- Diệt Thần Sát Quyết, Sát Thần Lâm Thế!
Tại thời khắc sinh tử, Kiệt Sâm liều lĩnh thúc dục linh lực trong thể nội phóng xuất ra một kích mạnh nhất.
Oanh!!
Hai cỗ lực lượng đáng sợ va chạm, lực lượng khủng bố từ trung tâm va chạm tràn ra. Hai người Kiệt Sâm cùng Lôi Nặc cuồng phun máu tươi trùng trùng điệp điệp ngã xuống.
- Còn chưa có chết, thật sự có tài, bất quá, tiếp theo sẽ không may mắn như thế.
Thần sắc Phi Ly Á thủy chung lạnh nhạt, tay phải lại lần nữa đối với thân hình hai người Kiệt Sâm cùng Lôi Nặc đánh xuống.
Oanh!!!
Một cái đại thủ chưởng vô hình lần nữa hướng về hai người đè áp xuống.
- Thiếu gia!
Nhưng mà đang ở thời khắc đại thủ chưởng sắp đập lên người Kiệt Sâm cùng Lôi Nặc thì lập tức một đạo hỏa hồng sắc thân ảnh đột ngột xuất hiện. Khắc Lôi Nhã giống như là một con chim yến quật cường phá tan phong tỏa xung quanh, liều lĩnh chắn trước mặt Kiệt Sâm.
- Thiếu gia, Khắc Lôi Nhã, thích ngươi rồi.
Khắc Lôi Nhã nhìn thân hình Kiệt Sâm ngã xuống thấp giọng nói, hai hàng nước mắt từ khóe mắt nàng im ắng mà chảy xuống, rồi sau đó không quay lại nhìn đón nhận Cự chưởng của Phi Ly Á.
Thê mỹ mà kiên quyết!
- Không!!!
Một đạo thanh âm thê lương tê tâm liệt phế lập tức vang vọng trong thiên địa.
Chứng kiến bộ dáng thê tuyệt như lê hoa đái vũ của Khắc Lôi Nhã, Kiệt Sâm cảm thấy trái tim mình trong nháy mắt như muốn vỡ vụn ra.
Ở chung với Khắc Lôi Nhã, Kiệt Sâm cũng không biết mình có cảm giác gì. Nàng là một nữ hài ngây thơ, lãng mạn, vô cùng tinh khiết và trong trắng. Mỗi một lần nhìn thấy Khắc Lôi Nhã, Kiệt Sâm có cảm giác như là một kẻ lãng tử ly hương về lại quê nhà, trong lòng hắn bình yên một cách trước nay chưa có.
Một mình bên ngoài, Kiệt Sâm cũng luôn nhớ Khắc Lôi Nhã nhớ tới cô bé ngốc cái gì cũng không hiểu, còn muốn thay mình giặt rửa quần áo cả đời, làm cơm cả đời. Con mắt thanh tịnh này thiên chân vô tà, bờ môi hơi nhếch lên cùng với bộ dáng nhu nhược vì mình mà cắn răng kiên cường tu luyện.
Kiếp trước Kiệt Sâm chưa từng yêu đương, cũng không có cùng nữ tử khác kết bạn. Kiệt Sâm không biết đây là một loại cảm giác gì, hắn chỉ biết rõ mỗi khi thấy Khắc Lôi Nhã, trong lòng hắn cảm giác được một khoảng lặng. Một người một mình bên ngoài, thời điểm cảm thấy cô độc hắn lại nghĩ tới Khắc Lôi Nhã, nhớ tới nụ cười quan tâm của nàng, trong lòng hắn lại tràn ngập sự ấm áp.
Trong lúc vô tình, cảm tình giữa Kiệt Sâm cùng Khắc Lôi Nhã sớm đã vượt qua tình cảm chủ tớ bình thường. Đây là một loại hỗn tạp của thân tình cùng một loại cảm giác ngọt ngào khác. Ở chỗ sâu trong tâm linh của hai người đã có một chút gút mắc, không ai muốn rời nhau.
- Không!!! Đừng mà!!!
Kiệt Sâm không cách nào tiếp nhận chuyện này.
Tình nguyện chính mình chết đi, Kiệt Sâm cũng không nguyện nhìn thấy một màn này.
A!!!
Trong miệng Kiệt Sâm đột nhiên phát ra một tiếng rống thảm tê tâm liệt phế, đôi mắt của hắn lập tức trở nên đỏ bừng, phun phun tung toé máu tươi. Thân hình của Kiệt Sâm không biết lấy từ đâu ra một cỗ lực lượng hung hăng xông về chỗ Khắc Lôi Nhã.
