Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Linh Dị Người Ghi Chép

Chương 2: Chạy trốn cùng bám theo




Chương 2: Chạy trốn cùng bám theo

Hùng kiểm tra điện thoại nhìn xem bây giờ là mấy giờ rồi.

"11 giờ 30 phút sao,mình còn nửa tiếng để có thể rời khỏi đây."

"Không đúng,phải là 20 phút dù sao cũng phải ra khỏi nơi quỷ quái này trước 12 giờ."

Hít một hơi thật sâu lấy lại can đảm Hùng tiếp tục tiến lên bước đến bậc thang,nhưng mỗi một bước trên bậc thang làm cho hắn cảm giác rất nằng nề giống như đang đeo thêm tạ vậy.Càng hướng đi lên cơ thể hắn càng lúc càng lạnh,dự cảm không ổn bắt đầu sinh ra trong đầu.

"Nơi này đúng là quỷ quái thật,chỉ bước đi thôi mà khó khăn như vậy sao."

Lên được trên lầu Hùng có cảm giác như mình đã bước đi rất lâu rồi.Bên trên lầu có bốn căn phòng chia đều nhau nằm ở hai bên hành lang.

Hùng lựa chọn căng phòng đầu tiên bên trái là nơi mà hắn muốn vào trước.Nhưng chỉ vừa bước tới một bước cảm giác rợn tóc gáy bắt đầu ập đến,nhiệt độ cơ thể của hắn đang bắt đầu thấp xuống.Nhưng chưa hết bên trong căn phòng còn vang lên một tiếng.

"Cạch"

"Đây là,tiếng lúc nảy mình nghe được,bên trong là con chuột sao?"

Âm thanh càng lúc lặp lại càng nhiều hơn.

"Cạch Cạch Cạch Cạch Cạch."

Hùng bắt đầu cảm thấy không ổn mọi thứ đang dần vượt qua sự hiểu biết của hắn.Cảm giác lạnh lẽo rợn người lại xuất hiện ở sau lưng hắn.Hùng sợ hãi hít sâu một hơi để chuẩn bị tâm lý rồi quay mặt lại.

"Thì ra là ngươi sao,làm ta sợ muốn c·hết."

Thì ra là con ma trơi lúc nảy đã quay lại nó ở phía sau lưng Hùng nó lại tiếp tục bay vài vòng giống như rất muốn nói chuyện gì đó.

"Ngươi lại muốn gọi ta về sao? Nhưng bây giờ còn chưa phải lúc đâu."

Nhưng ma trơi nghe được những lời này ngọn lửa càng cháy mạnh lên tốc độ bay lại càng nhanh hơn,giống như đang muốn cảnh báo hắn điều gì đó.

"Ngươi muốn ta về nhưng thời gian vẫn chưa tới đâu."

"Khoan đã......thời gian???"

Hùng chợt nhớ lại về thời gian mình rời đi hắn quyết định kiểm tra lại điện thoại một lần nữa.

"Cái gì!! 11 giờ 55 phút."

"Làm sao có thể,mình chỉ đi lên cầu thang mà thôi sao lại mất nhiều thời gian như thế."

Cảm giác kinh hãi trong đầu càng lúc càng mãnh liệt hơn,nhìn trước mắt ma trơi Hùng quyết định nghe lời nó một lần rời khỏi căn nhà quỷ quái này.



"Cạch Cạch Cạch Cạch Cạch"

Tiếng động càng lúc càng lớn và nhiều hơn.Hùng cảm giác tim mình co thắt lại nguy cơ sinh tử đang ập lên đầu hắn.

Không do dự nữa hắn bỏ chạy,chạy xuống cầu thang của ngôi nhà,chạy đến cửa sổ mà hắn đã leo vào hắn ngay lập tức nhảy ra.Lúc này một tiếng động cực lớn vang lên.

"Ầm"

"Đây là tiếng phá cửa!!!!"

Càng nghĩ Hùng càng kinh hãi,hắn bây giờ hiểu rõ vì sao ma trơi một mực đuổi hắn đi.Trong ngôi nhà này chắc chắn có thứ khủng bố nào đó nếu không chạy hẳn là phải c·hết.

Tiếng bước chân gấp rút đang liên tục phát ra giống như có ai đó đang chạy ở bên trong.Nhưng điều kinh khủng hơn là tiếng chân phát ra đang càng lúc càng gần hơn với vị trí của hắn.

