Mau Buông Ra, Tôi Là Chị Dâu Của Cậu

Chương 14:Ra ngoài




Cô rời đi rồi, cậu nằm xuống giường, đầu vẫn còn hơi đau vì men rượu, cứ thế cậu suy nghĩ về những lời vừa rồi, họ rõ ràng vẫn đang nói chuyện bình thường, tại sao lại ra nông nổi này, rốt cuộc là đã sai ở đâu?

Khương Gia Hy mở cửa đi vào phòng rồi tiện tay khóa lại, ánh mắt quét qua Đường Gia Huy đang ngủ say trên giường rồi đi về phía chiếc sofa lớn, lôi chiếc mền mỏng ra rồi nằm xuống.

Sáng hôm sau...

Khương Gia Hy tỉnh dậy, trời vẫn còn đang sớm, cô thu xếp hành lí cho Đường Gia Huy rồi đi xuống từ đường cùng bà Lâm, có một điều cô luôn thắc mắc đó chính là tại sao đến bây giờ ở Đường gia vẫn còn làm phòng thờ như vậy, ở đây có rất nhiều bài vị, có lẽ là đã qua mấy đời, trông thật cổ kính. Rồi còn cả bà Lâm, tại sao luôn có gì đó thần thần bí bí nhưng cô chẳng thể đoán ra.

\- 'Gia Hy\, con vào làm dâu cũng đã được năm ngày\, con thấy thế nào?' Bà Lâm nâng ly trà lên\, uống một ngụm rồi nho nhã hỏi cô\.

Khương Gia Hy nhớ lại cái đêm tân hôn, Đường Duật Hành ngang nhiên vào phòng hôn cô, rồi sau đó là những lần họ ở cùng một chỗ, nhất là hôm qua, suýt nữa họ đã làm ra chuyện tày đình thì thầm thở dài.

\- 'Sao vậy? Tại sao không trả lời?' Bà Lâm cau mày hỏi\.

Khương Gia Hy cúi đầu :'Con xin lỗi, tối qua thức muộn nên giờ hơi mất tập trung. Không có chuyện gì đâu ạ, thật ra con rất thoải mái.'

Chỉ là thoải mái hơn ở nhà Khương gia một chút thôi...

\- 'Con phải luôn giữ tâm trạng thật thoải mái\, nhanh chóng có tin vui\, tính ra hai tháng cũng trôi qua nhanh thôi\, lúc đó sẽ có kết quả\.'

Khương Gia Hy cười khổ, Đường Gia Huy chán ghét cô đến mức vậy thì làm sao đụng vào cô mà có thai được cơ chứ, còn cô thì cũng chưa muốn mang thai.

\- 'Được rồi\, mau lên ăn sáng thôi\, sắp đến giờ Gia Huy ra sân bay rồi\.' Bà Lâm nói rồi đứng dậy\.

Khương Gia Hy đứng dậy theo :'Vâng.'

Quản gia Trần đi đến đỡ lấy bà Lâm rồi cùng đi vào biệt thự, Khương Gia Hy bước theo sau, cô nhìn xung quanh vườn hoa, những nơi này vẫn rất xa lạ đối với cô, bỗng ánh mắt nhìn lên căn phòng của cậu, chiếc rèm cửa che đi hết thảy mọi thứ bên trong, không biết cậu đã ngủ dậy chưa?

Ngồi xuống bàn ăn, ông Đường đang đọc báo, Đường Gia Huy đi xuống. Bà Lâm cau mày :'Duật Hành đâu? Sao giờ này còn chưa xuống?'

\- 'Nhị thiếu gia đã ra ngoài từ sớm rồi ạ\.'

Ông Đường nhíu mày :'Hôm nay công ty không có chuyện bận lắm, nó đi sớm vậy làm gì?'

\- 'Nhị thiếu gia không đến công ty\, cậu ấy đã đến trường đua ngựa rồi ạ\.'

Khương Gia Hy im lặng nghe mọi chuyện, đêm qua hình như cậu bị đau đầu, hôm nay liền đi vận động sức khỏe rồi sao? Ở đó nắng như vậy.

\- 'Được rồi\, không lề mề nữa\, mau ăn sáng đi\.' Bà Lâm nói\, cả nhà bắt đầu dùng bữa sáng\.

Trường đua ngựa F1...

Nơi đây là một nơi giành cho con nhà quý tộc, những ai vào đây đều phải có thẻ hội viên, xung quanh luôn có người canh giữ nghiêm ngặt, ngựa đều là những giống tốt và khỏe, bãi cỏ cũng xanh và đẹp.

Ánh nắng buổi sáng giòn tan chiếu lên thân hình của người thanh niên đang đi từ trong ra, cậu chính là Đường Duật Hành. Bên cạnh là hai người bạn thân, một người là Lý Kiệt, một người là Trần Vỹ, cả ba đều chơi với nhau từ trung học, vì vậy tình cảm rất gắn bó.

\- 'Nhị thiếu gia hôm nay có chuyện gì không vui sao? Đang ngày bình thường lại rủ ra đây đua ngựa\.'

Đường Duật Hành cười nhạt, một người phụ nữ chạc tuổi cậu, xinh đẹp với bộ thể thao ngắn củn cỡn cùng chiếc mũ lưỡi trai kiểu đi về phía họ.

\- 'Duật Hành\, anh ra đây sao không đợi em?' Giọng cô ta đầy oán trách và nhõng nhẹo\.

Trần Vỹ cau mày :'Cái quái gì vậy? Cậu không cho tôi mang phụ nữ, còn mình thì lại mang một em 'ngon' thế này đến đây.'

Đường Duật Hành nhìn về phía người đang dắt ngựa :'Nếu thích thì cho cậu đấy.'

\- 'Hảo huynh đệ\, cũng thật tốt bụng\, người đẹp\, em không ý kiến gì chứ?' Trần vỹ vuốt nhẹ cằm cô ta\, ánh mắt cười sáng rực\.

Người phụ nữ nhìn Đường Duật Hành rồi cuối cùng chấp thuận, dù sao cũng có tiền, cô cũng chẳng ngại, chỉ là tiếc Đường Duật Hành thôi.

Ba con ngựa to khỏe được mang đến, Đường Duật Hành đi đến vuốt ve nó, Lý kiệt trèo lên ngựa dạo vài vòng, Trần Vỹ nhìn người phụ nữ kia rồi nói.

\- 'Bảo bổi nhỏ\, giờ em muốn cưỡi ngựa ở đây hay tối nay về nhà cưỡi?'

Người phụ nữ lườm yêu anh ta :'Đáng ghét.'

Khương Gia Hy lên phòng thay quần áo định ra ngoài mua ít đồ dùng, ai ngờ bạn thân cô gọi đến rủ ra ngoài một chút, cũng đã lâu không gặp vì vậy cô đồng ý. Nhưng không biết mẹ chồng cô có để cô ra ngoài không?

Suy nghĩ đến cuối cùng thì cô quyết định rời đi, nếu xin phép chắc chắn bà ấy sẽ không cho, lại nói hôm nay mẹ chồng cô có việc ra ngoài, đến trưa mới về nhà.

Cô đi đến quán cafe đã hẹn, lúc này ngoài cửa xuất hiện Khương Nhược Nhy, em gái cùng cha khác mẹ với cô, cô ta còn đi cùng một người đàn ông khác, có lẽ là bạn trai mới của cô ta.