Mau Buông Ra, Tôi Là Chị Dâu Của Cậu

Chương 70:Lời tuyên bố




Bên này ông Khương và mẹ con Khương Nhược Nhy mặt cũng tái đi không kém, ít nhiều gì cũng đã có người nhận ra người phụ nữ trong clip là con gái đầu của nhà họ.

Lý Kiệt quay sang nhíu mày, Trần Vỹ đặt ly rượu xuông, Tiểu Ngạn nâng bộ váy của mình lên định rời đi thì cánh tay bị một bàn tay khác nắm lại.

\- 'Tiểu nha đầu\, em định đi đâu?'

Tiểu Ngạn không còn thời gian mà nói chuyện với anh ta, cô đáp rồi rời đi :'Tôi đến an ủi Gia Hy.'

Các nhà báo chụp hình lia lịa, không bỏ sót một giây nào. Đẹp mặt rồi, tuy biết là nhị thiếu gia của Đường gia rất trăng hoa, nhưng không ngờ vào ngày đính hôn mà lại bị người phụ nữ khác chơi khâm.

\- 'Ấy\, người phụ nữ này sao giống trên kia quá vậy?' Một người nhận ra Khương Gia Hy đứng phía sau mình\, tất cả mọi người quay lại nhìn cô\, rồi nhìn lên màn hình\.

\- 'Phải cô ta rồi\.'

\- 'Còn vác mặt đi đến đây dự đính hôn của người tình cũ sao?'

\- 'Cô ta chính là Đại tiểu thư của Khương gia\, nhìn xem\. Thật không ngờ\.'

Từng lời bàn tán như hàng trăm mũi nhọn tấn công Khương Gia Hy, cô bị rơi hoàn toàn vào tuyệt vọng, mắt mờ đi, cô lảo đảo lùi về sau. Một bàn tay mảnh khảnh đỡ lấy cô, Gia Hy quay lại.

\- 'Cậu không sao chứ?' Tiểu Ngạn lo lắng hỏi cô\, đỡ lấy thân hình đang run rẩy của cô\.

Chợt dòng người tản ra, bà Lâm mang theo gương mặt tức giận đi về chỗ cô, cô biết giông a bão tố đang đến. Đường Duật Hành vẫn nhìn lên màn hình lớn, anh không hề đoán được sự việc này xảy ra, nhưng anh chợt cảm thấy điều này rất tốt.

Trong lòng anh quyết định làm một chuyện...

Một chuyện mà cả đời này anh sẽ không bao giờ hối hận, anh đi xuống khỏi sân khấu, đám đông laiij đổ dồn vào anh, từng chuyển động đều bị máy ảnh chụp lại.

\- 'Khương Gia Hy\, cô dám làm ra loại chuyện mất mặt này\.' Bà Lâm nghiến răng nói\, bàn tay giờ lên cho cô một lạt tai\.

Nhưng...

Một bàn tay khác đã ngăn bà lại, mọi người há hốc mồm. Đường Duật Hành thả tay bà ra, kéo cô vào trong lòng, Khương Gia Hy đưa đôi mắt ngấn nước nhìn cậu.

\- 'Kể từ giờ phút này\, mẹ cả không được làm tổn thương đến cô ấy nữa\. Quá đủ ròi\.' Từng lời cậu nói ra đanh thép\, kiên quyết\, kèm theo sự bảo vệ cho người phụ nữ trong lòng mình\.

Đường Gia Huy nắm chặt hai tay lại, tim anh ta không đau, nhưng trong lòng lại khó chịu, cũng có thể thể diện của anh đã bị hai người kia dẫm nát. Bà Lâm quát lớn.

\- 'Nhà họ Khương các người nhìn rõ rồi chứ?'

Cả ba người đi về phía họ, lần lượt các ánh mắt như mũi dao đâm về nơi cô, Khương Gia Hy không sợ, kể từ giây phút cô được cậu ôm lấy cô đã không sợ điều gì nữa rồi.