Hùng đem hết toàn bộ sức lực còn lại của mình tăng tốc chạy nhanh ra phía cổng ngôi nhà.Chạy thật xa,xa khỏi khuôn viên của căn nhà,vừa chạy ra khỏi đó không lâu.

"Grahhhhhhhhh"

Một tiếng gào thét nghe rất kinh dị khiến cho Hùng không thể không quay lại nhìn.

Cánh cổng mà hắn đã mở rộng ra lúc đi vào,không biết lúc nào đã bị đóng chặt lại.Trước cửa là một cô gái đang cúi đầu với mái tóc dài che khuất cả khuôn mặt không thể nhìn thấy bất kỳ thứ gì.Mặc trên người một bộ quần áo đỏ tươi như máu.

Càng nhìn Hùng càng thấy sống lưng của mình lạnh buốt.Hắn thề đây là khung cảnh kinh dị nhất mà hắn từng thấy trong đời,đọc qua rất nhiều truyện tranh cùng phim ảnh kinh dị nhưng hắn chưa bao giờ có cảm giác sợ hãi như lúc này.

Không tò mò nữa dù sao không ai chắc chắn thứ quỷ kia có thể hay không chạy ra khỏi phạm vi căn nhà.Hùng quyết định chạy ra khỏi nơi hoang vu hẻo lánh này,leo lên con xe mà hắn đã giấu chạy trở về nhà.

Về đến căn nhà quen thuộc,bây giờ cũng đã là 1 giờ sáng,Hùng nấu một gói mỳ ăn nhẹ đêm khuya rồi leo lên giường.Tinh thần của hắn một mực bị kéo căng nên bây giờ cũng đã mệt rã rời,rất nhanh Hùng chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau.

Hùng tỉnh dậy vệ sinh buổi sáng.Nghĩ lại những chuyện tối hôm qua nhất là con ma nữ rượt theo hắn,cho dù lạ tự mình trải qua nhưng chính hắn cũng cảm giác rất khó tin.

"Đây có lẽ cũng là cảm giác của những người đã trải qua tương tự mình."

Hôm nay là chủ nhật nên Hùng cũng không có đi làm.Hắn lấy ra một cuốn số ghi chép lại cặn kẽ lại những chi tiết mình đã trải qua tối hôm qua, những tài liệu này có lẽ sẽ có lúc giúp ích cho hắn.



Viết xong hắn bỏ nó vào trong tủ rồi khóa lại.Lấy ra chiệc laptop quen thuộc của mình hắn lên mạng bắt đầu tìm hiểu thêm những địa điểm cùng câu chuyện kinh dị tại nơi đó.

Trên những trang mạng xã hội có những người giống như hắn kể lại câu chuyện của mình,nhưng những người đọc thì chẳng mấy ai tin cũng chỉ xem là truyện hư cấu để đọc cho vui.

Hắn lướt một hồi tìm thấy một đoạn phim ngắn quay lại một nhóm người trẻ tuổi chơi trò chơi trốn tìm.Đoạn phim được quay bằng camera an ninh trong một căn nhà nên không có bất kỳ âm thanh nào.

Đoạn phim tập trung nhất vào một cô gái đang trốn trong một cái tủ quần áo.Nhưng cho đến khi trò chơi kết thúc cô gái này cũng chưa hề xuất hiện một lần nào nữa.



Dù cho những người bạn của cô vẫn đang liên tục tìm kiếm thậm chí đã mở ra chiếc tủ mà cô chui vào vẫn không thể tìm thấy.Đoạn phim không tìm thấy bất kỳ đấu hiệu cắt ghép nào,căn phòng cũng không có đường ra nào khác ngoài cửa sổ cùng cửa chính.

Nhiều người xem cho rằng đây chỉ là một đoạn phim dàn dựng,cô gái kia chắc chắn đã theo lối đi bí mật bên trong tủ ra khỏi căn nhà.

Nhưng lại có những người đưa ra dẫn chứng đây là thật dù sao ngay cả gia đình của cô gái cũng đã đăng thông báo tìm người thân m·ất t·ích.Nhưng sự thật liệu có phải như vậy hay không chắc cũng chỉ có người trong cuộc mới biết được.

