Cô là thư kí của Mộ Vân Kiệt. Ngày từ khi gặp anh, từ những cử chỉ như vô tình, như cố ý của anh đều khiến cô không thể nào dứt ra được. Cô chỉ biết, mình giống như càng ngày càng trầm luân trong trái tim mờ mịt của anh.
Người ta nói, trong trò chơi tính ái, người nào chấp nhận cúi đầu trước sẽ là người nhận cái thất bại, cũng như bán chính mình trở thành nô lệ của tình yêu. Nhưng mà, là anh tỏ tình với cô trước, cái này có thể được tính là anh đã thật sự đầu hàng? Đã sớm cùng anh ở chung một chỗ, vẹn trao cho anh những gì quan trọng nhất của người con gái, nếu như anh là người kết thúc, cuộc đời cô coi như đã lụy tàn hoàn toàn vào tình yêu.
Con người, trong cuộc đời luôn phải trải qua những chặng đường khác nhau. Khi ngọt ngào đến tận xương, khi lại đau khổ tột độ như sống trong địa ngục. Đó là quy luật bất biến. Nếm mùi đau khổ, con người ta mới có thể trân trọng những gì mình đã có.