Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Linh Khí Khôi Phục Thời Đại: Thiên Không Kỵ Sĩ.

Chương 100: Kỵ sĩ và trò chơi




Chương 100: Kỵ sĩ và trò chơi

Trong bóng tối, có một giọng nói vang lên:



- Chào mừng mọi người đã đến với gameshow: “Ai là người leo đến đỉnh tháp!”.



- Boàm!



- Clap! Clap!



Tiếng pháo hoa xen lẫn tiếng hòa reo và vỗ tay của khán giả vang lên một cách nồng nhiệt sau đó.



Trong góc nhìn của camera, ánh đèn sân khấu bắt đầu chiếu xuống, làm lộ ra kim tuyến và các loại hoa giấy sặc sỡ rơi xuống.



Tại trung tâm của ánh đèn pha, có một bóng người kỳ lạ đang cười khúc khích. Có lẽ hắn đang rất vui vẻ, phải không?



Trong chốc lác, góc đèn sân khấu thay đổi làm cho hình hài của bóng người ngày một rõ ràng hơn.



Đó là một người có khuôn mặt được đánh phấn trắng hơn cả tuyết, tô son đỏ sậm hơn cả hoa hồng, hai bên khóe mắt được kẻ đen hơn cả than, và quan trọng nhất là không thể thiếu một cái mũi giả tròn và đỏ như cà chua được đính lên trên mũi hắn.



Với ánh mắt tinh ranh như thú săn mồi, ai ai cũng có thể đoán được đây chính là một tên Hề.



Và nếu có người từng chạm mặt hắn, ắt hẳn phải đoán ra hắn là ai.



Kẻ đã gây ra biết bao nhiêu rắc rối cho nhóm kỵ sĩ - Joker – phản diện chính trong câu chuyện hiện tại của Chúng Ta.



Hôm nay Joker ăn mặc rất khác với mọi khi. Không phải là trang phục bề bộn, bồng bềnh và luộm thuộm mang vẻ ngốc nghếch như những lần chạm trán trước. Joker của hôm nay khoác lên mình một bộ vest đen sậm trông rất lịch sự, văn minh. Thú thật là ngoại trừ gương mặt đắp phấn được trang điểm một cách lố lăng kia, Joker trông rất nghiêm túc, nghiêm túc đến một cách lạ thường.



Có lẽ, giông tố sắp nổi lên rồi.





- Chắc mọi người giờ đang tò mò vì sao game show này được tổ chức có đúng không? Ủa, mà sao lại có cái game show này nhỉ? Lạ ghê…



Joker mở đầu câu chuyện bằng một câu tự hỏi. Sau đó lại tự vò đầu vắt óc để tìm kiếm câu trả lời, cũng vô tình để lộ ra mái tóc afro đỏ chót của hắn.



- Để ta nghĩ xem, “Chúng Ta” muốn hủy diệt nhân loại, “Chúng Ta” muốn nô dịch nhân loại, “Chúng Ta” muốn nhân loại phải chịu đựng đủ loại thống khổ….



Sau một hồi “đấu tranh tư tưởng một cách thống khổ” ánh mắt của hắn dần dần trở nên thanh minh.



- Tóm lại, văn minh nhân loại nhất định phải bị hủy diệt! Đó là ý chí của Chúng Ta!



Hắn nói ra một lời chắc như đinh đóng cột.



- “Chúng Ta”? Các ngươi có thể hiểu, “Chúng Ta” là một tộc quần, “Chúng Ta” mạnh mẽ, “Chúng Ta” vượt trội hơn các ngươi rất nhiều!



Hắn lại tự hỏi, lại tự tiếp tục trả lời.