Hắn tìm xem trên mạng có một số trò chơi gọi hồn nhưng sau khi trải qua chuyện lúc tối hắn nào dám tự mình thử nữa chứ.Dù sao khả năng rất cao là sẽ c·hết người đó.

Đóng máy lại Hùng quyết định đi ngoài hít thở không khí trong lành.Hắn đi dạo ăn uống một lúc cũng chẳng tim được gì thú vị,có lẽ điều làm hắn hứng thú nhất bây giờ chính là tìm hiểu về những chuyện ma quỷ.

Trời dần tối đi Hùng trên đường trở về nhà thì đi ngang qua một khu trọ,khu này đã bị bỏ hoang khoảng hơn 6 tháng trước do đã có một vụ g·iết người xảy ra.Những lời đồn về nó liên tục xuất hiện khiến không ai muốn thuê ở trọ nơi này nữa.

Chủ nhà trọ cũng đành bất lực rao bán nhưng vẫn không có người chịu mua.Hùng quyết định chọn đây làm địa điểm cho cuộc mạo hiểm tối hôm nay.

Hắn quay về nhà chuẩn bị một số thứ,chờ đến lúc 10 giờ đêm mọi người đã bắt đầu đi ngủ.Hùng cất bước tiến về khu nhà trọ bỏ hoang.

Nơi đây mọi thứ đều đã xuống cấp nghiêm trọng từ hàng rào cửa sắt cho đến những vách tường cũ kỹ.Trước cửa đã bị khóa lại nhưng cũng may hàng rào nơi này chỉ cao khoảng hơn 2 mét rất dễ dàng để một người bình thường leo vào.

Bên trong này có khoảng 8 phòng trọ nhưng để tìm được căn phòng xảy ra vụ án cũng rất đơn giản,vì nó là căn phòng đã được khóa lại cùng với những sợi dây niêm phong của cảnh sát xung quanh.

"Đây là nơi án mạng xảy ra sao,để tìm hiểu xem rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra."

Hùng mở điện thoại lên mạng tìm kiếm một số thông tin về vụ án.Nạn nhân đ·ã c·hết là một cô gái 25 tuổi tên là Kim Liên,trong một lần dẫn người bạn trai về nhà trọ ăn tối.Kẻ này vì ham mê cờ bạc nên thiếu nợ rất nhiều đã ra tay s·át h·ại bạn gái của mình và lấy hết toàn bộ tài sản.

Quy trình g·iết người rất tàn bạo,cảnh sát lúc đến hiện trường n·ạn n·hân trên người đã có hơn 56 vết dao nguyên nhân t·ử v·ong là do mất máu đến c·hết.

"Cái này thật đúng là tàn nhẫn,cô gái này có lẽ đã biến thành oan hồn cũng không chừng."

"Nơi đây ngoài trừ vụ án mạng trên cũng không có bất kỳ thứ gì khác,hi vọng là an toàn."

Hùng bước đến căn phòng phát hiện ổ khóa không biết lúc nào đã trở nên cực kỳ lỏng lẻo,chỉ cần nhẹ nhàng kéo ra đã có thể mở được khóa.

Mở ra cánh cửa không khí lạnh từ bên trong khiến cho hắn rùng mình một cái.Nơi đây là phòng trọ nên cũng không có gì đặc biệt chỉ một phòng ở và một phòng vệ sinh.

Dưới sàn nhà là những v·ết m·áu vẫn còn dính trên đó,dù là trên trần hay là trên vách tường cũng có những v·ết m·áu.Đồ đạc trong phòng không có bị bất kỳ ai di chuyển.

Từ dụng cụ nấu ăn đến tủ quần áo vẫn nằm im ở vị trí đó.Lục lọi xung quanh Hùng không tìm được thứ gì đặc biệt dù sao liên quan đến vụ án có lẽ đều đã bị cảnh sát đem về.

"Có lẽ tủ quần áo là thứ duy nhất có thể giúp mình tìm ra được gì đó."

Mở ra tủ quần áo bên trong là những bộ quần áo của phụ nữ,tìm bên dưới những ngăn nhỏ chứa đồ hắn thấy được một lá thư.Hùng tò mò mở xem trong đây viết gì,bên trong chỉ có vài chữ viết"Hẹn gặp anh tối nay anh yêu."



"Đây là thư tình sao? cũng chẳng có gì lạ."

