“Ma Đao Môn? Ma Đao Môn rốt cuộc là dạng tồn tại nào?” Lê Vĩnh Thiên ngạc nhiên hỏi.
Chu Nhược Mai Nguyễn Tú Hằng và Lê Tuyết Tương cũng là lần đầu tiên nghe nói đến Ma Đao Môn này. Bọn họ rất kinh ngạc chưa từng nghe qua môn phái trên.
“Ma Đao Môn là một môn phái võ lâm ẩn thế. Ma Đao Môn có tuyệt thế đao pháp nổi tiếng trong giới võ lâm.” Triệu Đình Vũ nói.
“Nhưng, tại sao tôi chưa nghe nói về Ma Đao Môn này?” Lê Vĩnh Thiên nói.
“Vậy thì, bởi vì anh không phải người trong võ lâm.” Triệu Đình Vũ nói.
“Thời đại này mà vẫn còn người trong võ lâm sao?” Lê Vĩnh Thiên hỏi.
“Đúng đó! Trên thế giới vẫn còn rất nhiều cao thủ võ lâm. Chỉ là họ tương đối ẩn mình, họ không lưu lạc giang hồ mà sống ẩn dật để luyện tập võ công. Vì vậy, những người bên ngoài không biết vẫn còn người trong võ lâm tồn tại.” Triệu Đình Vũ nói.
Lê Vĩnh Thiên cũng tin lời Triệu Đình Vũ vì Triệu Đình Vũ không cần thiết phải nói dối anh. Vả lại, sức mạnh của Triệu Đình Vũ thật đáng kinh ngạc, xuất thân từ võ lâm thật sự không thể giải thích được.
“Vậy thì tại sao người trong võ lâm như anh không ở lại Ma Đao Môn mà đến thành phố Đà Lạt làm gì?” Lê Vĩnh Thiên hỏi.
“Bởi vì Ma Đao Môn của chúng tôi đã bị diệt môn, chỉ có tôi và em gái tôi có thể trốn thoát.” Triệu Đình Vũ nói.
“Ai diệt môn?” Lê Vĩnh Thiên hỏi lại.
“Người của điện Thiên Cang đã làm.” Triệu Đình Vũ nói.
“Điện Thiên Cang, môn phái nào vậy? Tại sao họ lại muốn phá hủy Ma Đao Môn của các anh?” Lê Vĩnh Thiên hỏi.
“Về điện Thiên Cang tại sao họ lại diệt môn Ma Đao Môn của chúng tôi. Thì thật ra, tôi đã nói với Trương Minh Nguyệt rồi. Cô ấy không nói với anh sao?” Triệu Đình Vũ hỏi.
“Không có, cô ấy chưa bao giờ nói với tôi.” Lê Vĩnh Thiên nói.
“Nếu Trương Minh Nguyệt không nói với anh điều đó, vậy tôi sẽ nói lại với anh!” Triệu Đình Vũ nói.
Thế là, Triệu Đình Vũ đã kể lại cho Lê Vĩnh Thiên về điện Thiên Cang.
Lê Vĩnh Thiên, Chu Nhược Mai, Nguyễn Tú Hằng và Lê Tuyết Tương đều bị sốc sau khi nghe kể.
Họ không ngờ rằng Võ Lâm mạnh như vậy mà cũng có một điện Thiên Cang lợi hại như thế. Không ngờ rằng hai anh Triệu Đình Vũ và Triệu Vũ Ngọc lại phải trải qua những thay đổi bi thảm sau khi bị diệt môn. Bất ngờ hơn nữa, trên đời này có một ma đao tên là Hắc Long Thôn Nguyệt Đao.
“Gần đây, tôi không có ý tưởng viết tiểu thuyết! Sau khi nghe câu chuyện của anh, tôi đã có ý tưởng viết tiểu thuyết ngay lập tức rồi!” Nguyễn Tú Hằng nói.
“Chuyện quan trọng như vậy mà Trương Minh Nguyệt lại không nói với tôi!” Lê Vĩnh Thiên tức giận nói.
“Hộ soái, tổ trưởng Minh Nguyệt có thể nghĩ rằng anh lúc đó quá bận rộn, nên cô ấy cảm thấy không cần nói với anh vấn đề nhỏ nhặt này” Lại Nhi nói.
Lúc Trương Minh Nguyệt biết được chuyện của điện Thiên Cang, Lê Vĩnh Thiên đang tổ chức cuộc họp ngũ hộ ở Long đô. Thật sự là rất bận rộn.