- Đáng tiếc, “Chúng Ta” lại không quá đồng nhất về ý kiến. Có “Chúng Ta” cho rằng: “Chúng Ta” nên nô dịch nhân loại để phát triển. Có “Chúng Ta” cho rằng, nhân loại là cái gai trong sự phát triển của “Chúng Ta” cần phải bị gạt bỏ. Có “Chúng Ta” lại cho rằng, các ngươi lại chỉ là những con kiến hôi, g·iết hay không g·iết cũng không sao.



Joker lắc đầu một cách buồn bã.



- “Chúng Ta” mâu thuẫn lẫn nhau, dẫn đến nhiều thứ không mong muốn.



Rồi hắn lại bắt đầu nở một nụ cười gian xảo.



- Nhưng hiện tại tình thế đã thay đổi. “Chúng Ta” nhận ra rằng, “Chúng Ta” không còn vô địch như xưa nữa. Con người đã xuất hiện một loại lực mới, loại lực lượng này tạo ra sự uy h·iếp nghiêm trọng đối với chúng ta!



- Vì vậy, chúng ta cần phải loại trừ một cách triệt để nguồn của sự uy h·iếp này!





Joker cười một cách thần bí, sau đó lại quay ngắt biểu cảm 180 độ.



- Mà kệ đi, đi vào vấn đề chính luôn. Hôm nay, chính là ngày Chúng Ta sẽ khiến con người các ngươi rơi vào tình trạng vạn kiếp bất phục. Hôm nay chúng ta sẽ hủy diệt hết toàn bộ các kỵ sĩ còn sót lại!



Thản nhiên nói ra một câu máu lạnh một cách vô tình xong, Joker bắt đầu đổi một cái mặt hề:



- Bây giờ, trước khi bắt đầu gameshow, mọi người cùng nghe ta giải thích về luật chơi trước đã nhé! Ai da, không cần thiết phải vội vàng như vậy đâu, ta biết là con người các ngươi đang rất cấp thiết, nhưng mà không thể nhảy qua phân đoạn như thế được, nên cứ từ từ lắng nghe luật chơi trước đi, không cần phải gấp đâu!



Tỏ ra hoảng hốt xong, Joker nghiêm túc nói:



- Đầu tiên, như mọi người đã biết, “Chúng Ta” tuy hiện tại là đoàn kết, nhưng sau khi tiêu diệt mối đe dọa kia xong, “Chúng Ta” lại sẽ tự chia rẽ ra thôi. Vì thế, Chúng Ta cần thiết phải thống nhất cách mà “Chúng Ta” cần phải xử lí với loài người sau khi thắng trận trước đã.



- Vì ý kiến của Chúng Ta là bất đồng, nên cuối cùng Chúng Ta mới đưa ra quyết định tổ chức một trò chơi. Kẻ thắng của Chúng Ta, sẽ là kẻ sẽ quyết định số mệnh của nhân loại.



- Nhưng mà vì “Chúng Ta” đã sống với nhau quá lâu, “Chúng Ta” đã quá rõ ràng lẫn nhau. Nếu quyết định tự tổ chức với nhau, nó sẽ trở thành một vòng lặp vô tận mất, vì Chúng Ta không biết làm thế nào để có thể chiến thắng lẫn nhau một cách công bằng tuyệt đối cả. “Chúng ta” cần một thứ gì đó để can thiệp vào trò chơi này!



- May mắn là, có một nhân tố ngẫu nhiên mà “Chúng Ta” hoàn toàn không thể khống chế được, đó chính là các kỵ sĩ. Và chúng ta cũng cần phải diệt sạch bọn họ! Nên cuối cùng chúng ta đưa ra một quyết định mang tính một công đôi việc, đó là để các kỵ sĩ tham gia trò chơi này!



- Các kỵ sĩ đến quyết định vận mệnh của tất cả. Của Chúng Ta, của các kỵ sĩ, và vận mệnh của cả nhân loại.



