Chương 1: Khởi Đầu Hành Trình
Thế kỷ 21
Trái đất đang trong thời kỳ công nghệ đang phát triển cực kỳ nhanh chóng.Những người trẻ tuổi từ nhỏ đã tiếp xúc với khoa học và kỹ thuật khiến cho họ không còn tin những câu chuyện về ma quỷ của những người lớn kể từ ngày xưa nữa.Nhưng những truyền thuyết dân gian và đô thị đó đến từ đâu và vì sao lại được lưu truyền đến tận bây giờ.
Sẽ luôn có những người tò mò với những điều đó và một trong số những người như vậy có một thanh niên tên là Hùng.Chỉ là một thanh niên bình thường ngày làm tám tiếng không có gì đặc biệt.Nhưng hắn có một sở thích đặc biệt về những câu chuyện ma quỷ mà dân gian đã lưu truyền.
Hôm nay Hùng quyết định tìm hiểu xem liệu những thứ như vậy có thật hay không,hắn đang đứng trước một căn nhà hoang ở trong một vùng quê vắng vẻ.Xung quanh đây cũng chẳng có ai sinh sống rất phù hợp với địa điểm mà hắn mong muốn tìm hiểu.
Bây giờ đang là 10 giờ đêm,khoảng thời gian này là lúc người sống đi ngủ,nhất là ở những vùng quê vắng vẻ có khi còn ngủ sớm hơn.Hùng muốn đi vào tham quan và ra về trước 12 giờ đêm,vì rất nhiều người từng nói rằng khoảng thời gian từ 12 giờ đến 3 giờ sáng là lúc âm khí thịnh nhất,không khí khoảng thời gian này cũng là lúc lạnh lẽo nhất có lẽ sẽ có nguy hiểm gì đó.
Căn nhà hoang này là một căn nhà thời Pháp có một tầng lầu được xây theo phong cách khá là sang trọng.Ngôi nhà được lọp mái ngói theo phong cách cổ điển.Nơi đây đã tồn tại cũng gần 100 năm rồi,vốn là những căn nhà như này sẽ bị chính phủ thu lại và xây dựng lại.Nhưng không biết vì lý do gì nó vẫn tồn tại cho đến tận nay.
Hùng bước về phía cảnh cổng của căn nhà.Cửa này cũng không có bị khóa rất dễ dàng mở ra đi vào.Xung quanh căn nhà là những hàng rào tương đối cao nên Hùng quyết định mở rộng cổng để dễ dàng thoát thân nếu có nguy hiểm.
Dù sao những nơi nhà hoang như này liệu có ma quỷ hay không thì hắn cũng không chắc.Nhưng sẽ có những kẻ nghiện ngập hoặc vô gia cư bên trong thì tỉ lệ khá là cao.
"Nơi đây thật là cũ kỹ,rong rêu cũng đóng rất nhiều."
Ngắm nghía một chút mặt tiền của căn nhà Hùng không do dự nữa tiến đến cửa chính muốn mở ra nó,nhưng cánh cửa này cứng vô cùng khiến hắn không thể nào đẩy ra.Không thể vào bằng cửa chính Hùng quyết định đi vòng quanh căn nhà,hắn tìm thấy một cửa sổ có vẻ khá lỏng lẻo nên thử tìm cách mở ra.
"Được rồi,bây giờ cũng đã có đường vào."
Hùng leo vào bên trong căn nhà,bên trong tối vô cùng khiến cho hắn không thể nhìn thấy gì.Hùng đưa tay vào túi lấy ra điện thoại mở lên đèn pin.
"Nơi đây thật là tối dù đã có ánh trăng.Lần sau mình nên đem đèn pin thì sẽ ổn hơn."
Hùng đem đèn chiếu một vòng xung quanh,thì ra đây là phòng khách của căn nhà.Giữa phòng một cái bàn tròn để tiếp khách có 5 cái ghế xung quanh.Trên bàn có một ngọn nến chưa có dấu hiệu bị thiêu đốt.Ngoài ra xung quanh toàn là những bình xứ,đồ cổ nhìn rất đáng tiền.
"Mấy thứ này nếu đem bán thì chắc được nhiều tiền lắm,nhưng vì sao chúng vẫn nằm ở đây?"
Nếu nói không ai phát hiện những món đồ giá trị này thì hắn hoàn toàn không tin.Nơi đây tồn tại lâu như vậy nhưng đồ đạc một thứ cũng không thiếu nếu nói không có vấn đề gì thì ai có thể tin tưởng được chứ.