Cô chỉ thấy đau...

Ánh mắt đó như những người xa lạ nhìn cô, dù sao họ cũng là người một nhà.

\- 'Đường thiếu gia\, anh nghĩ sao về chuyện này?'

\- 'Đường thiếu gia\, Thụy tiểu thư đang đứng trên kia mà anh vẫn còn quay lại ôm người khác\, anh định giải quyết thế nào?'

\- 'Đường thiếu gia\.\.\.\.'

Mọi người chen nhau đặt câu hỏi cho anh, Đường Duật Hành vẫn ôm chặt lấy cô vào lòng. Khương Gia Hy áp mặt vào ngực anh, giọng cô thỏ thẻ và nghẹn ngào.

\- 'Em không thích ở đây một tí nào\, chúng ta đi nơi khác có được không?'

Tim cậu rung lên một hồi mạnh, vỗ nhẹ lưng cô, nhỏ giọng chỉ hai người nghe :'Được, anh sẽ đưa em đi.'

Đường Duật Hành thả cô ra rồi nắm tay, kéo cô đi khỏi. Nhưng chuyện đâu đơn giản...

\- 'Đường Duật Hành\, anh đứng lại đó cho em\.' Thụy Nhan nước mắt nhem nhuốc chạy xuống :'Hôm nay anh rời đi khỏi nơi này nửa bước\, anh nhất định sẽ phải hối hận\.'

Ông Khương nghiến răng :'Đứng lại, Khương Gia Hy, mày dám làm ra cái chuyện mất mặt ấy sao? Nếu hôm nay mày rời đi thì từ giờ không cần về cái nhà này nữa...'

Chợt cô khựng người lại, Đường Duật Hành cũng phải đứng lại theo cô. Đám phóng viên chạy ra bu lấy, trong phút chốc cô lại trở thành tâm bão, qua lớp người, cô nhìn về phía gia đình mình, môi khẽ nỡ nụ cười.

Về cái nhà đó có được xem là nhà không?

\- 'Tiểu thư\, cô nói gì đó đi\.'

\- 'Tiểu thư\.' Đám phóng viên muốn tiếp cận cô nhưng lại bị Đường Duật Hành ngăn cản\, Khương Gia Hy giật mình\, muốn tránh đi họ\, cô giống như con mồi đang bị cả ngàn kẻ thù rình rập\. Nhận được sự lo sợ từ cô\, cậu kéo cô vào lòng\.

\- 'Nếu các người muốn nghe câu trả lời\, tôi sẽ trả lời\.' Cậu dõng dạc nói\, tất cả mọi người đều im lặng nhìn cậu\.

Cậu nhìn cô :'Tôi và cô gái này thực sự có tình cảm rất sâu nặng với nhau...chuyện đính hôn hôm nay, tôi tuyên bố hủy. Thực sự xin lỗi các vị đã mất thời gian đến đây.'

Thụy Nhan gào lên :'Đường Duật Hành, anh vừa nói gì. Anh xem tôi là con rối sao? Không thể hủy.'

\- 'Con bớt ngông cuồng lại\, mau vào trong tiếp tục buổi lễ\.' Ông Đường không thể chịu đựng được nữa\, ông quát to\.

Đường Duật Hành nắm lấy tay cô :'Tôi cũng tuyên bố một chuyện, kể từ giờ phút này, Khương Gia Hy - người tình bí mật trước đây của tôi sẽ trở thành bạn gái công khai của Đường Duật Hành này.'

Cô ngước mắt nhìn cậu, nhìn thấy sự kiên quyết trong ánh mắt ấy, tim cô chao đảo, cô không còn thấy sợ điều gì nữa. Để lại một mớ hỗn độn, cậu đưa cô ra xe, một chiếc xe Maybach vừa rồi đã chờ cậu ở đó, cả hai ngồi vào ghế sau.

Chiếc xe khó khăn lắm mới có thể thoát khỏi được đám phóng viên.