Mang Theo Hồ Đồ Hệ Thống Truy Nữ Hoàng

Chương 2




Đêm hôm đó Tần Mộc đã nhận được vô số quan tâm của các cung nữ, trong đó có bao nhiêu phân là thật lòng nàng liền không nói tới, ở nơi cung cấm này không có ai sẽ thật tâm mà đối xử với nhau, cho nên Tần Mộc cũng có lệ đáp lại vài câu liền thôi.

Ngày hôm sau, Tần Mộc sáng sớm liền đi đến chỗ đại tỷ tỷ xin muốn tới quét tước phòng ngủ của nữ đế. Đại tỷ tỷ cũng là cung nữ cấp thấp ở Phượng Hoàng Cung của nữ đế gọi là quản sự ma ma, mọi người đều gọi là Lý ma ma.

Là một nữ nhân quá 30 tuổi đầu, dung mạo tầm trung, dáng người gầy gò, trang dung nghiêm chỉnh, nghiêm túc bảo thủ, đối với các cung nữ dưới quyền vô cùng hà khắc. Nhìn vào liền biết bà không phải là một người có thể dễ dàng mà hòa hợp, mà sự thật cũng là như vậy.

"Ngươi muốn đi quét tước tẩm cung của bệ hạ?"

Lý ma ma dùng hai tròng mắt hẹp dài của bà đánh giá Tần Mộc, ánh mắt sắt bén làm Tần Mộc không tự giác mà rụt cổ.

"Đúng vậy thưa Lý ma ma."

Tần Mộc bày ra một bộ dáng tiểu cô nương đáng thương rồi nói tiếp: "Nô tỳ nghe nói quét tước phòng ngủ bệ hạ sẽ nhận lương bổng nhiều hơn. Cha nô tỳ ở quê nhà sinh bệnh, nô tỳ cũng chỉ có thể làm như vậy."

Tần Mộc làm một bộ dáng lã chã chực khóc, Lý ma ma nhíu mày, lạnh lùng nói: "Quét tước phòng ngủ cho bệ hạ là vinh hạnh lớn lao, ngươi bày ra bộ dáng ủy khuất này là ý tứ gì?"

"Ma ma chớ nên hiểu lầm, nô tỳ chỉ là nhớ tới phụ mẫu ở nhà không nhịn được bi thương."

Tần Mộc vốn là diễn viên, diễn qua không ít kịch bản cổ trang, bất kể là lời kịch hay tư thái như thế nào nàng đều tường tận. Nói xong liền vô cùng tự tin chờ đợi Lý ma ma hồi đáp, lại nghe bà thì thầm: "Nha đầu này như thế nào lại trở nên làm ra vẻ thế kia?"

Tần Mộc: "....."

Hồ Đồ: [ Á hahaha khặc khặc khặc hahahaha.]

Tần Mộc khóe môi giật giật đồng thời nhịn không được có chút run rẩy, nhưng vẫn như cũ lại duy trì mỉm cười, dằn xuống ý định hành hung Lý ma ma. Nàng đây gần như là một ảnh hậu diễn xuất, bà ta lại như đương nhiên nói nàng là đang làm ra vẻ! Nghịch lý!

"Được rồi, ngươi ngày mai đúng giờ liền đến phòng ngủ nữ đế quét tước đi. Nhớ, không nên nhìn ngó đông tây, cũng không nên sờ mó này kia, vạn lần không được tò mò, một chút sơ sẩy chính là đầu rơi xuống đất."

Lý ma ma mặt vốn dĩ nghiêm túc, hiện giờ còn dùng ngữ khí lạnh lẽo nói ra mấy lời này, nói thật Tần Mộc là đang bị dọa sợ. Tuy rằng nàng có Hệ thống, cũng nguyện ý mạo hiểm, nhưng nơi này dù sao cũng là hoàng cung, mạng người là thứ rẻ mạt nhất. Nàng không muốn nghĩ cứ như vậy chết ở đây.

"Nô tỳ đã hiểu."

Tần Mộc khiêm tốn ghi nhớ, Lý ma ma lại dặn dò một ít quy củ, như đi quét tước nên là sau lúc nữ đế vào triều sớm, cũng chính là đầu giờ mão, lại còn nên quét dọn xong trước khi giờ mão kết thúc, tuyệt đối không nên kinh động nữ đế.

Lý ma ma tiếp theo lại nói đến mấy món đồ cổ quý báu, dặn dò Tần Mộc lau dọn phải thật cẩn trọng, là đồ vật nữ đế thích nhất, tuyệt đối không thể bị hư hao.

Tần Mộc nhất nhất đồng ý, đi khỏi phòng Lý ma ma mới nhớ ra một chuyện.