Tìm một hồi hắn cảm thấy nơi đây cũng không có thứ gì ma quái giống căn nhà thời Pháp kia.Hùng bước vào nhà vệ sinh chuẩn bị giải quyết nỗi buồn một chút rồi đi về.

Đi ngang qua tấm gương trong phòng vệ sinh Hùng chợt giật mình đứng lại.Tim của hắn bắt đầu đập thình thịch,cơn ớn lạnh ập đến khiến hắn nổi da gà.

"Trời ạ! chẳng lẻ thứ này đã đi theo mình từ lúc bước vào sao!!!"

Nếu chỉ nói là đơn giản là sợ hãi cũng không thể hình dung được cảm xúc của Hùng lúc này.Trong gương phía sau lưng hắn là một cô gái với mái tóc dài cùng đôi mắt trắng dã không có con ngươi đang nhìn chằm chằm vào lưng hắn.

Cô gái này mang một bộ quần áo trắng rộng thùng thình không thấy được đôi chân.Điều kinh khủng là Hùng dù có quay mặt lại nhìn xem cũng không thể thấy được có người đứng đó,chỉ có thể trông thấy thông qua tấm gương.

"Cái này!!! Chẳng lẽ hôm nay là ngày cuối mình còn sống sao."

Hít một hơi thật sâu bình tĩnh lại Hùng nghĩ cách thoát khỏi sự đeo bám của nữ quỷ.Hắn thử di chuyển xem phản ứng của nó,phát hiện nó không có t·ấn c·ông liền chạy một mạch ra khỏi căn phòng.Leo ra khỏi hàng rào chạy cách xa khu nhà.

Chạy ngang qua một chiếc xe hơi đang đậu gần đó Hùng dừng lại mượn dùng chiếc gương của nó để kiểm tra xem tình huống của mình.

"Thứ quỷ này chẳng lẻ không buông tha mình sao????"

Trong gương cách hắn khoảng chừng một mét phía sau lưng vẫn là nữ quỷ lúc nảy trong căn phòng,điều này làm Hùng kinh hãi rợn cả người.

"Đúng là đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma,đời mình sắp xong rồi."

Hắn bây giờ có thể nói khóc không ra nước mắt.Lần trước ở khu nhà hoang kiểu Pháp hắn chạy ra khỏi khu vực liền có thể trốn khỏi nữ quỷ áo đỏ,điều này khiến cho hắn lầm tưởng rằng chỉ cần mình chạy nhanh thoát ra khỏi khu vực hoạt động của đám ma quỷ thì sẽ không sao.

Nhưng lần này hắn mới biết được không phải là con quỷ nào cũng sẽ chỉ hoạt động ở một phạm vi nào đó.

"Cô gái xinh đẹp có thể tha cho tôi không?Chúng ta không thù không oán cần gì phải đi theo tôi chứ."

Hùng cố gắng cầu xin tha thứ nhưng không có nhận được bất kỳ lời đáp lại nào.

"Mình làm điều gì sai để khiến cho nàng đi theo sao?"

Hắn bắt đầu suy nghĩ lại những chuyện mình đã làm khi đột nhập vào căn phòng,cũng chỉ lục lọi một số đồ cũng không có mang theo bất kỳ thứ gì.

"Chẳng lẽ mảnh giấy kia?"

Nghĩ một hồi cũng chỉ có mảnh giấy mà hắn đã cầm lên có ghi"Hẹn gặp anh tối nay anh yêu" là thứ đáng ngờ nhất.

"Bây giờ chạy đâu cũng không khỏi chi bằng quay về kiểm tra một chút."

Hùng chạy trở lại khu phòng trọ tím kiếm mảnh giấy lúc nảy hắn đã bỏ lại vị trí cũ ở tủ quần áo.

"CMN,tấm giấy c·hết tiệt biến đi đâu rồi."

Hắn mặc dù có giáo dục rất tốt,cực kỳ ít khi chửi thề nhưng cũng không thể nhịn được nữa.Hắn nhớ rất rõ ràng mình đã đem tờ giấy trả lại đúng vị trí của nó,nhưng bây giờ mở ra thì không có bất kỳ thứ gì.

"Có lẽ cuộc đời mình sắp gắn liền với nữ quỷ này."

Hùng với đôi mắt vô thần nghĩ về tương lai của mình sắp sống chung với nữ quỷ bất kỳ lúc nào cũng có thể lấy mạng hắn,thật đúng là làm người ta tuyệt vọng.