Hùng cất bước đi tham quan qua khu phòng bếp.Bên trong phòng dù cũ kỹ nhưng chén đĩa được sắp xếp khá gọn gàng,hắn nhìn xung quanh một vòng thì phát trên vách tường có một số giọt máu đã khô từ rất lâu.
"Đây là máu gì? Trong bếp chắc có lẽ là máu cá hoặc động vật."
Trong lúc hắn đang soi đèn nhìn chằm chằm vào những v·ết m·áu còn xót lại trên vách thì bỗng một cơn gió mạnh lướt qua lên.
"Vù Vù"
"Thứ gì? Nơi đây có gió sao?"
Hùng nghi ngờ nhìn ngó xung quanh.Nơi đây ngoại trừ cửa sổ mà hắn bước vào thì không có bất kỳ nơi nào được mở cả,kín đáo như vậy mà vẫn có gió mạnh sao.
Lúc này một thứ khác còn làm cho Hùng kinh hãi hơn,trong phòng khách lúc nảy mà hắn vừa đi qua bỗng nhiên sáng lên.
"Đây là,ánh sáng của ngọn lửa chẳng lẽ là cây nến trên bàn?"
"Nhưng ai là người đã đốt nó lên?"
Bắt đầu cảm giác có chút không ổn Hùng vội vàng tắt đi đèn pin điện thoại.Hắn chậm rãi cố không phát ra bất kỳ tiếng chân nào bước đi ra nhìn xem.
"Hi vọng không phải là tên nghiện ngập nào đó,nếu chỉ là người vô gia cư bình thường thì mình sẽ an toàn hơn."
Mục đích của Hùng là tìm hiểu về những câu chuyện dân gian nên cũng không có mang theo bất kỳ v·ũ k·hí tự vệ nào.Nếu thật sự có tên nào đấy t·ấn c·ông hắn cũng chỉ đành bất lực bỏ chạy.
Bước đến cửa phòng bếp Hùng không có hoàn toàn bước ra mà chỉ đem đầu của mình thò ra xem xét tình huống.Căn phòng vẫn là như lúc hắn bước vào không có bất kỳ thứ gì khác biệt,điểm khác biệt duy nhất là ngọn nến kia đang bừng cháy chiếu sáng cả căn phòng.
"Không có ai sao? Nhưng vì sao ngọn nến kia có thể cháy?"
Hùng lấy hết can đảm bước ra tìm hiểu hư thực,trong nhà này đã rất cũ không có bất kỳ ai dọn dẹp nên bụi rất là nhiều.Hắn nhìn trên sàn nhà ngoại trừ dấu chân của mình cũng không thấy bất kỳ dấu chân nào khác liền xác định nơi đây chắc chắn chỉ có mình hắn đi vào.
"Quái lạ rõ ràng là không có ai nhưng vì sao ngọn nến lại cháy,nó tự cháy sao?"
Hắn cũng từng nghe nói đến những câu chuyện về căn nhà tự nhiên cháy nhưng cũng không phải nơi này.Những nơi như vậy đã có chính quyền cùng các nhà khoa học đi qua và chỉ để lại kết luận là rò rĩ khí metan.Nhưng lại không có bất kỳ ai đứng ra giải quyết vấn đề này,nếu chỉ là rò rĩ khí metan thì chính quyền thật sự không có cách nào sao?
Trong lúc Hùng suy nghĩ hắn cảm giác được sau lưng mình có chút lạnh buốt.Linh cảm không lành hắn quay mặt lại xem thứ gì đang ở phía sau mình.Nhưng sau khi quay mặt lại tim của hắn đập càng mạnh hơn đôi mắt cũng co rút lại.
"Đây là!!!!!!! Ma trơi."
"Chẳng lẽ thật sự có ma sao!!!!!!!!"
Ngắm nhìn trước mắt ngọn lửa màu xanh đang lơ lửng Hùng cũng bắt đầu sợ hãi,nhưng đứng yên một hồi hắn phát hiện mình cũng không có bị t·ấn c·ông nên cũng dần yên tâm.
Ma trơi vốn là hiện tượng đã được giải thích bằng một cách rất khoa học,hắn cũng từng đọc qua những tài liệu liên quan.Nhưng nhìn ngọn lửa trước mắt hắn cảm giác không giống với những thứ mình từng đọc lắm.
"Đây là!!!! Nó di chuyển sao????"
Ngọn lửa bắt đầu di chuyển chậm rãi làm Hùng càng kh·iếp vía,trong sách không có ghi chép ma trơi còn biết di chuyển nhiều chỗ đâu.
