Chương 18: Kết thúc
" Ngài có thể buông tay ta ra rồi chứ ?" Kiera bất chợt hỏi làm Horus như tỉnh lại từ giấc mộng.
Nhìn lại, thấy tay mình vẫn đang giữ chặt lấy tay đối phương...hắn lập tức lúng túng thu về.
" Ha ha, ta vẫn còn choáng váng chút " Horus cười xấu hổ, nữ kỵ sĩ mặc dù thoải mái hơn bình thường nhưng nói thế nào thì nói vẫn là nữ tính, tùy tiện quá không được.
Lúc này quan sát xung quanh có thể thấy Richard Leon một trảm chém nát đầu thủ lĩnh nhóm thằn lằn, các kỵ binh ở xung quanh cũng lao đến trợ chiến, hơn ba mươi con thằn lằn con rất nhanh phải bỏ mạng tại chỗ.
" Kết thúc " Richard Leon đi đến chỗ Horus, từ chỗ tùy tùng lấy một mảnh khăn lau đi v·ết m·áu dính trên lưỡi kiếm.
" Nhưng sao lại là người thằn lằn, không phải nói bắt b·uôn l·ậu sao, chẳng lẽ hàng hóa là cho bọn chúng !? " Leon híp mắt trước ý nghĩ to gan của mình.
Bốp bốp !
Horus bất chợt vỗ tay.
" Đoán đúng rồi nhưng không có thưởng, hiện tại chúng ta đi bắt tên cầm đầu bọn b·uôn l·ậu "
" Biết thực lực sao ? "
Richard Leon nóng máu hỏi thăm, cùng tên thằn lằn lúc nãy chém g·iết còn chưa đủ để làm nóng người nữa, rất cần thêm một kẻ địch mạnh mẽ.
" Kỵ sĩ trung đẳng, có tự tin không " Horus hiếu kỳ hỏi, dựa theo trong mô phỏng tên cầm đầu là Kỵ sĩ trung đẳng.
Nhưng thực lực có chút mạnh mẽ quá đáng, dựa theo mô tả Leon phải tốn không ít công sức mới bắt sống được đối phương, còn làm bản thân b·ị t·hương không nhẹ.
" Chỉ cần không phải dị tộc sở hữu sức mạnh siêu nhiêu, cùng một đẳng cấp ta sẽ không thua bất kỳ ai " Richard Leon rất tự tin trả lời.
Ha ha, vậy kẻ nào trong mô phỏng b·ị t·hương vậy, chắc là Richard Jiren, nhưng ông anh này đúng là rất mạnh, bắt sống cường địch đổi lại chỉ b·ị t·hương nhẹ.
...
Dọn dẹp sơ qua chiến trường, cả bọn chia binh ra hai đường.
Horus cùng nữ kỵ sĩ Kiera quay về bãi đá đỏ hội hợp với Quillen, chuẩn bị một mẻ hốt gọn đám b·uôn l·ậu.
Hai trăm quân chính quy, ba vị Kỵ sĩ, trong đó Kiera là Kỵ sĩ trung đẳng, trong khi phe địch chỉ có một trăm năm mươi lính đánh thuê tản mạn cùng một vị Kỵ sĩ sơ đẳng, kết quả không cần phải đoán cũng biết.
Còn Richard Leon cùng các tùy tùng gấp rút cưỡi ngựa quay về khu vực làng Carne, vì nếu dựa theo mô phỏng thì kẻ cầm đầu sắp nhân cơ hội chạy mất rồi.
" Leon, phía trước có một chiếc xe ngựa "
Bọn họ cưỡi ngựa chiến giáp sắt lao nhanh giữa rừng rậm, cây cối dám cản đường sẽ lập tức b·ị đ·ánh gãy, đất đá đều bị xốc lên tạo ra hố sâu.
Leon nhìn thoáng qua, đó là một chiếc xe ngựa chở hàng cũ kỹ, nhưng tốc độ không hề chậm khi bị kéo bởi bốn con vật khỏe mạnh, bên cạnh có các hộ vệ quay quanh.
Động tĩnh bên này quá lớn nên đã kinh động đến xe ngựa, bọn chúng biết mình khó mà chạy nhanh bằng thế là chia nhau ra bỏ chạy, xe ngựa chạy một hướng, các hộ vệ chạy theo một hướng khác.
" Leon, chúng chia ra chạy mười mấy hướng khác nhau, chúng ta nên làm sao đây " Có một tùy tùng cau mày hỏi dò.
