Mị Dục

Chương 12




The Caesar Entertainment Resorts...

_ Các bạn đêm nay có sẵn sàng cháy hết mình không ạ? - Mai Lị Á diện trên mình bộ đồ diễn neon màu tím bắt mắt, làm cho dáng người cao ráo tỏa sáng tuyệt đẹp giữa sân khấu ngập tràn ánh đèn halozen lung linh. Cô cất cao chất giọng khỏe khoắn của mình bằng tiếng Anh-Mỹ, làm cho cả show diễn trở nên rầm rộ tiếng người hâm mộ đáp lại.

_ Chơi!

_ Lị Á Idol, tái hit đi nàooo!

_ Bộ đồ vẫn còn kín quá người đẹp ơi!

_...

Tiếng hò reo vang vọng mãi trong bầu không khí sôi nổi, với những tấm biển cổ vũ, những lightsticks rực sáng hòa trong sự hưng phấn của mọi người làm cho Las Vegas giờ đây tựa như hiện thân của một ngôi sao sáng, là tâm điểm thu hút sự chú ý hàng đầu của nước Mỹ rộng lớn...

The Caesar Entertainment Resorts là hệ thống khu giải trí hiện đại với quy mô lớn bậc nhất Las Vegas, nơi đây không chỉ cung cấp sân khấu và quảng trường cho mọi người hâm mộ đến xem show diễn mà còn tổ chức những khu nghỉ dưỡng sang trọng, với toàn cảnh nhìn được ra ngay chính diện khu sân khấu.

Một bóng hình cao ráo sải bước trên đại sảnh rộng lớn, lan tỏa vào bầu không khí mùi nước hoa ngọc lan đen tượng trưng, kéo theo đó là gương mặt đầy mê luyến làm cho bao con người phải ngước lên nhìn ngắm.

_ Nhìn xem, kia có phải là CEO của Learvania không?

_ Đẹp thật, hệt như một nữ thần vậy.

_ Lạc Di Như, ngoài cô ấy ra thì không ai có được một tuyệt nhan như thế đâu...

Không gian sang trọng và mĩ lệ của khu nghỉ dưỡng lúc này dường như được bao trùm bởi tiếng nói bàn tán, ngưỡng mộ của mọi người xung quanh. Người con gái với hồng nhan tuyệt mĩ kia sau khi nghe được lời ra tiếng vào của mọi người liền khẽ nhếch vành môi, in dấu trên gương mặt một nụ cười quỷ quyệt đầy ngụ ý rồi trở lại với vẻ mặt bình thường ngay tức khắc, và tất nhiên ngoại trừ cô, không ai có thể biết được sự biến đổi diễn ra rất ngắn trên gương mặt ấy...

_ Chủ nhân, Lạc quý cô đang tận hưởng buổi biểu diễn của Mai Lị Á tại khoang phòng VIP. − Tại một căn phòng khác của The Caesar Entertainment Resorts, một giọng nam nhân lên tiếng báo cáo cho kẻ đằng sau đang nhâm nhi cốc bia tươi mát lành. − Thưa ngài, chúng ta có nên gọi cô ấy đến đây?

Người đàn ông nghe đến đây liền mỉm cười nâng cốc bia lên nhấp một ngụm, sau đó đưa lưỡi khẽ liếm khóe môi, để lộ ra vẻ đẹp tuổi trung niên quyến rũ khiến cho bao người phụ nữ say mê mà chấp nhận nằm dưới thân của hắn bằng bất cứ mọi giá...

Hắn là PM, ông trùm quản lí ngành giải trí nổi tiếng của giới truyền thông Trung Quốc, một kẻ luôn hoạt động trong thế giới ngầm và rất ít khi xuất hiện trước mặt báo chí...

Không ai có thể nghĩ đến PM tuy đã gần năm mươi nhưng gương mặt và hình thể lại lưu giữ nhiều đường nét luyến tình đến vậy: hắn vừa có sự sắc sảo, lịch lãm của một người đàn ông, vừa có những đường nét trưởng thành, in dấu thời gian của người đã từng trải, làm cho bao nhiêu phái đẹp phải điêu đứng, ngây ngất trước vẻ đẹp ấy.

_ Không phải vội, điều kích thích nhất chính là để con mồi ấy tự sa lưới.

Khoang phòng Suite President...

Lịch Tuyền vuốt mái tóc xoăn mềm và thoang thoảng mùi hương dịu nhẹ được vuốt sang một bên vai của mình, tuy Đinh Cẩn Vệ rời khỏi chưa được bao lâu nhưng trong lòng cô đã cảm thấy nôn nao và trống vắng, cô quạnh, khiến đôi lông mày thanh tú liền xô lại, cô lắng một nỗi thấp thỏm không yên...