"Nó muốn dẫn mình đi đâu sao?"
Hắn thấy ma trơi bay xung quanh hắn một vòng như ý đồ muốn để hắn đi theo nó.Ngọn lửa của nó càng đến gần chỉ càng làm cho hắn cảm thấy càng lạnh hơn mà không phải là cảm giác nóng.
"Ngươi muốn ta đi đâu? ngươi nghe hiểu được sao?"
Ma trơi đương nhiên sẽ không đáp lại lời của hắn mà nó bắt đầu bay đi.Hùng thấy vậy cũng đành đi theo nó xem nó muốn dẫn mình đi đâu.Nó bay đến cửa sổ mà hắn vừa leo vào rồi bay một vòng xung quanh nơi đó.
"Ngươi muốn ta ra khỏi nơi đây sao?"
"Mặc dù không rõ là ngươi có ý tốt hay là muốn đuổi ta,nhưng xin lỗi ta đã có quyết định cho hôm nay rồi."
Hùng cũng không muốn đơn giản như vậy liền quay đầu về nhà,hôm nay thấy được ma trơi hắn chắc chắn rằng trong những truyền thuyết đô thị kia một trong số đó chắc chắn là có thật.Hùng cảm giác mình đã rất gần với cánh cửa của một thế giới khác.
Hắn không ngần ngại quay đầu bước trở lại vào trong tìm kiếm một căn phòng ngủ ở khu vực phía sau nhà.Cầm lên nắm tay cửa hắn vặn nhẹ mở ra.
Bên trong là căn phòng đầy bụi bặm nhưng vẫn ngăn nắp gọn gàng,nhìn xung quanh cách trang trí thì đây có lẽ là phòng của một người đàn ông.Quan sát kỹ xung quanh hắn chú ý một điểm lạ là cả căn nhà này không có bất kỳ một tấm gương nào,trong phòng ngủ hay cả phòng khách đều không có.
Hắn lục lọi xung quanh với ý đồ tìm kiếm xem có hình ảnh nào của gia đình này không nhưng kết quả làm cho hắn có chút thất vọng.Lại tìm kiếm một vòng cũng không có phát hiện gì,bỗng Hùng nảy ra một ý tưởng cực kỳ táo bạo.
Hắn lấy ra điện thoại mở lên đèn pin,sở dĩ trước đó không có dùng vì mắt của hắn phần nào đã quen với bóng tối nên cũng không cần thiết nhưng bây giờ hắn cần xem một chỗ tối hơn.
Hùng chậm rãi khom người xuống sàn nhà ý đồ nhìn ngắm bên dưới gầm giường.Tim của hắn bắt đầu gia tốc cực nhanh,trong cả căn nhà yên tĩnh ban đêm hoàn toàn có thể nghe được tiếng thở có chút gấp cùng với tim đập của hắn rất rõ ràng.
Cầm trên tay điền thoại Hùng quyết định soi đèn về phía dưới chiếc giường ngủ.Hắn bắt đầu cảm giác hồi hộp cùng sợ hãi, hắn vừa muốn tìm thấy thứ gì đó bên dưới,cũng vừa không muốn có thứ gì đột nhiên nhảy ra.
Ánh sáng chiếu vào bên trong bỗng có một thứ gì đó đột nhiên phóng ra.
"AHHHHHHHHH."
Tâm lý của Hùng đã không chịu nổi nữa khiến cho hắn cũng phải hét lên một tiếng.Nhưng nhìn thấy thứ đã dọa mình hắn cũng chỉ đành cười trừ một tiếng.
"Thì ra cũng chỉ là con chuột sao,con chuột mà mình cũng sợ như vậy thật là mất mặt.Đúng là tự mình dọa mình."
"Cạch"
Bỗng một tiếng động khác vang lên.
"Tiếng này là ở trên lầu sao? Nơi này chuột đúng là thật không ít.?"
Hùng quyết định đi ra khỏi căn phòng tìm một nhà vệ sinh ở tầng trệt.Nơi đây cũng không có gì lạ ngoài trừ đặc điểm là vẫn không có bất kỳ tấm gương nào.
Tham quan một vòng không tìm thấy bất kỳ thứ gì kì lạ Hùng quyết định quay lại phòng sảnh của căn nhà.Ma trơi lúc này cũng đã không biết chạy đi đâu mất.
Nhìn lại phía đối diện cửa nhà là một cầu thang lớn là lối đi duy nhất dẫn lên lầu.
"Có lẽ mình nên lên xem một chút rồi đi về."