúng chả ngần ngại tiến lên xiên c·hết đám Hogoblin vẫn còn đang chật vật lập lại đội hình.

Thế nhưng điều đó chỉ l·àm t·ình thế trở nên tồi tệ hơn. Trò đặt bẫy cấp tốc của lũ Hogoblin trên lý thuyết biến chúng thành một thứ gì đó rất ghê gớm.

Hoặc chính xác hơn, bộ guốc yếu ớt cùng bốn cái bắp đùi quá khỏe khoắn của lũ nai biến đống gai có thể gây một trận giật cơ đủ để nó què ngay sau khi đạp phải.

Còn lũ Hogoblin, chúng đã sớm uống thuốc giải cùng đi giày lót đá phiến nên chả có gì phải sợ cả.

Thế nên, lũ nai mẹ bị phẫn nộ lấp đầy não đã không còn tỉnh táo nữa. Chúng lẽ ra phải tập hợp lại, dè chừng bao vây và bào mòn thể lực của đám Hogoblin.

Nhưng khi xung phong, ba con nai mẹ gãy chân là đại giới cho một cuộc t·ấn c·ông dại dột.

Mà đối mặt với bảy con nai đang lao tới, con Hogoblin cầm giáo hít một hơi thật sâu.

Nó chắc chắn rằng ngọn giáo làm từ xương cự thú dài quá khổ này sẽ đâm xuyên con nai trước khi sừng của nó húc thủng bụng mình. Thế nên, nó gồng các cơ bắp lên, tay chuyển trọng tâm hơi lùi về phía cán.

Rồi khi con nai mẹ gầm rú lao tới. Nó hướng về phía trước, tung ra một cú đâm thật mạnh.

Đó là một đòn đơn giản, nhưng hiệu quả thì cái hộp sọ của con nai đang xông tới bị xuyên thủng như giấy. Rồi sau đó, con Hogoblin buông giáo, quả quyết né cú húc của con nai mẹ trước khi c·hết hoàn toàn.

Mà ở phía bên kia, đám Hogoblin không có giáo lại nhàn nhã hơn rất nhiều. Chúng mang theo bột cay, rồi ngang nhiên ném vào bọn nai đang xung phong tới khiến chúng mù tạm thời.

Mà mù ở nơi bẫy những là bẫy khiến những con này chỉ có thể cắm mặt lao thẳng, vượt qua đám Hogoblin đã né tránh và xông tới đống gai độc.

Kết cục thì...Chúng chỉ có thể nằm vật ra, kêu thảm.



Vả lại, địa hình rừng rậm chưa bao giờ tốt cho thế xung phong, cho dù đám nai cũng thực linh hoạt nhưng đấy là chuyện về việc nó không mắc đầy dây chằng và gai nhọn.

Cũng may, cuộc chiến tạm thời kết thúc khi bọn nai đực vệ tinh trở về. Rồi dựa vào tiếng rầm rú, những con nai cái một lần nữa tập hợp lại trước đường xung phong.

Chỉ là, mười con nai cái một c·hết, năm đã phế đi.

Tình cảnh không thể không nói là có chút thảm thiết chỉ ngay sau vài phút chiến đấu.

Lúc này, con Hogoblin cầm giáo nở một nụ cười đậm chất goblin. Nó lướt qua lũ nai đỏ ngầu cả mắt lên, bước tới rút cây giáo còn tanh mùi dịch óc của con nai mẹ ra, từ từ lùi về phía sau.

Một con nai đực 'Vệ tinh' gào lên, định xung phong. Nhưng nó bị một con khác dùng đầu đập một cái.

Nó lại gào lên. Nhưng những con nai đang co giật đập vào mắt nó khiến nó kêu yếu ớt dần.

Nó hiểu điều gì sẽ diễn ra nếu như chúng bắt đầu một cuộc xung phong thứ hai.

Và kết quả thì chả ngoài mong đợi khi lũ nai cùng đám Hogoblin giằng co một hồi. Cuối cùng, theo tiếng thở phì phò của vài con nai đực. Chúng bắt đầu rút lui.

Trò chơi của rừng xanh là như thế.

Đám nai nếu như xung phong, đám Hogoblin vẫn còn bẫy nhưng chưa hẳn chống được một đội hình kỵ binh. Nhưng nếu như là thế, cái giá của chúng bỏ ra đủ để khiến đám nai này bị cái rừng rậm tàn khốc này loại bỏ.

Thế nên, chúng vẫn còn nai con, nai đực và nai mẹ.



Rút lui và chờ ngày báo thù mới là quyết định chính xác.

Thậm chí, có khi đám nai chỉ vờ rút, rồi chực chờ đám Hogoblin rời khỏi cái nơi c·hết tiệt này liền phát động phản công.

