Ma Vực Liệp Diễm Sử Thi

Chương 411




Phong Sơn Nhạc thấy khách nhân đã tề tựu đầy đủ, cũng không thể để bọn họ chờ đợi, liền chủ động đi đến ghế ngồi trung tâm, bộ dáng trầm ổn bộc lộ uy thế vốn có của Hoàng Tộc, khiến người nhìn vào âm thầm khâm phục, không hổ danh là đại nhi tử của Phong Hoàng, khí thế có thể cùng phụ thân so sánh.

Lúc này, Phong Sơn Nhạc hết sức khách sáo, mở lời chào cùng đám khách nhân, bắt đầu đem một đám khách nhân giới thiệu.

Ngoài việc muội muội hắn ủ rũ từ chối tham gia bữa tiệc, hiện tại coi như cũng đã tụ tập đông đủ, trong đó hắn cũng mời được Nhiếp Phi tham gia, ngồi kế bên cạnh Nhiếp Phi chính là nữ nhi của Tố Thiên, Tố Tâm.

Ngoài hai cái Cửu Cấp Thế Lực là Thanh Hoa Học Viện và Thủy Tâm Học Viện, còn có cả Xích Hải Tông đến từ Xích Châu Đại Lục, Ngự Diễm Môn đến từ Tam Thanh Hỏa Giới mà Phong Sơn Nhạc hắn kết giao được đều đến đây.

Không chỉ thế, bữa tiệc này xuất hiện vài vị Luyện Dược Sư Bát Cấp, một vị Luyện Dược Sư Cửu Cấp - Hỏa Tôn Dược Nhân, hai vị Thiên Tôn nổi danh tại Lạc Uyên Đại Lục là Cự Kiếm và Cuồng Đao.

Có thể nói, chỉ là một bữa tiệc nhưng lại tụ tập vô số người có thân phận và danh tiếng, mục đích của Phong Sơn Nhạc đương nhiên không hề đơn giản. Những người ở đây đều hiểu, Nhị Hoàng Tử mất tích thì người có tư cách kế thừa hoàng vị chỉ có mỗi Phong Sơn Nhạc.

Bữa tiệc này giống như dành để lôi kéo thế lực cùng hắn tham gia cũng không khác mấy, chỉ cần giữ quan hệ tốt cùng những thế lực ở đây, đến khi tin tức được truyền vào tai phụ thân, tin tưởng vị thế của Phong Sơn Nhạc hắn sẽ càng thêm vững chắc.

...

" Nhiếp Phi ca ca, huynh sao vậy? "

Tố Tâm từ nãy đến giờ ánh mắt vẫn luôn quan sát biểu biện trên gương mặt của Nhiếp Phi, chỉ thấy hắn lộ ra bộ dáng trầm tư, chưa từng cùng ai nói câu gì, ngó lơ nhiều người làm bọn họ bất mãn. Vì thế nên Tố Tâm không khỏi lo lắng, sợ Nhiếp Phi có điều gì đó buồn phiền trong lòng nhưng không nói ra.

Nhiếp Phi hiện tại không có tâm tư trả lời nàng, hắn còn đang bận tâm nghiên cứu Đồ Ma Thập Lục Chưởng, cũng đã nghiên cứu được tám trong mười sáu chưởng, có thể cùng Chí Tôn cường giả giao đấu, thậm chí đoạt mạng đối phương.

Nhiếp Phi đối với công pháp này hết sức say mê, nếu như không phải vì Phong Hoàng lo lắng cho nhi tử Phong Sơn Nhạc mà nhờ hắn đến bảo hộ đối phương thì hắn đã ở trong phủ toàn tâm toàn ý nghiên cứu tu luyện Đồ Ma Thập Lục Chưởng.

Đứng một bên, thiếu chủ của Xích Hải Tông, Xích Nham thấy Tố Tâm quan tâm Nhiếp Phi như vậy làm cho hắn hết sức ganh tị. Hắn đã tốn rất nhiều tâm tư để theo đuổi Tố Tâm nhưng nàng ngay cả ánh mắt cũng không thèm nhìn lấy hắn, khiến hắn mất hết mặt mũi, thậm chí khi còn biết nàng yêu thích Nhiếp Phi, hắn càng là đố kỵ không gì sánh bằng.