Sau cuộc họp của Lê Vĩnh Thiên, anh ta ngay lập tức yêu cầu Hà Ngọc Vinh và Trương Minh Nguyệt lập một kế hoạch hành động chặt đầu. Cho nên Trương Minh Nguyệt không có thời gian để nói chuyện với Lê Vĩnh Thiên về điện Thiên Cang.
Hơn nữa, Trương Minh Nguyệt lúc đó cảm thấy điện Thiên Cang chỉ là một nơi oai môn tà đạo, chứ chẳng phải là cơ mật quân sự gì nên không vội báo cáo với Lê Vĩnh Thiên.
Vì lúc đó Lê Vĩnh Thiên đang lo toan mọi thứ nên cô không muốn làm phiền anh.
Cô muốn đợi cho đến khi mình đã kiểm tra rõ ràng thì mới báo cáo cho Lê Vĩnh Thiên cũng không muộn.
“Tại sao Võ Lâm phải thành lập điện Thiên Cang?” Lê Vĩnh Thiên hỏi.
“Chuyện này tôi không biết. Có lẽ điện Thiên Cang muốn thống nhất võ lâm!” Triệu Đình Vũ nói.
“Ai đã xây dựng điện Thiên Cang? Điện chủ của điện Thiên Cang là ai?” Lê Vĩnh Thiên lại hỏi.
“Điện Thiên Cang đột nhiên mọc lên như vậy đó. Tôi cũng không biết là ai đã xây dựng nó và ai là chủ điện.” Triệu Đình Vũ nói.
“Tại sao trong một khoảng thời gian ngắn mà điện Thiên Cang lại phát triển nhanh như vậy và trở thành một môn phái đáng sợ?” Lê Vĩnh Thiên lại hỏi.
“Sự hình thành của điện Thiên Cang khiến mọi người không biết họ đã sử dụng thủ đoạn gì mà đột nhiên nhiều cao thủ hàng đầu trong Võ Lâm đã gia nhập. Sau đó ngày càng nhiều cao thủ hàng đầu khác gia nhập vào điện Thiên Cang. Bọn họ đã đi khắp nơi để thu thập tất cả các cao thủ võ lâm. Nếu ai không tuân theo sẽ bị diệt môn. Vì có nhiều võ sư hàng đầu gia nhập, cho nên điện Thiên Cang hiển nhiên trở thành môn phái đáng sợ nhất trong giới Võ Lâm.” Triệu Đình Vũ nói.
Nghe những lời của Triệu Đình Vũ, Lê Vĩnh Thiên bất chợt nhớ đến những thị vệ trong Long Cung cũng tràn đầy sát khí.
“Chẳng lẽ thị vệ trong Long Cung là các cao thủ võ lâm trong điện Thiên Cang sao?” Lê Vĩnh Thiên đoán trong lòng.
Nhưng anh vẫn không chắc chắn điều này, đó chỉ là suy đoán của cá nhân anh. Bởi vì anh thật sự là không thể liên kết giữa thị vệ Long Cung và điện Thiên Cang.
Người trong võ lâm của điện Thiên Cang, theo lý mà nói họ chỉ muốn xưng bá võ lâm. Làm sao có thể lẻn vào Long Cung?
Lê Vĩnh Thiên cảm thấy khó hiểu, nhưng anh cũng không dám khẳng định Long Cung đã bị điện Thiên Cang kiểm soát.
Anh quyết định rằng cần phải gọi Trương Minh Nguyệt trở về nước càng sớm càng tốt, để tổ đặc công Shadow có thể điều tra ra thị vệ trong Long Cung rốt cuộc là ai!
“Anh cảm thấy Hắc Long Thôn Nguyệt Đao của Ma Đao Sơn các anh và thanh kiếm thần Tiểu Lâu Thính Vũ của tôi thì ia sẽ mạnh hơn?” Lê Vĩnh Thiên lại hỏi.
“Ma Đao một cây đao và một thần kiếm. Đều là vũ khí hiếm có trên thế giới, đều có thế mạnh riêng của nó. Nếu Hắc Long Thôn Nguyệt đao và Tiểu Lâu Thính Vũ thần kiếm đấu với nhau thì sẽ bất phân thắng bại. Vả lại, đao và kiếm sẽ có đao pháp và kiếm pháp riêng của nó.” Triệu Đình Vũ nói.