Đó là chiến thuật tốt nhất.

Chỉ là, đám Hogoblin dĩ nhiên có kế hoạch. Chúng nhanh chóng kết liễu năm con nai mẹ còn lại. Rồi chúng chờ một chút, sau đó, một vầng sáng bao phủ lấy bọn Hogoblin.

Chúng biến mất.

Còn rừng rậm thì lại trở về với vẻ yên tĩnh vốn có của nó.

....

Bảy mươi đơn vị thịt.

Nam hài lòng với chỗ thịt nai mình vừa săn. Tuy xét về cạm bẫy và những thứ đi kèm thì hắn ta lợi nhuận thuần co xuống sáu mươi hai.

Nhưng không thể nghi ngờ, một chuyến đi săn thắng lợi tuyệt đối như vầy mang lại cho hắn ta một ví dụ tiêu biểu cho những chuyến săn về sau.

Yếu ớt, là ưu thế của lũ Goblin. Nhưng cũng vì thế mà chúng bị xem nhẹ đến mức cạm bẫy có thể đặt như thế thì Nam xem như phát hiện được một lỗi có lợi cho hắn.

Mà tận dụng tốt cái lỗi này, Nam không nghi ngờ rằng bản thân hắn có tiềm lực không thua gì người khổng lồ.

Dù sao, đi săn mà không có b·ị t·hương nghe nó hài lắm. Đây chả phải trò chơi, có anh hùng hay binh chủng siêu vip pro đến mất cân bằng và hủy diệt mẹ luôn thế giới quan.

Ít nhất, đối với chủng tộc tiêu biểu thú nhân là một ăn một thương nhẹ với nai, chủng tộc khác thì tùy, có mạnh hơn, cũng có yếu hơn. Còn như lũ khổng lồ thì chúng ở một nơi đầy cự thú nên không thể đem ra so sánh.



Thế nên, ba đối hai mươi không thương ăn mười như đám Hogoblin có thể tự xưng là trùm sò. Nhưng dĩ nhiên, đống ánh sáng dùng để truyền tống chỉ xài được một lần mỗi ngày nên săn vậy liên tục là không có khả năng.

Nam cũng không cần thiết luyến tiếc cái này làm chi.

Một phần cũng vì đi săn thú xong c·hết là c·hết. Mà muốn tìm một mục tiêu mới cũng chả phải đi dạo vài vòng là sói nó nhảy ra đòi solo.

Lần này sớm là vì đàn nai hai chục con có quy mô khá lớn nên tìm chả khó. Nhưng về sau thì khó nói, dù cho chỉ tập trung vào hai loài phổ biến đến độ bên người khổng lồ cũng có đám này sinh hoạt cũng chả hề dễ dàng.

Mà việc bây giờ của Nam là chi tiêu hợp lí đống thịt vừa thu được này.

Đó là một công việc hơi tốn chút thời gian. Nhưng may mắn, hắn ta có thể vừa suy nghĩ vừa ngắm đám goblin lọc thịt ra.

Dùng ngay thì tốn lắm vì nó bắt luôn cả cái xác. Xương thì còn nhịn đau được chứ sừng hươu buôn bên đám người lùn cũng muốn ba đơn vị thịt một cái.

Nam dĩ nhiên không bỏ cái lợi vậy. Dù hắn hơi bị thèm cái vụ đối phương gia công tí lấy mười đơn vị thịt bán ra.

Hàng đấy nếu như đám goblin có tay nghề cũng là bậc D tính tới. Nhưng tiếc thay, Nam dám cho thì thủ công II dám bậc E. Bán còn thiệt tiền nguyên liệu.

Nói thực thì bây giờ, đám goblin chỉ có thể nhờ vào chiêu mộ số lượng lớn xong sau đó gia công nguyên vật liệu được mà thôi. Chứ buôn bán hàng chất lượng thì có thể xác định là thua lỗ.

Phải, Nam tất nhiên không bỏ đám goblin khi có Hogoblin.

Ông bà ta thường nói muốn giàu thì đi kinh doanh chứ chả ai bảo dùng nắm đấm đi c·ướp cả. Mà loại khổ lực một đơn vị thịt, ăn sâu bọ cùng súp xương là đủ đơn giản được dân tư bản ưa thích.

Trên thực tế, hắn vốn là ban đầu định liên hợp các lãnh chúa goblin lại làm cái liên minh thương nghiệp. Mục đích không lớn lao gì ngoài lũng loạn ngành sản xuất nguyên vật liệu.

Nhưng đó là một tương lai xa xăm nào đấy. Dẫu sao thì bây giờ toàn dùng một cái miệng để phân phối lợi ích, mà như vậy muốn thành lập một cái cộng đồng kinh tế đơn giản là nói si nói mộng.