Chính vì Phong Sơn Nhạc hứa sẽ giúp hắn cùng Tố Tâm tạo cơ hội cho nên hắn mới có thể đồng ý mà đến chỗ này, mục đích chủ yếu cũng chính vì Tố Tâm. Ở thế hệ trước, Xích Nham tu luyện cùng thời với Nhiếp Phi, dù điểm xuất phất cao hơn đối phương cả ngàn dặm nhưng hiện tại lại thua kém không chỉ đơn giản là cảnh giới, mà còn về danh tiếng lẫn thực lực, khiến cho hắn uất ức khó chịu.

Chẳng qua, hắn trước lúc đến đây đã được người tặng cho một viên Phá Đạo Tông Đan, giúp Xích Nham vốn là Địa Tôn ngộ tính, trực tiếp bộc phát, tiến thẳng đến Thiên Tôn, khiến trong lòng hắn lúc này hết sức tự tin. Ngoài ra người kia còn tặng hắn một viên Bộc Huyết Đan, ở trong trường hợp bất đắc dĩ có thể gia tăng chiến lực trong thoáng chốc, đạt được Chí Tôn lực lượng, dĩ nhiên có hậu chứng sau khi dùng, nhưng cũng chỉ là không thể tu luyện vài năm cho nên Xích Nham cũng không mấy quan tâm.

Hiện tại, trước mắt nhìn thấy cơ hội, hắn muốn đả kích Nhiếp Phi, để Tố Tâm dùng ánh mắt khác mà nhìn hắn, cho nàng thấy được rằng ai mới là nam nhân thích hợp với nàng nhất. Nghĩ như vậy, Xích Nham chợt đứng dậy, trong ánh mắt ngỡ ngàng của toàn trường, chỉ tay hướng về Nhiếp Phi, lên tiếng.

" Nhiếp Phi, ngươi có dám cùng ta quyết đấu một chọi một không? Nếu ngươi thua, đừng xuất hiện bên cạnh Tố Tâm một lần nào nữa. "

" Xích Nham, ngươi có vấn đề rồi ư? Ta và ngươi thì có quan hệ gì? Sao Nhiếp Phi ca ca phải chấp thuận cùng ngươi giao đấu chứ. "

Nghe lời của hắn, Tố Tâm không khỏi tức giận đỏ bừng mặt, bộ ngực chập chùng nhô cao, làm cho ánh mắt của đám nam nhân không khỏi mở to ra nhìn nàng, cũng đã dần hiểu rõ vì sao Xích Nham lại muốn cùng Nhiếp Phi giao đấu.

Được đối phương chỉ đích danh, Nhiếp Phi vốn dĩ không muốn quan tâm, chỉ là nếu như hắn không chấp nhận thì chắc chắn đối phương sẽ tiếp tục làm phiền đến hắn cùng Tố Tâm. Sau một hồi suy nghĩ, hắn mới đứng dậy, ánh mắt thản nhiên nhìn Xích Nham, thanh âm không mặn không nhạt nói.

" Tốt thôi, ta chấp nhận lời thách đấu của ngươi. Ngược lại, nếu như ngươi thua thì từ nay không được làm phiền ta và Tố Tâm muội một lần nào nữa. Ngươi có chấp nhận điều kiện? "

" Đương nhiên, ta dùng thân phận ra đảm bảo, sẽ không nuốt lời. "

Xích Nham cười lạnh, đáp. Thực lực hắn đột phá, còn có Bộc Huyết Đan trong tay, không tin Nhiếp Phi lại có thể đánh thắng hắn. Tại Thần Tôn Cảnh, chênh lệch giữa Thiên Tôn và Chí Tôn không phải cấp độ cảnh giới vài giai có thể bù đắp, chỉ có thể dựa vào ngộ đạo năng lực mà đánh giá chiến lực.

" Tốt, như vậy chúng ta ra ngoài. "

Nhiếp Phi không thèm quan tâm Xích Nham trong đầu đang nghĩ gì, vừa hay hắn tu luyện xong Đồ Ma Thập Lục Chưởng, cũng muốn kiểm chứng uy lực của nó.