Không đúng nha, tình tiết này so với một bộ tiểu thuyết có chút giống, cũng là xuyên thành cung nữ, cũng là làm nhiệm vụ quét phòng nữ đế, khoan, trong bộ tiểu thuyết kia hình như là trưởng công chúa đến.

[Ta biết ngươi đang nói đến bộ tiểu thuyết nào.]

"Là bộ nào?"

Tần Mộc nghe được tiếng của Hồ Đồ không cầm lòng được mà mở miệng hỏi, bị Lý ma ma đang theo sau nghe thấy được.

"Ngươi đang lầm bầm cái gì?"

Lý ma ma cảm thấy Tần Mộc kỳ kỳ quái quái, hiện tại còn lầm bầm lầu bầu, trong lòng sợ hãi nha đầu này không chừng là đã bị quỷ ám.

"Thưa không có gì, chỉ là cổ họng có chút không thoải mái, muốn thông cổ họng một chút, khụ khụ."

Tần Mộc mặt nghiêm trang miệng nói hươu nói vượn, nàng làm sao nhận ra Lý ma ma thần không biết quỷ không hay mà theo sau lưng nàng. Nếu nàng nhát gan một chút sợ là đã bị dọa đến hồn xiêu phách lạc.

"Nha đầu này thật là kỳ kỳ quái quái."

Lý ma ma ghét bỏ liếc mắt nhìn Tần Mộc một cái, xong cầm trướng mục rời đi về thư phòng của bà. Tần Mộc lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, xém chút nữa không biết đem sự tình giải thích làm sao. Hệ thống rốt cuộc cũng không có thực thể, nàng cùng Hệ thống nói chuyện so với cùng ma quỷ nói chuyện nhìn cũng không có gì khác biệt.

[Ngươi nói không phải là bộ tiểu thuyết sao? Ta nhớ rõ chính là bách hợp tiểu thuyết, ngươi như thế cũng có xem qua bách hợp tiểu thuyết?]

Hồ Đồ biểu tình khiếp sợ, cảm thấy ký chủ của mình sở thích vô cùng hỗn tạp, hơn nữa xu hướng giới tính cũng mơ hồ.

"Ta là diễn viên, đương nhiên phải đọc và biết đủ nhiều, nếu không làm sao có được cảm xúc khi diễn xuất, làm sao diễn cho tốt được."

Tần mộc lần này nói chuyện lại phải ngó nghiên chú ý xung quanh, xác nhận không có ai ở cạnh sau mới dám nhỏ giọng đáp lại Hồ Đồ. Còn chưa đợi Hồ Đồ đáp lại, nàng liền nhận ra một vấn đề rất nghiêm trọng, lập tức nói: "Không đúng, ngươi nhìn lén suy nghĩ của ta, ngươi đây là đang xâm phạm riêng tư."

[Yên tâm đi, chúng ta rất là chú trọng riêng tư nha, chỉ cần là suy nghĩ nội tâm, mấy cái thật sự là vấn đề riêng tư thì cơ chế bảo hộ sẽ ngay lập tức được khởi động, ta sẽ không nghe được. Còn nữa, thân thể riêng tư của ngươi chúng ta đây cũng thập phần chú trọng. Chỉ cần ngươi phát sinh hành vi thân mật cùng người khác, hay khi ngươi cởi bỏ áo ngoài ta điều không nhìn thấy.]

Hồ Đồ nói đoạn này câu từ có chút máy móc, thoạt nhìn liền biết đã phải nói qua rất nhiều lần. Tần Mộc sau khi nghe xong cũng không hoài nghi lời nói của Hồ Đồ.

Vẫn là lúc trước bản thân nhiều lần phán xét nhưng Hồ Đồ cũng không phản ứng gì, hẳn là cũng không nghe được.

"Lại nói tình tiết này với thật sự có điểm tương tự nha."

[Ký chủ cũng đã xem qua tiểu thuyết kia, có nghĩ đến bất luận biện pháp nào tiếp cận nữ đế không?]

"Hoàn toàn không có."

Tần Mộc trợn trắng mắt, cảm giác Hồ Đồ cực kì không thể dựa dẫm. Bình thường nữ chủ mang theo hệ thống không phải đều cùng nhau tung hoành hay sao? Sao cái hệ thống này ở đây lại hỏi ngược lại nàng có biện pháp giải quyết không?

Người có hệ thống bên mình không phải đều là loại sảng văn nữ chủ à? Tại sao nàng cũng có hệ thống nhưng lại thành ngược văn nữ chủ rồi?

