Mẹ Ngốc Cực Phẩm Thật Uy Vũ

Chương 71-2




Cô không có có thời gian lại trì hoãn, lập tức đi sòng bạc ngầm lớn nhất. Dù sao Dì Út cũng là người nhà Mộ Dung một trong Ngũ Đại Gia Tộc, bà cũng tự nhiên càng quen sòng bạc ngầm.

Sòng bạc.

Tiêu Tiêu đã tới tìm ba sòng bạc ngầm, đều không có hành tung Dì Út, chuyện gì xảy ra? Lấy tính cách Dì Út, cơ bản đến mỗi cái sòng bạc đều sẽ khiến một trận sóng to gió lớn, lần này ngược lại là yên lặng? Chẳng lẽ là bà căn bản không tới đây sao?

Đã chạng vạng tối rồi.

"Cô cô cô" bụng của cô cũng bắt đầu kêu, được rồi, hôm nay trước nghỉ ngơi thật tốt một đêm ngày mai lại tìm đi, đi ra sòng bạc.

"Chính là cô, cùng hình lão đại cho như đúc một dạng."

"Đi theo cô, cậu trở về báo cáo cho lão đại."

Phía sau mấy người đi theo Tiêu Tiêu ra tới. Xì xào bàn tán, một người chạy về qua tìm cái gọi là lão đại. Còn ba người tiếp tục theo dõi l Tiêu Tiêu.

Đêm càng ngày càng tối, Tiêu Tiêu cũng không có ngồi xe về khách sạn, mà chính là như không có chuyện gì xảy ra xuyên qua một đầu hẻm nhỏ lại một đầu hẻm nhỏ, cô là ai, Tiểu Phi Long hắc đạo, bị người theo dõi còn không không phát hiện được sao?

Lại đi tới một chỗ ngoặt cái hẻm nhỏ. Tiêu Tiêu nhanh như chớp không thấy rồi.

"Người đâu? Vừa mới còn trước mặt, qua này rồi hả?" Ba người bốn phía, lại không nhìn thấy thân ảnh Tiêu Tiêu.

Xoát...

Đột nhiên, giống như có một trận gió hiện lên bên người ba người: "Người nào phái các người đi theo dõi tôi." âm thanh như tên bắn lén vang lên.

Ba người không khỏi rùng mình, nhìn lại, Tiêu Tiêu đã đứng sau lưng bọn họ.

"Cô... Cô... Các người lên cho tôi, bắt được cô trở về cho lão đại có thưởng!" đại ca giật dây lấy hai người bên cạnh.

Hai người xem xem xét, đối phương cũng là một người phụ nữ, sợ cái gì? Không chút suy nghĩ hướng Tiêu Tiêu xông lên.

Cô không hề động, đứng tại nguyên chỗ, mấy cục đá nắm trong tay lấy. Khi người đầu tiên xông lại, ngón tay cô búng một cái, chính giữa đầu gối người kia.

Ầm!

Người dẫn đầu xông tới trực tiếp quỳ trên mặt đất.

Lại bắn ra, ba cục đá bắn ra, bắn trúng hai chân cùng cái trán một người khác.

"Không được nhúc nhích!" đầu ngón tay cô còn nắm mấy cục đá.

Hai người đàn ông ngã xuống đất căn bản không nghe cô, đứng đứng lên, giơ lên quyền còn muốn xông lên!

Mắt phượng lóe lên, cổ tay cô khẽ động, hai cục đá đồng thời bay ra, chính giữa huyệt thái dương hai người, hai người rút lui một bước, ấn đầu của mình.

" lời tôi nói không muốn nói thêm lần thứ ba, đều không nên động, nếu không các người đoán xem nếu như cục đá tôi đổi thành ngân châm, sẽ như thế nào?" Trong tay không biết lúc nào nhiều mấy cái ngân châm tinh tế.

Hai người đàn ông đều choáng váng, rút lui lui lại mấy bước, bọn họ rất rõ ràng lực đạo vừa mới công kích huyệt thái dương, đó là lực khống chế đáng sợ, nếu như đổi thành kim châm, tuyệt đối là phải chết không nghi ngờ.

"Vô dụng, để cho tôi tới!" Nhìn như đại ca, một người một chân, từ bên hông rút ra một cây súng lục: "Cô gái, không được nhúc nhích chính là cô! Còn cử động lão tử bắn nát đầu cô!”

Tiêu Tiêu căn bản không có để ý tới, hướng đại ca đến gần, khi muốn tới gần, đại ca kia cũng sợ, run rẩy bóp cò, họng súng nhắm ngay cô!

Ngay tại lúc nổ súng! Thân hình Tiêu Tiêu lóe lên. Bắt lại cổ tay anh ta.

"Ầm!" viên đạn bắn ra, có thể là bởi vì Tiêu Tiêu vặn sai lệch hắn cổ tay, phát súng trực tiếp bắn vào trên thân đồng bọn.