Thấy hai người lựa chọn quyết đấu, Phong Sơn Nhạc cũng không tiện can thiệp vào, chỉ có thể hi vọng hai người ra tay không quá nặng, nếu không hắn cũng không thể xử lý tốt.

Từ tiệc mừng dẫn đến quyết đấu, làm cho khách nhân bên trong vô cùng phấn khích, toàn bộ đều hướng ra bên ngoài, tại trên phi thuyền cũng có vị trí để giải quyết tranh đấu, có ba cái Bát Cấp Trận Pháp bố trí, cản được uy lực của Thiên Tôn cường giả.

Tại trên sàn đấu, Xích Nham và Nhiếp Phi đứng ở đối diện nhau, đều lộ ra khí thế Thiên Tôn, khiến một đám người nhìn thấy mà âm thầm bị dọa cho hoảng sợ. Bọn họ đều không rõ, từ bao giờ Xích Nham tên này đã đột phá thành Thiên Tôn, ngay cả mấy trưởng lão Xích Hải Tông nhìn thấy thiếu chủ lộ ra khí thế của Thiên Tôn, đều hết sức vui mừng, không khỏi hi vọng cùng chờ mong.

Tố Tâm nhìn hai người, trong lòng không khỏi lo lắng, dù nàng biết Nhiếp Phi của nàng sẽ không thua, nhưng trực giác của nữ nhân để cho nàng biết có một cảm giác không yên lòng.

" Nhiếp Phi, để ta cho ngươi biết. Thực lực chân chính là như thế nào. "

Xích Nham bàn tay vươn ra, ba ngọn hỏa diễm tam sắc bùng cháy vờn quanh thân thể, dần dần tụ tập hóa thành ba đầu hỏa thú, điên cuồng lao tới Nhiếp Phi. Nhiếp Phi hai tay chắp ra sau lưng, tư thái hết sức ung dung, nhìn ba đầu hỏa thú lao tới trước mặt, đánh ra một chưởng.

" Đồ Ma Đệ Tam Chưởng - Khống Ma Chưởng… "

Chỉ thấy, hỏa thú bị cự chưởng hình bàn tay lật úp xuống, thế không kịp cản khiến cho hỏa thú trong nháy mắt bị dập tắt. Dư ba lực lượng ầm ầm đánh xuống sàn làm cho phi thuyền rung chuyển, khiến một đám người hoảng sợ không thôi.

Xích Nham nhíu mày, cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, Đạo Giới phóng ra, đem không gian đấu trường bao phủ bên trong hỏa diễm thế giới, từng đầu hỏa thú xuất hiện công kích. Nhiếp Phi không chút hoang mang, cũng không vội đem Đạo Giới đối chọi, trái lại xuất ra một chưởng.

" Đồ Ma Đệ Thất Chưởng - Khốn Ma Chưởng… "

Chỉ thấy, cả không gian hỏa diễm rung chuyển dữ dội, thương khung như đang gào thét, đại địa vì đó chấn động, đem phi thuyền lắc lư theo. Công kích khủng bố đến mức kết giới Bát Cấp có dấu hiệu nứt vỡ, làm một đám người nhao nhao hoảng sợ.

Mà lúc này, bọn họ càng quan chiến thì càng kinh hãi, Xích Nham dù xuất ra toàn bộ bản lĩnh nhưng đều bị chưởng pháp của Nhiếp Phi hóa giải, thậm chí còn không thèm vận dụng đến Đạo Giới. Điều này làm cho mặt mày Xích Nham ảm đạm như tro tàn.

Toàn thân hắn run rẩy, sau đó quyết định lấy từ trong người ra một khỏa đan dược màu đỏ nuốt xuống, làm cho biến hóa trên người Xích Nham thay đổi nhanh chóng, khí thế Thiên Tôn đột phá thành Chí Tôn.

" Làm sao có thể? "

Thấy cảnh này, một đám người nhao nhao hoảng sợ, ánh mắt kinh hãi nhìn lấy Xích Nham. Đến cả Nhiếp Phi lúc này cũng bị kinh động không nhỏ, chỉ thấy Xích Nham đem toàn bộ hỏa diễm cắn nuốt, toàn thân giống như bị hỏa diễm bao phủ, hóa thành hỏa nhân, Hỏa Hệ Đạo Nguyên Lực vô cùng tinh thuần, mạnh mẽ đến mức có thể thiêu đốt cả không gian.