Kiệt Sâm nên vì Khắc Lôi Nhã ngăn trở một kích này, cho dù là chết, hai người cũng phải chết ở cùng một chỗ.
Nhưng mà công kích của Phi Ly Á thật sự là quá nhanh, dùng tốc độ của Kiệt Sâm như thế nào có thể kịp? Hắn chỉ có thể kinh ngạc nhìn bàn tay vô hình ẩn chứa uy áp khủng bố cứ như vậy trực tiếp đập vào đỉnh đầu của Khắc Lôi Nhã.
Nước mắt từ khóe mắt của Kiệt Sâm rơi xuống.
Bồng!!!!
Lực lượng đáng sợ lập tức xỏ xuyên qua thân thể của Khắc Lôi Nhã.
Đúng lúc này một màn khiến cho mọi người khiếp sợ đã xảy ra, hai con ngươi nguyên bản màu bạc của Khắc Lôi Nhã trong một cái chớp mắt đột nhiên biến thành màu vàng, đồng thời một đoàn ngọn lửa nóng bỏng mạnh mẽ từ trên người Khắc Lôi Nhã xông ra.
Ngao!!!
Một đạo thanh âm uy nghiêm hùng hậu bỗng dưng từ trong cơ thể của Khắc Lôi Nhã truyền ra. Đây là một tiếng gầm khiếu tràn đầy thâm thúy từ cổ chí kim, xa xưa. Tiếng gầm khiếu mang theo một loại khí thế bễ nghễ thiên hạ xuất hiện trong phiến thiên không này.
Giờ khắc này, tóc dài màu vàng kim trên đầu Khắc Lôi Nhã điên cuồng vũ động, trong đôi mắt màu vàng của nàng tràn đầy vẻ đạm mạc. Rất tĩnh mịch, không mang theo một tia cảm tình, im im lặng lặng nâng tay lên lạnh lùng nhìn Phi Ly Á cách đó không xa.
Oanh!!!
Một cỗ uy áp khủng bố khó có thể hình dung từ trong cơ thể Khắc Lôi Nhã mạnh mẽ lan ra, phảng phất như trong cơ thể Khắc Lôi Nhã có một đầu Hồng hoang Cự Thú đang ngủ say tại lúc này triệt để thức tỉnh. Uy nghiêm kinh người bộc phát ra ngay cả Phi Ly Á và tất cả mọi người đều kinh hãi.
Hỏa diễm bên ngoài thân Khắc Lôi Nhã phút chốc tăng vọt, từng đạo khí lưu màu đỏ rực từ đỉnh đầu của nàng phóng lên trời, hung hăng đụng vào lòng bàn tay cự đại của Phi Ly Á.
Vô thanh vô tức giống như tảng đá đánh lên đậu hủ, Cự chưởng vô hình của Phi Ly Á dưới sự trùng kích của khí lưu đang rơi xuống, lập tức hóa thành hư vô. Vô số chân khí màu đỏ rực ngưng tụ trên đỉnh đầu Khắc Lôi Nhã. Sau khi ngưng tụ trở thành một đạo Chân Long màu đỏ rực hơn mười mét, ánh mắt của nàng nhìn chăm chú tất cả mọi người bên trong hư không, uy áp khủng bố từ trên người của nàng bùng phát, áp bách tất cả.
- Đây là...
Dị trạng của trên người Khắc Lôi Nhã sinh ra khiến mọi người giờ khắc này triệt để sợ ngây người.
- Hỏa diễm Chân Long, là hỏa diễm Chân Long?
- Chẳng lẽ Khắc Lôi Nhã này là...
Mấy người Ngả Kim Sâm tháp chủ giật mình cũng không phải nguyên nhân là ngọn lửa Chân Long, còn có khác một cái nguyên nhân sâu xa khác. Một cái chớp mắt này mấy người đều có một ý niệm kinh người lướt qua óc họ khiến linh hồn bọn họ chấn động.
- Khắc Lôi Nhã!
Lúc này, Kiệt Sâm cực kỳ bi thương cũng bay vút lên cao, nhưng mà cỗ uy áp trên người Khắc Lôi Nhã quá cường đại. Thực lực của Kiệt Sâm có thể so với cửu giai trung cấp Thánh Linh sư căn bản không cách nào tới gần, khó có thể chống đỡ, chỉ đành đứng tại xa xa.