Tần Mộc trong lòng có mười vạn câu hỏi vì sao? Nhưng cuối cùng nàng vẫn không có nói ra, bởi vì nàng biết hiện tại cùng hệ thống xung đột cũng không có chút lợi ích gì.

Việc cấp bách bây giờ là tìm được cách tiếp cận nữ đế, lại tiếp tục nghĩ kế hoạch để có thể lên làm nhất phẩm đại quan trong triều đình.

Xưa có thượng quan Uyển Nhi làm tể tướng, nàng cũng là một thân nhi nữ, cho nên chính mình muốn đem thân phận cung nữ trở thành nhất phẩm đại quan không phải là không có khả năng.

Tuy là cái hệ thống này không đáng tin cậy, nhưng mà khi cần thiết thì vẫn có điểm hữu dụng lắm.

[Đúng rồi ký chủ, có nhiệm vụ đính kèm, nếu hoàn thành sẽ có khen thưởng nha."

Giọng nói của Hồ Đồ lại tiếp tục truyền đến, Tần Mộc nghe ra có khen thưởng tinh thần lập tức phấn khởi, chờ mong hỏi: "Nhiệm vụ đính kèm là gì, ngươi định lấy cái gì khen thưởng ta."

Tần Mộc hướng thiên viện đi thẳng, trên đường đi cũng không ít cung nhân lướt qua, nàng cố ý hạ giọng nói chuyện với Hồ Đồ. Cũng may ai nấy đều bận bận rộn rộn, không ai chú ý tới hành động kì lạ của nàng.

[Trong hôm nay, vệ sinh sạch sẽ 30 cái bồn cầu thì ngươi có thể nhận thưởng 30 lượng bạc.]

Tần Mộc: "..........."

[Khoan đã kí chủ... ngươi đừng vôi nóng giận, cổ nhân có câu 'có tiền có thể sai khiến được quỷ thần', ở chốn cung cấm này so với các cung nhân thì 30 lượng bạc không phải là số tiền có thể xem thường.]

"Hồ Đồ, ta đây không có ý tức giận. Ngươi thử nghĩ, ta một tháng bổng lộc là 3 lượng, bây giờ vô duyên vô cớ có trong tay 30 lượng bạc, rủi người ta vu hãm ta lấy trộm thì làm sao?"

Tần Mộc chính là vô cùng có kinh nghiệm diễn qua mấy bộ cung đấu, bao nhiêu tâm cơ thâm độc nàng đều có thể đoán ra được. Tần Mộc vừa đi một bên vừa chú ý xem có người đi lại bên cạnh bản thân mình hay không, nàng chủ động tươi cười cùng với những người đi qua chào chào hỏi hỏi, đem lớp mặt nạ ngoài này che kín tâm tư bên trong.

[Yên tâm đi kí chủ, ta chính là ngân hàng của riêng ngươi, tiền bạc đều có thể để ta lưu trữ ở đây khi nào cần dùng ta sẽ cho ngươi.]

Tần Mộc: "Muốn quản lí lợi tức không?"

Hồ Đồ:[......]

Tần Mộc không nghe thấy Hồ Đồ trả lời liền biết chắc chắn là nó đã cạn lời với mình nên cũng không nói tiếp.

Nàng thầm nghĩ, trước khia đóng phim bất cứ chuyện khó khăn gì đều đã vược qua, tẩy rửa bồn cầu chuyện này khẳng định không làm khó được nàng. Nhưng đáng tiếc, Tần Mộc vẫn là đánh giá quá cao bản thân mình.

Trong một ngày nàng đã vệ sinh hết 30 cái bồn cầu, Tần Mộc đang cảm thấy cả người đều dính mùi hôi thối khó tả kia. Nàng bây giờ ăn cơm cũng không vào, lại còn bị ám ảnh đến mức nôn khan liền một canh giờ, thiếu chút nữa đem ruột gan cả thảy nôn ra ngoài.

Lúc nãy cung nữ vốn là người phụ trách rửa bồn cầu không ngừng cảm ơn Tần Mộc, nhìn cô ta cảm động đến rơi nước mắt nàng cảm thấy bản thân cũng có thể rửa được hết 30 cái bồn cầu. Ai biết được, không biết cung nhân ở Phượng Hoàng cung này cùng ăn phải thứ gì mà có thể khiến chỗ bồn cầu mùi hương chở nên chấn động tâm cang nàng như vậy. .

||||| Truyện đề cử: Thần Y Ở Rể |||||

Tần Mộc đi nhà tắm chung tắm rửa một phen, xong cảm giác cuồng cuộn trong dạ dày mới thuyên giảm một ít. Chu toàn xong cuối cùng cũng có thể an ổn ngã lưng trên giường. Phòng ngủ cung nữ cũng dần trở nên nhiều người, ai nấy đều kết thúc một ngày lao động đang từ nhà tắm trở về.