Xích Nham cảm thấy toàn thân lực lượng, hướng về Nhiếp Phi cười lớn.

" Nhiếp Phi, mau mau nhận lấy cái chết… "

Trong lòng tràn ngập tự tin, Xích Nham phóng ra một chưởng ngay trước mặt Nhiếp Phi, khí thế áp bức. Chỉ thấy hỏa diễm đem toàn bộ Đạo Nguyên Lực trong thân thể Nhiếp Phi cắn nuốt, khiến sắc mặt hắn thay đổi, cuối cùng bị áp chế.

Tố Tâm lo lắng, toàn thân không tự chủ được run rẩy, nhìn cảnh này làm nàng sợ hãi cùng bất an. Nàng rất muốn lên tiếng cổ vũ Nhiếp Phi, nhưng nàng vì sợ làm hắn phân tâm, cho nên chỉ có thể cầu nguyện.

Xích Nham càng đánh càng hăng, dù lực lượng từ Bộc Huyết Đan có hạn nhưng hắn không hề quan tâm, trong đầu lúc này chỉ còn ý niệm muốn hung hăng dạy dỗ Nhiếp Phi, quyền đấm cước đá đều mang theo hỏa diễm cắn nuốt lực lượng, làm cho Nhiếp Phi phải chật vật đón đỡ.

Ai cũng không nghĩ đến cảnh tượng này, có thể nhìn thấy một ngày Nhiếp Phi bị ép đến bộ dáng kia, y phục toàn thân cháy rụi, ngay cả lông tóc cũng tránh không khỏi bị hỏa diễm thiêu đốt một mảnh.

Lúc này Nhiếp Phi vẫn rất bình tĩnh, hắn cảm giác được mình tựa như có thể ngộ ra chưởng thứ chín trong chốc lát, tâm trí ngộ nhập ở công pháp. Bất chợt, hai mắt hắn lóe sáng, toàn thân lộ ra sát khí mãnh liệt, thủ chưởng vốn được Đạo Nguyên Lực tinh thuần bao phủ chợt hóa thành tử sắc, từng đường gân đen xoay xung quanh cánh tay hắn.

Ánh mắt Nhiếp Phi lạnh lẽo, chứa đầy sát khí như hóa thành thực chất, chưởng pháp âm nhu đánh ra, va chạm cùng với hỏa chưởng của Xích Nham.

" Đồ Ma Đệ Cửu Chưởng - Ngộ Ma Chưởng… "

Uỳnh…

Không gian chấn động, kết giới tạo bởi Bát Cấp Trận Pháp nổ tung, một mảnh phi thuyền bị phá nát, đục ra một lỗ lớn trên thuyền, cuồng phong gào thét, cuốn phăng người quan chiến. Kết quả của cuộc chiến rất nhanh sau đó xuất hiện trong tầm mắt đám người.

Nhiếp Phi hai mắt đỏ ngầu, đánh ra chưởng thứ chín xuyên thấu lồng ngực của Xích Nham, đem trái tim của đối phương bóp nát, lực lượng cánh tay quấn chặt, toàn bộ Đạo Nguyên Lực ở trong thân thể Xích Nham bị thôn phệ sạch sẽ.

Sau đó, thân thể Xích Nham nhanh chóng biến thành một bộ thây khô, vì chỉ bị hút sạch Đạo Nguyên Lực chứ không phải huyết dịch nên máu tươi chảy ra từng mảng, tạo thành một đóa hoa đỏ như huyết dính trên sàn.

Đứng tại trên Phi Nguyệt Đăng quan sát, Liễu Vân Nguyệt khoác lấy cánh tay Dạ Khinh Ưu, ánh mắt nhìn sang phu quân, nàng thấy gương mặt hắn nở ra một nụ cười thản nhiên, mang theo vẻ tà mị mê hoặc tâm trí nàng, nghe hắn thốt ra từng chữ.

" Cuối cùng, hắn Nhập Ma. "