Ma Vực Liệp Diễm Sử Thi

Chương 412




Toàn trường tĩnh lặng như tờ, ai cũng không nghĩ đến kết quả Xích Nham trực tiếp bị miểu sát như vậy. Thậm chí, Nhiếp Phi bộ dáng giống như hóa điên, toàn thân hắc khí vờn quanh, lực lượng thân thể bùng nổ, trong nháy mắt giống như một tôn Ma Thần hiện thế.

" Không, thiếu chủ!! "

Đám Xích Hải Tông trưởng lão bi thống gào thét, lập tức phi thân xuống, Đạo Nguyên Lực từ thân thể bộc phát, Đạo Giới bành trướng, nghiền ép về hướng thân thể Nhiếp Phi, muốn đem kẻ này giết chết, trả mạng cho thiếu chủ của bọn hắn.

" Dám giết thiếu chủ của Xích Hải Tông, thù này không đội trời chung. Mau chết đi. "

Thủ chưởng mang theo cự mãng thủy triều đánh thẳng lên đầu Nhiếp Phi, thế không thể đỡ. Giống như không hề để ý, Nhiếp Phi một tay ôm lấy đầu, cảm nhận sát khí hướng tới liền nâng tay, đánh ra một chưởng.

" Đồ Ma Đệ Thập Chưởng - Phệ Ma Chưởng… "

Trước sự kinh ngạc của đám người xung quanh, chỉ thấy bàn tay của Nhiếp Phi mang theo Ma Ấn cô đọng cực điểm, tạo thành vô số cánh tay vươn dài, âm u quỷ dị phóng tới trước mặt trưởng lão Xích Hải Tông. Trong sự ngỡ ngàng của lão, hàng trăm, hàng nghìn cánh tay trực tiếp đem cự mãng thủy triều của lão cắn nuốt không còn một mảnh, thậm chí còn xuyên qua, đâm thủng thân thể của vị trưởng lão.

Diễn biến quá nhanh, làm cho trưởng lão Xích Hải Tông còn chưa kịp phản ứng, thân thể đã bị hàng ngàn cánh tay âm u xuyên qua, nối gót theo thiếu chủ, bị thôn phệ toàn bộ lực lượng, hóa thành thi khô.

Răng rắc…

Lực lượng bao trùm toàn thân Nhiếp Phi, sau đó tòa phi thuyền của Thiên Phong Đế Quốc bị phá hủy thành từng mảnh, kéo theo Trận Pháp bảo hộ nứt gãy, trào dâng một loại Ma Khí kinh thiên.

Cảm nhận loại Ma Khí này, ai ai cũng đều hết sức quen thuộc, đồng loạt thất thanh kêu lên.

" Ma Khí của Ma Tộc… Tại sao Nhiếp Phi lại sở hữu Ma Khí? Chẳng lẽ hắn là… "

Nghĩ đến đây, toàn bộ đám người đều đồng loạt rùng mình, ai cũng biết Nhiếp Phi nổi danh là nhờ công lao giết vô số Ma Tộc, bảo vệ vô số sinh linh Nhân Tộc, được người đời kính ngưỡng. Dù chỉ có số ít người biết được, nhưng đây là điều khó thể nào chối bỏ.

Nào ngờ đùng một cái, vị anh hùng Nhân - Ma Đại Chiến năm xưa lại sở hữu Ma Khí, chẳng khác nào hung hăng đem cái danh Anh Hùng kia ném vào sọt rác.

" Không thể nào, Nhiếp Phi ca ca tuyệt đối không phải là Ma Tộc. "

Tố Tâm lắc đầu, không dám tin cảnh tượng trước mắt, nàng khẳng định Nhiếp Phi ca ca tuyệt đối sẽ không lừa nàng. Chẳng qua dù nàng tin tưởng, nhưng những người khác muốn tin hay không mới là một chuyện.

Chỉ thấy ngay lúc này, trong mắt vô số người có mặt ở đây hiện lên sự phẫn nộ, sát khí mãnh liệt hướng về Nhiếp Phi. Đa phần tổ tiên, gia tộc đều đã giao chiến với Ma Tộc, đã xem đó là thù hận khó giải. Hiện tại, người được bọn họ hết sức tôn sùng lại sở hữu Ma Khí, làm sao có thể khiến cho bọn họ bình tĩnh đây?