Trong phòng người qua tiếng lại ầm ĩ, đây đó cung nữ mỗi ngày đề tài buông chuyện đều không ngoài hôm nay gặp thị vệ anh tuấn nào, chuyện lớn chuyện nhỏ gần xa đâu đó. Tần Mộc nghe không có hứng thú nhưng vì đón ý nói hùa cũng tiếp chuyện vài câu.

Chờ đến khi đèn cạn dầu tự tắt đi, toàn bộ đều đã yên vị trên giường bắt đầu an giấc, chỉ còn sót lại vài tiếng trò chuyện nhưng cũng dần nhỏ đi rồi rơi vào khoản tĩnh lặng.

Tần Mộc nằm trên giường cảm nhận được một chút yên tĩnh rất khó khăn mới có được này, nhưng không lâu lại xuất hiện tiếng ngái ngủ lớn nhỏ đan xen. Những tiếng ngái với tiết tấu kì lạ cũng truyền đến. Tần Mộc trước kia là diễn viên những khi phải quay ngoại cảnh ở xa cũng đều là ngủ chung. Thâu đêm, chỉ có người mang chứng khó ngủ như Tần Mộc là thưởng thức được hết dàn hòa tấu tiếng ngáy của mọi người, từ khi đó nàng hình thành thói quen có thể ngủ trong hoàn cảnh này.

Tần Mộc tay gối lên đầu, bắt đầu hồi tưởng lại hai ngày vừa qua, đến thời điểm hiện tại nàng vẫn có chút khó tin. Hôm nay nàng ra sức hoàn thành nhiệm vụ đính kèm, vậy mà không chỉ vất vả lại còn bồi cho nàng thêm một cái bóng ma tâm lí kinh khủng kia. Vậy nhưng Tần Mộc chỉ có thể tự an ủi bản thân tích tiểu thành đại cho khối tài sản nhỏ bé của mình.

Có làm thì mới có ăn, riêng việc này thì hệ thống kia có tam quan cũng khá đoan chính nhỉ.

[Kí chủ! lại có một nhiệm vụ đính kèm, ngươi muốn làm không?]

Nghe được "nhiệm vụ đính kèm" Tần Mộc tựa hồ ngay lập tức nghe được mùi vị kinh hồn kia, nàng đang nôn khang, muốn cự tuyệt ngay lập tức. Hồ Đồ nói chen vào [Lần này là quét tước trong phòng nữ đế lúc canh ba, khi hoàn thành phần thưởng có thể hỏi ta ba lần về cảm nhận của nữ đế về ngươi, hiệu lực trong vòng nửa năm.]

Chỉ ba lần?

Tần Mộc cảm thấy nhiệm vụ lần này cũng không quá khó khăn, nhưng mà ba lần thì không phải là hệ thống này quá keo kiệt đi? Ít nhất cũng phải có khuyến mại cho người dùng mới chứ.

[Ta đây tự mình tặng thêm cho ngươi thêm hai lần là được chứ gì? Coi như đây là quà tặng khuyến mại cho người mới.]

Hồ Đồ hiển nhiên nghe được bất mãn trong lòng Tần Mộc, liền cũng cho nàng thêm "quà khuyến mại".

"Thành giao!"

Tần Mộc hưng phấn nhịn không được hô lên một tiếng, kết quả đánh động đến dàn hợp xướng toàn tiếng ngáy rối loạn kia. Một cung nữ mũm mĩm nằm bên người nàng còn giật mình kêu một tiếng khi mắt vẫn nhắm nghiền như là có chút bất mãn với người động giấc ngủ của nàng.

Tần Mộc theo bản năng đưa tay che miệng chắn lại âm thanh, trong lòng thầm nghĩ: pha này hơi ẩu.

Ngày tiếp theo, Tần Mộc dậy thật sớm đến phòng nữ đế quét tước dọn dẹp, lúc này nàng mới phát hiện nhìn chung phòng nữ đế chính là bằng ba cái phòng cung nữ gộp lại. Muốn hoàn thành quét tước trong 45p chẳng thà kêu nàng mọc thêm vài cái tay và vài cái chân nữa thì chỉ mới tạm ổn thôi.

Một tay xách theo thùng nước, bên còn lại cầm giẻ lau, Tần Mộc đứng trước cửa phòng ngủ cảm thấy mình chắc chắn là mở nhầm cửa rồi, nếu không tại sao nhìn đi nhìn lại vẫn rộng lớn như vậy.

Sắc mặt Tần Mộc ngày càng xanh mét, trong lòng không kiềm được hét lên một tiếng ai oán.