_ Thưa quý cô, quý cô có người muốn gặp.

Tiếng gọi của cô quản gia kéo Lịch Tuyền ra khỏi dòng suy nghĩ hỗn độn, thần thái lập tức trở lại như bình thường, thể hiện sự sang trọng và quý phái của một người phụ nữ lịch lãm...

_ Gặp...tôi?

Lịch Tuyền định bước ra nhưng đôi chân bỗng sững lại vì dường như cô đã ra được điều gì đó...

Thông thường, khoang phòng Suite President là khoang phòng hạng sang nhất, trân quý nhất của mỗi resort, đồng nghĩa với việc bảo mật an ninh cho các vị khách được đặt lên trên hết, vì vậy nếu không có sự cho phép của chính chủ, việc có một cuộc gặp mặt là không hề dễ dàng đối với người ngoài, huống chi là Đinh Cẩn Vệ, người đàn ông ma mị và lãnh đạm mà phái đẹp nào cũng luôn săn đuổi.

Càng lạ hơn, là cuộc gặp mặt lần này lại dành cho cô mà không phải cho con người đầy kiêu hãnh kia...

_ Là ai muốn gặp tôi?

Không có tiếng người đáp lại mà thay vào đó là không gian lặng thinh của căn phòng lan tỏa làm cho Lịch Tuyền bỗng chốc cảm thấy bất an, toan đứng dậy và bước ra phòng khách, cho đến khi cô nhìn thấy cô quản gia bị trói chặt ở góc tường và đặc biệt hơn, cô nhìn thấy gương mặt của kẻ ấy...

_ Kh...không thể nào...

_ Rất ngạc nhiên sao?

Người đàn ông đầy nam tính cất giọng mỉa mai ngay khi thấy đối phương lộ rõ sự bất ngờ, gương mặt không góc chết liền quay lại đối diện với dáng người cao ráo cùng hai bàn tay đang cuộn lại thành nắm đấm của Lịch Tuyền, đoạn đôi mắt thâm trầm mà bí hiểm lướt qua thân hình ấy một lượt đầy dò đoán.

_ Đinh Cẩn Vệ bao dưỡng không tệ, đỡ hơn so với bộ dạng của cô khi mới về Đinh gia, thật thảm hại.

Lịch Tuyền khẽ cắn môi, con người đứng trước mặt khiến cô cảm thấy thật ghê tởm, hắn đã nhìn thấy quá khứ đầy đen tối mà cô không muốn nhắc tới tưởng chừng như đã trôi dạt theo thời gian, nhưng qua từng câu chữ hắn cất lên, tất cả lại như từng lưỡi dao cứa thật mạnh vào tâm hồn, khiến cô không ngừng run lên bần bật.

Rẹt...

Một tiếng kêu phá vỡ khoảng lặng của căn phòng rộng lớn, ngay sau tiếng kêu ấy thân thể Lịch Tuyền lập tức liền trượt xuống, ngất lịm đi trên mặt sàn lạnh lẽo mà khô khốc...

Cô bị hắn tấn công bằng súng điện...

_ Quý...quý cô...!

Cô quản gia thấy vậy liền hét lớn, khóe mắt giờ đây đã lưng tròng những giọt nước mắt long lanh, vừa chứa đầy sự xót xa nhưng xen lẫn trong đó là sự sợ hãi, thù hận.

_ Các người là một lũ bỉ ổi...

Gương mặt cô quản gia ghim vào đối phương một sự chán ghét và căm phẫn, kèm theo đó là câu nói chứa đầy sự sỉ nhục và ai oán kẻ đang đứng trước mặt, nhưng chưa kịp nói hết câu thì trong người cô đột ngột run nhẹ, hai bàn tay bắt đầu căng cứng, đôi bàn chân bị trói chặt thì lạnh buốt và bất động.

_ Áaa!

Một tia điện vô hình đâm ngang vào giữa lồng ngực cô quản gia, làm cho khóe miệng cô bất giác lăn dài vệt máu đỏ, hai con ngươi to tròn thì trợn ngược, đồng thời từ vết đâm kia bắt đầu tuôn ra dòng máu đỏ tươi chảy lênh láng trên sàn nhà rồi từ từ đọng thành vũng trông đến rợn người...

_ Đinh Cẩn Vệ, trò chơivừa mới chỉ bắt đầu thôi...