" Ta đã sớm biết ngươi không phải loại gì tốt. Xem ra hôm nay lộ ra bộ mặt thật, cũng là lưới trời khó giấu. "

Thiếu chủ của Ngự Diễm Môn, Hỏa Cường, cười lạnh cất tiếng. Hắn đồng dạng cũng có ý với Tố Tâm, chẳng qua khéo léo che giấu, tự nhiên biết lỗ mãng như Xích Nham chỉ có thể bị mỹ nữ chán ghét, cho nên vẫn một bộ dáng ung dung, chờ cơ hội. Hiện tại, thời cơ ở ngay trước mắt, hắn không ngại bỏ đá xuống giếng.

" Các ngươi không được, Nhiếp Phi ca ca không phải là ma đầu… "

Tố Tâm lập tức chặn trước mặt, cắn môi ra sức vì Nhiếp Phi bào chữa, nhưng không một ai lại để ý đến nàng, ánh mắt của toàn bộ đều tập trung vào người Phong Sơn Nhạc, biết tại đây hắn là người nắm giữ quyền hành, mà Nhiếp Phi tựa như cũng được hắn mời tới.

Đối diện với vô số ánh mắt nhìn chăm chú, Phong Sơn Nhạc cũng là trong lòng buồn bực, hắn còn không rõ chuyện gì xảy ra. Tự dưng Nhiếp Phi khi không lại nhập ma, làm cho hắn hết sức khó hiểu, dù cho muốn trốn tránh, đó là việc không có khả năng. Suy nghĩ một lát, hắn lập tức đưa ra quyết định.

" Tạm thời đem Nhiếp Phi nhốt lại, ta sẽ xem xét có phải Nhiếp Phi bị hại hay không. Dù sao cũng không nên vội vàng kết luận, tránh cho kẻ khác thừa cơ mưu lợi. "

Lời hắn nói quả thật hợp tình hợp lý, không ai có thể bắt bẻ, cũng hết sức thuyết phục. Nghe vậy, một đám cường giả lập tức hợp công, muốn đem Nhiếp Phi chế trụ, Phong Sơn Nhạc không quên thông tri người, phái cường giả Chí Tôn đến trợ giúp, nếu không chỉ sợ dù ở đây có năm vị Thiên Tôn cũng khó lòng dễ dàng áp chế Nhiếp Phi.

Quả thật Nhiếp Phi lúc này bị ma tính quấy nhiễu, hắn dù tính toán thế nào cũng không thể ngờ đến công pháp Đồ Ma Thập Lục Chưởng kia vốn dĩ là chuyên dùng để khắc chế tà ma lại khiến cho hắn nhập ma.

Nhiếp Phi tu luyện chưởng pháp trước đó toàn bộ đều giống như cường hóa kinh mạch, nhưng thật ra là đem kinh mạch hắn biến đổi, chuẩn bị giai đoạn nhập ma của bản thân.

Ý thức của Nhiếp Phi mơ hồ, hiện đã bị ma tâm làm chủ, hắn cảm nhận một đám người có sát khí hướng về phía hắn, hai mắt đỏ lòm nhìn lên. Toàn thân bộc phát khí thế kinh người, đánh ra chưởng pháp, lập tức cùng một đám cường giả giao chiến đến long trời lở đất.

Tố Tâm muốn ngăn cản cũng chỉ bất lực, thực lực nàng không đủ, chỉ có thể đứng ngoài, ánh mắt tràn ngập sự lo lắng nhìn về thân ảnh của Nhiếp Phi.

Chỉ thấy lúc này, Nhiếp Phi bộc phát Ma Khí càng mạnh mẽ, Đạo Nguyên Lực trong thân thể giống như đều hóa thành Ma Lực, mang theo thôn phệ lực lượng liên tiếp đánh cho một đám cường giả bại lui, khiến cho bọn họ hoảng sợ không thôi.

Đứng ở trên Phi Nguyệt Đăng quan sát, Liễu Vân Nguyệt tránh không khỏi kỳ lạ mà hỏi.

