Hiện tại ba vạn binh mã của Lê Uy Long phái tới tiến đánh Taylor, kỳ thật cũng chỉ là tượng trưng tiến đánh một chút, cũng không khởi xướng tiến công chân chính.
Bởi vì Lê Uy Long muốn tiêu diệt Arnold trước, sau đó lại điều động số lượng lớn binh mã, cùng vây công Taylor.
Ba vạn binh mã này của Lê Uy Long, hiện tại có tác dụng chủ yếu là kiềm chế Taylor trước, để ông ta không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Lúc này, Taylor nhớ tới Arnold mới vừa nói binh mã mà ông ta bố trí ở Nhà họ Trần đã bị đạn đạo của Long Quốc đả kích rất chuẩn xác, đột nhiên nhớ tới tổ trưởng Trương Minh Nguyệt của tổ đặc công Shadow của Long Quốc vừa mới bắt được!
Bởi vì, Trương Minh Nguyệt chính là trốn ra từ phía Arnold, rất có khả năng chính là cô ta đã gửi bố trí phòng ngực bên phía Arnold cho Lê Uy Long, cho nên binh mã của Arnold mới có thể bị đạn đạo Long Quốc đánh chuẩn xác như vậy!
“Nhanh đi nhìn xem nữ đặc công vừa rồi của Long Quốc, tiếp tục ép hỏi cô ta, tranh thủ hỏi ra một chút tình báo hữu dụng!” Taylor nói.
“Vâng!” Cao Hùng nghe được Arnold nói như vậy, cũng đột nhiên nhớ tới Trương Minh Nguyệt, lập tức dẫn đầu một nhóm người, chạy tới gian phòng mà Trương Minh Nguyệt đang bị trói kia.
Phan Huy Thành cũng đi theo qua đó.
Mọi người đi tới gian phòng kia của Trương Minh Nguyệt, nhìn thấy dây thừng đã bị ném đi, nhưng không thấy bóng dáng của Trương Minh Nguyệt!
Gặp tình hình này, Cao Hùng cùng người của anh ta, cùng Phan Huy Thành, đều bị dọa đến biến sắc!
“Không tốt! Nữ đặc công kia đã chạy, nhanh chóng đi bắt lại!” Cao Hùng tức giận đến mức thở hổn hển nói.
“Có khả năng cô ta đã chạy ra ngoài, còn điều tra cái gì?” Phan Huy Thành nói.
Nơi này khắp nơi đều là binh mã của tướng quân Taylor, cô ta nhất thời không thể chạy ra ngoài được, khẳng định còn trốn ở trong Nhà họ Phan các người!” Cao Hùng nói.
Phan Huy Thành vừa nghe nói Trương Minh Nguyệt có khả năng còn đang trốn ở Nhà họ Phan, nhớ tới ánh mắt giết người vừa rồi của Trương Minh Nguyệt, lập tức bị dọa đến mức nơm nớp lo sợ.
Bởi vì, mới vừa rồi anh ta đã bán đứng Trương Minh Nguyệt, đồng thời đã làm hỏng chuyện của cô ta, chắc chắn cô ta đã hận anh ta thấu xương.
Hiện tại, Trương Minh Nguyệt núp trong bóng tối, mà anh ta ở ngoài sáng, bất cứ lúc nào anh ta đều có khả năng bị cô ta ám sát.
Những người của Cao Hùng, lập tức tra xét khắp nơi ở Nhà họ Phan để tìm Trương Minh Nguyệt.
Mà Cao Hùng cảm thấy chuyện Trương Minh Nguyệt chạy trốn không thể coi thường, lập tức chạy tới báo cáo tình huống với Taylor.
Bởi vì Nhà họ Phan cất giấu một vị đặc công Long Quốc nữ, lúc nào cũng có thể ám sát Taylor, nhất định phải để Taylor làm đề phòng cho tốt mới được.
Phan Huy Thành hiện tại luôn cảm giác có một đôi mắt lạnh lẽo đang nhìn anh ta ở nơi nào đó, cũng không dám chạy loạn khắp nơi, cũng đi theo cùng với Cao Hùng cùng, chạy đi tìm Taylor.
Anh ta cảm thấy ở bên cạnh Taylor, mới tương đối an toàn. Bởi vì bên người Taylor có rất nhiều hộ vệ, Trương Minh Nguyệt không dám tùy tiện đến.
“Tướng quân Taylor, không xong rồi, Trương Minh Nguyệt đã chạy trốn rồi!” Cao Hùng chạy tới bên phía Taylor, hốt hoảng nói.
“Cái gì? Làm sao cô ta lại chạy?” Taylor lập tức giận dữ.
“Vừa rồi không có người trông giữ cô ta, cô ta đã mài đứt sợi dây thừng, cho nên đã chạy trốn rồi.” Cao Hùng nói.
“Các người làm việc như vậy sao, đến cả một nữ đặc công đều không trông giữ được, thế mà để cho cô ta chạy mất ở ngay dưới mắt của chúng ta!” Taylor hiện tại vốn là rất buồn phiền, biết được Trương Minh Nguyệt chạy trốn, liền càng thêm buồn phiền.
“Vừa rồi đạn đạo Long Quốc bay đầy trời, chúng tôi đều đi ra ngoài nhìn đạn đạo, cho nên quên trông giữ cô ta.” Cao Hùng xin lỗi nói.
“Tranh thủ thời gian lục soát, nhất định cô ta chạy không xa, rất có khả năng còn đang trốn ở Nhà họ Phan!” Taylor nói.
“Tôi đã để cho người của tôi đi lục soát. Tướng quân, nữ đặc công này xuất quỷ nhập thần, cô ta núp trong bóng tối, ngài ở ngoài sáng, ngài phải cẩn thận nhiều hơn, để tránh bị bọn họ đánh lén, ám sát ngài.” Cao Hùng nhắc nhở.
Taylor nghe vậy, lập tức chảy mồ hôi. Bên người cất giấu một đặc công của kẻ địch, loại cảm giác này giống như có một quả bom hẹn giờ ở bên người!