Long Uy Chiến Thần

Chương 1003: Nổ xe




Lúc này, Lại Nhi cũng không thể nào tiếp tục đứng yên một chỗ mà nổ súng nữa, nếu không, đương nhiên là sẽ bị bắn vỡ nát như cái bánh thịt!

Cô ấy nhắm chuẩn vào một khe hở, dùng vận tốc lớn nhất có thể, chạy cực kỳ nhanh, vù vù như bay lao đi. Bỗng, hai chiếc xe chạy qua.

“Phanh! Phanh! Phanh…”

Chiếc xe Jeep đâm vào Lại Nhi, rầm rầm từng đợt phát ra vô số tiếng nổ mạnh.



Chiếc xe Jeep vô cùng chắc chắn vậy mà bị đâm cho biến dạng, méo mó rồi bốc cháy.

Mấy chiếc xe Jeep lao ra còn bị va chạm nghiêm trọng hơn, thậm chí còn bốc cháy ngay lập tức!

Phía sau cũng có không ít những chiếc xe nối đuôi nhau tông vào đuôi xe, tất cả đều bị va đập dẫn đến tổn thất nghiêm trọng, không cách nào rời đi.



“Oành!” Chiếc xe Jeep Lại Nhi đang ngồi đột nhiên nổ tung!

Bên trong xe của cô ấy chứa đầy súng ống đạn dược, một khi đống đạn ấy bị nổ, uy lực của chúng không phải tầm thường, mạnh tới mức xe cộ quanh đó cũng bị nổ tung theo!

Số người có mặt quanh đấy chẳng ít, từng ấy người đều bị nổ tung!

Rất nhiều chiếc xe bị bay về phía sau, lại còn xảy ra việc bị nổ tạo ra một chuỗi phản ứng dây chuyền.



“Oành!”

“Oành!”

“Oành!”

Tiếng nổ mạnh không ngừng vang lên, ánh lửa ngút trời, người xung quanh trốn không kịp bị nổ bay cả người lên.

Lâu Lạn Vĩ hoàn toàn thay đổi, vô số tiếng gào khóc thảm thiết, máu thịt văng tung tóe, thi thể người chết rơi lả tả trên đất.

Bất thình lình xảy ra một trận nổ vô cùng mạnh mẽ đã vượt ra khỏi dự kiến của tất cả mọi người.

Tuy Lại Nhi không thể lấy hết đạn trong xe Jeep ra nhưng có thể dẫn tới một trận nổ khổng lồ như vậy cũng đáng.

Mảnh vỡ sau trận nổ bay đầy trời, trên tầng lầu nhà họ Đỗ, Vu Cơ và hai cấp dưới của ông ta sợ tới mức tranh thủ thời gian, dùng tốc độ nhanh nhất bò xuống.

Lê Tuyết Tương, Lê Tịnh Vi và Triệu Vũ Ngọc vội vàng chạy về phòng, tránh xa cửa sổ.

Trận nổ liên hoàn kết thúc, có đến hơn trăm người thương vong, hầu hết những chiếc xe có mặt tại đó đều bị hủy khiến cho nhà họ Đỗ và Hách Diệp đều bị tổn thất vô cùng nghiêm trọng.

Còn Lại Nhi, trước khi vụ nổ xảy ra cô ấy đã nhanh chóng chạy ra xa.

Khi những chiếc xe nổ tung liên hoàn, cô ấy đã kịp thời nằm sấp xuống.

Sau khi tiếng nổ chấm dứt, cô ấy lập tức đứng lên từ mặt đất sau đó cầm cây súng trường trên tay, không ngừng chĩa súng bắn vào những kẻ đang kinh hoàng sau tiếng nổ, vắt chân lên cổ mà chạy.

“Pằng pằng pằng…”



“A… A… A…”

Mấy tên đang chạy trối chết đó nhao nhao ngã xuống mặt đất, tay chân hay những bộ phận khác trên cơ thể bị trúng đạn đau đớn khôn cũng, kẻ nào cũng phát ra những tiếng kêu gào thảm thiết.

Vì vụ nổ liên hoàn vừa rồi dẫn đến việc mọi người bị khủng hoảng tinh thần nên những người đó chỉ có thể cố gắng chạy thật nhanh để bảo vệ tính mạng của mình, không ngờ Lại Nhi lại nổ súng về phía bọn họ một cách mau chóng như vậy, bọn họ đều vội vàng, gấp gáp chưa kịp chuẩn bị gì hết, bị đánh cho trở tay không kịp.

“Đừng chạy nữa, tranh thủ thời gian nổ súng, gi3t chết cô ta!” Hách Diệp trốn trong nhà nhìn thấy Lại Nhi ra tay mạnh bạo, đại khai sát giới mà người của mình chỉ cố gắng chạy trốn, thở hổn hển hét lớn.

Những tên còn chưa chết nghe thấy tiếng hét của Hách Diệp lập tức tỉnh táo, thi nhau nổ súng vào Lại Nhi.

“Rầm rầm rầm…”

“Pằng pằng pằng…”

Những tiếng súng kịch liệt lại vang lên trong Lâu Lạn Vĩ.

Tuy vừa nãy đã có không ít kẻ bị Lại Nhi bắn chết nhưng đội ngũ của nhà họ Đỗ và Hách Diệp có tổng cộng hơn ngàn người, trừ dần đi thì giờ đây cũng phải có nhiều hơn tám trăm người.

Có điều, trong tám trăm người này có rất nhiều người không có súng, chỉ có gậy sắt, côn sắt, dao bầu hay các loại hung khí khác.

Người có súng trên tay chắc cũng chỉ có hơn hai trăm người.

Nhưng mà dù sao thì hai trăm người cũng nhiều hơn một người vô cùng, hai trăm người ấy đều nã súng vào Lại Nhi trong cùng một lúc, cô ấy có mạnh đến đâu thì cũng không thể chịu đựng nổi.

Cô ấy chỉ có thể không ngừng thay đổi vị trí của mình, dựa vào những chiếc ô tô vừa bị nổ hỏng làm vật che chắn, tìm cơ hội bắn trả.