" Kẻ này thế nào lại đột nhiên nhập ma? "

" Cũng không phải nhập ma, chẳng qua là bị ma tâm xâm chiếm mà thôi. Lực lượng của hắn cũng không phải Ma Khí, chỉ là có chút tương đồng. "

Dạ Khinh Ưu khóe miệng khẽ nhếch lên, nở một nụ cười nhạt, Đồ Ma Thập Lục Chưởng hắn sáng tạo ra chính là dựa trên Tà Thần Chi Lực, quan sát thử xem liệu một Tu Đạo Giả bình thường có thể chuyển hóa Đạo Nguyên Lực thành Tà Thần Chi Lực hay không. Nếu như thất bại, cùng lắm là nổ tan xác, hồn phi phách tán, may sao Nhiếp Phi có Khí Vận bảo trợ, khiến hắn bằng một cách vi diệu nào đó mà thành công.

" Dạ lang, chàng định xử lý hắn thế nào? "

Liễu Vân Nguyệt ánh mắt chăm chú quan sát nam nhân của nàng, chỉ thấy hắn thản nhiên mỉm cười, đáp.

" Đương nhiên là vì Thiên hành đạo. "

Lời này của hắn, chỉ sợ nếu có người quen nghe được sẽ khinh bỉ mắng chửi không thôi. Liễu Vân Nguyệt mày liễu khẽ nhíu, nàng cảm thấy Nhiếp Phi giống như không phải là kẻ xấu, chẳng qua vì nguyên nhân nào đó mà nhập ma. Bất quá, nếu như Dạ lang của nàng đã nói vậy, nàng liền theo ý hắn.

Kịch chiến bên dưới diễn ra hết sức ác liệt, Nhiếp Phi dùng sức một người đối diện với sự vây công của hơn bốn vị Địa Tôn, một vị Thiên Tôn và trọng thương ba vị Thiên Tôn khác. Năng lực hết sức kinh khủng, khiến cho người quan chiến đều hít một hơi khí lạnh, hoảng sợ không thôi.

" Ác tặc to gan, giết nhiều người như vậy. Ngươi thật sự chân chính nhập ma rồi. "

Ngự Diễm Tông trưởng lão cuồng nộ quát lên, đã có một vị Địa Tôn cường giả chết trong tay của Nhiếp Phi, nhìn kĩ lại thì đó là người của tông hắn. Hận ý nâng lên đến đỉnh điểm, hắn nào còn quan tâm đến lời của Phong Sơn Nhạc, chỉ muốn giết chết cái súc sinh này.

Nhiếp Phi giống như không có để ý, càng chiến càng hăng, thông qua giết người mà hấp thu lực lượng, biến thành Đạo Nguyên Lực của chính bản thân hắn. Hiện tại cảm nhận được lực lượng đang gia tăng siêu cường, cảm giác tu vi sắp chạm đến ngưỡng Chí Tôn, hắn càng muốn nhiều thêm nữa.

" Nhiếp Phi ca ca… "

Tố Tâm nhìn toàn thân Nhiếp Phi dính máu, trên gương mặt anh tuấn hiện lên vẻ điên cuồng, lòng nàng quặn đau, không quan tâm hết thảy lao tới, thân ảnh nhỏ bé len lỏi qua đám cường giả, muốn tiến gần Nhiếp Phi.

Thấy nàng hành động, một đám cường giả không rảnh bận tâm để chiếu cố, đến khi thấy nàng tiếp cận Nhiếp Phi mới kịp để ý. Phong Sơn Nhạc nét mặt tái nhợt, vội vàng gọi nàng lại.

" Tố Tâm, ngươi điên rồi. Đừng có tìm chết, mau quay trở lại. Hắn không còn là Nhiếp Phi đâu… "

Mặc cho vô số lời nói truyền vào tai, Tố Tâm vẫn mặc kệ, phóng nhanh đến chỗ Nhiếp Phi, đến khi tiếp cận phạm vi công kích của hắn, nàng bị Ma Khí chấn cho thổ huyết, thân thể như dây diều trong gió, tùy ý bị thổi tung. Chẳng qua, nàng cố gắng cắn răng tiến sát, vươn bàn tay muốn chạm lấy Nhiếp Phi.