- Luật chơi rất đơn giản. Chúng Ta và các kỵ sĩ sẽ chơi trò xa luân chiến, “Chúng Ta” làm thành một đội, các kỵ sĩ cũng hợp thành một đội. Để tạo một chút công bằng cho trò chơi, các kỵ sĩ và Chúng Ta sẽ lần lượt chiến đấu với nhau, mãi cho đến khi một bên không còn khả năng chiến đấu nữa thì thôi.



Nghe đến đoạn này, các kỵ sĩ cũng bắt đầu cắn răng lại. Dù Joker nói là “công bằng” nhưng thực tế trò chơi này đã rất không công bằng.



Nếu không nói đến Thuần Thú Sư và Người Múa Rối đã bị tiêu diệt. Thì bên nhóm Quái Vật vẫn còn lại tám tên. Bên kỵ sĩ chỉ có ba người, ba đối với tám, kiểu gì thì cũng thua, trừ khi có kỳ tích xảy ra.



Đó là chưa kể đến trường hợp Candy vẫn đang ở căn cứ, nên thực tế nhân số của nhóm kỵ sĩ hiện tại chỉ là hai mà thôi.





Chỉ nghĩ thế thôi, cũng thừa biết tương lai của nhân loại trở nên thê thảm thế nào rồi.



- Nghe rất đơn giản phải không? Vậy giờ thì trước tiên cùng giới thiệu các thí sinh đang tham gia trò chơi này nào.



Joker trở nên hào hứng mà nói, sau đó quay người chỉ tay vào trên sân khấu!



- Thành viên đầu tiên của “Chúng Ta” Lực Sĩ!



Ánh đèn sáng lên, một người đàn ông đầu trọc vô cùng cơ bắp xuất hiện. Nếu nhìn qua, ai cũng tưởng đó chỉ là một vận động viên thể hình mà thôi. Nếu như họ không đứng ở gần.



- Với hình thể to lớn, cụ thể là cao trên 4 mét, nặng trên 800 kg, Lực Sĩ là thành viên khỏe nhất trong “Chúng Ta”. Nắm đấm của hắn có thể dễ dàng xuyên thủng một tòa nhà, tay của hắn có thể nâng được một ngọn đồi, chân của hắn có thể tạo ra một trận đ·ộng đ·ất! Mọi người cùng vỗ tay nào!



Đợi Joker nói xong, tiếng vỗ tay hân hoang xuất hiện.



Do giờ ánh đèn của sân khấu cũng đã đủ nhiều, nên mọi người cũng có thể nhìn về phía khán giả.



Dù ánh đèn vẫn khá mù mịt, và tiếng vỗ hay hoan hô có vẻ rất nhiệt tình, nhưng mà biểu cảm của những khán giả dưới khán đài có vẻ không là như vậy. Vẻ mặt của những người đang vô tay và hoan hô kia trông rất miễn cưỡng, từ sâu trong ánh mắt của họ toát lên vẻ sợ hãi một cách tột độ.



Có một loại lực lượng nào đó đã ép buộc bọn họ làm như vậy, bọn họ thực sự là không muốn ở nơi này!



Đáng tiếc, bọn họ không thể kêu cứu, cũng không thể làm được gì khác. Có lẽ nếu chạy được, thì sẽ chẳng ai ở lại nơi này nữa rồi. Ở bên một đám quái vật muốn làm thịt người mỗi này, không tan vỡ mới là lạ.



- Giờ thì chúng ta đến với thành viên đầu tiên bên đội kỵ sĩ!



Joker lại quay người về phía khán giả, sau đó chỉ tay về phía tít đằng xa.



Hai cánh cửa rạp bắt đầu mở toang ra, ánh sáng mặt trời lung linh đi vào.



- Để xem… chúng ta có gì đây? À, là một trong ba vị kỵ sĩ – Thiên Không Kỵ Sĩ – Kẻ nắm giữ sức mạnh của bầu trời.

Kỵ sĩ xuất hiện dưới ánh nắng ấm áp, chẳng hề để tâm đến bão giông.