Nhận ra khí tức quen thuộc, trong mắt Nhiếp Phi lộ ra vẻ thanh minh, dần lấy lại ý thức, nửa tỉnh nửa mê nhìn gương mặt nữ tử trước mắt. Hắn dù tâm trí nhập ma, nhưng vẫn nhớ hết mọi chuyện, thấy mọi người lựa chọn đối phó, còn muốn giết hắn, trong lòng như bị hàng vạn dao cứa vào, vốn dĩ đã rất tuyệt vọng.

Nhưng khi chứng kiến Tố Tâm lộ ra gương mặt ôn nhu, không ngại nguy hiểm đến gần, hắn dần trở nên thanh tỉnh, bắt đầu xuất hiện dao động. Hắn vốn chỉ xem nàng như muội muội, cũng biết được tình cảm của nàng, chẳng qua vì không muốn có lỗi với đạo lữ đã mất nên mới không cùng Tố Tâm bày tỏ chân tình.

Hiện tại, đối mặt với thiên hạ căm ghét, duy chỉ có Tố Tâm là lựa chọn không từ bỏ hắn, khiến cho hắn cảm động. Cuối cùng, trong lòng hắn đã đưa ra quyết định, về sau sẽ không lại tránh né nàng, chấp nhận cùng nàng đối mặt, dù cho có lỗi với vị thê tử đã mất, hắn cũng sẽ chấp nhận.

Cảm nhận Nhiếp Phi vậy mà bị Tố Tâm đả động, một đám người trợn tròn mắt nhìn. Hỏa Cường nhìn thấy cảnh này, bàn tay nắm chặt, ghen ghét trong mắt lộ rõ.

" Nhiếp Phi ca ca, dù ở trong hoàn cảnh nào. Tố Tâm cũng đều đứng về phía ca. "

Bàn tay ngọc ngà của Tố Tâm vươn ra, định nắm lấy cánh tay Nhiếp Phi, mà đồng dạng, Nhiếp Phi cũng vươn tay, định nắm lấy bàn tay nhỏ bé tinh xảo kia.

Xẹt…

Đúng lúc này, một đạo kình khí từ trên trời đánh xuống, đem cánh tay Nhiếp Phi chặt đứt lìa, máu tươi bắn xối xả lên mặt Tố Tâm, làm nàng hoảng hốt. Trong lòng nàng kinh hãi, lại tức giận tột độ, không hiểu có kẻ nào vì sao trong giờ phút này lại can thiệp, không khỏi nhìn lên trên cao.

Mọi ánh mắt lúc này cũng đồng loạt đổ dồn về, chỉ thấy một đôi nam nữ như thần tiên quyến lữ xuất hiện giữa không trung.

Nam tử hoàn mỹ dung nhan làm mọi nữ nhân đều bị mê luyến, khí chất càng thêm thu hút, hắn mặc lấy một bộ bạch bào, dáng vẻ đường đường xuất hiện, ánh mắt lạnh lẽo nhìn xuống Nhiếp Phi.

Mà nhìn thấy nam tử, đang lẩn trong đám người Hàm Sương, Nguyệt Vô Song hai mắt nhìn nhau, đều hiện ra ý cười, nam nhân kia cuối cùng cũng xuất hiện, cũng không để các nàng phải đợi lâu.

Ở một bên, Thiên Long Nhi thân thể tránh không khỏi run rẩy, ánh mắt tràn ngập hận ý xen lẫn sợ hãi nhìn vào Dạ Khinh Ưu, hắn thật không rõ ràng tại sao kẻ kia lại xuất hiện ở chỗ này. Bên cạnh, tỷ tỷ hắn, Thiên Linh Đình lại dùng một loại ánh mắt tràn ngập phức tạp nhìn thân ảnh nam nhân kia, tâm tư dao động.

Nhiếp Phi ôm cánh tay bị chặt đứt, đem nó cầm máu, vốn dĩ vừa hồi phục tâm tình, khi nhìn thấy nam nhân kia, trong ánh mắt hắn lại bùng lên sát khí, phẫn nộ gào thét.

" Yêu Tiên Vương Tử!!! "