" Chia ra, có thể bắt bao nhiêu thì bắt bấy nhiều, riêng tên gầy gò chạy về hướng bắc giao cho ta giải quyết "
" Còn xe ngựa thì sao ? Ta cảm giác được trong đó người, hơn nữa rất mạnh "
" Mặc kệ nó, rất nguy hiểm, đừng ai đuổi theo " Richard Leon quát một tiếng tiếp đó cưỡi ngựa đuổi sát tên hộ vệ gầy gò đang gấp rút chạy về phía bắc.
Hai bên ngươi chạy ta đuổi, nhưng rõ ràng ngựa chiến của Leon vẫn mạnh hơn nhiều, khi đến khoảng cách vừa đủ liền lấy một chiếc nỏ từ hông ngựa ra, một mũi tên bắn ra lập tức cắm vào mông ngựa đối phương.
Hí !!!
Không chờ kẻ địch ngã ngựa, Leon đạp mạnh lên yên sắt nhào về phía trước, cơ thể vẫn còn ở trên không liền rút kiếm chém xuống.
" Chạy đi đâu "
Tên hộ vệ gầy gò phản ứng không chậm, trở tay rút đao chống đỡ, và kết quả rất quen thuộc, giống như Horus hắn bị cuốn bay nhào, phải va vào một thân cây mới ngừng lại, lưỡi đao xuất hiện một vết nứt to lớn.
" Ngươi là kẻ cầm đâu sao ? Theo ta một chuyến về pháo đài Jura đi, ở đó có trò vui đang chờ ngươi " Leon không vội bắt đối phương, thản nhiên cười nói.
" Sao ngươi lại biết được " Apoti quá sợ hãi, hắn chuyển di ý thức qua thuộc hạ vô cùng bí ẩn, ngoài chính hắn ra sao lại có người thứ hai biết được.
" Không muốn người khác biết trừ phi mình không làm "
Richard Leon lạnh lùng đáp lại, nhưng thật ra cả hai đều đang ông nói gà, bà nói vịt.
Leon nghĩ tên này là kẻ cầm đầu thật, còn Apito lại nghĩ mình đã để thân thể cũ ở lại trong xe ngựa, sao tên này lại có thể xác định hắn là kẻ cầm đầu, quá vô lí.
Mặc kệ hắn nghĩ thế nào, Leon vẫn đứng đó chờ đợi.
Cộc cộc cộc —
Hí !!!
Bất chợt, từ trong tán cây một chiếc xe ngựa lao nhanh về phía trước, mục tiêu rõ ràng là Leon.
Leon nhảy bật qua một bên dễ dàng tránh thoát, không chờ hắn ra tay, từ trong xe ngựa một tên trung niên béo ú cầm trường kiếm lao ra, chém về phía Leon.
" Kỵ sĩ trung đẳng ? " Leon dễ dàng đỡ được t·ấn c·ông của đối phương nên có chút mất hứng.
Nhưng vẫn cảnh giác do Horus đã sớm nhắc nhở từ trước.
Hai bên giao chiến vô cùng kịch liệt, tên thanh niên gầy gò hiện đang là Apoti rất muốn chạy nhưng cơ thể b·ị t·hương nặng không cho phép.
" Ừm ? " Đang chiến đấu Richard Leon đột nhiên nhíu mày vì đối thủ lộ ra sơ hở lớn, cứ như mời hắn tiếp cận chém mình vậy, nhớ đến lời Horus nhắc nhở Leon liền nói.
" Ngươi muốn để ta tiếp cận, sau đó dùng máu tươi gây ra nổ tung sao "
" Sao có thể, sao ngươi lại biết Huyết Bạo " Tên thanh niên vốn đang vặn vẹo thân thể không thể tin được hét lớn.
" Hừ "
Leon nghe vậy liền hiểu, không đáp lời vội chạy ra xa, tên mập mạp thấy vậy muốn đuổi theo.
Trận chiến vốn kịch liệt biến thành trò chơi mèo đuổi chuột, nhưng một tên mập mạp sao có thể đuổi kịp thanh niên trẻ tuổi như Leon được.
" A a a !!!! " Đang đuổi theo, tên mập mạp đột nhiên kêu rên thảm thiết, thân thể chớp mắt bành trướng gấp đôi sau đó nổ thành từng mảnh.
Ầm — — !!!
Máu tươi hóa thành sương máu nghiền nát một mảng rừng rậm rộng lớn, mặt đất bị hất bay rồi rơi xuống như mưa đá.
Richard Leon kinh dị trước uy lực của v·ụ n·ổ, tiếp đó có nghi ngờ không nhỏ " Mạnh như vậy ư ? Đây không phải là năng lực mà con người cấp độ Kỵ sĩ có thể sở hữu, liều mạng cũng không được "
" Chỉ là sao Horus lại biết trước những chuyện này !? "
" Thôi ai cũng có bí mật, ta cũng không ngoại lệ "
Hiểu được những gì Horus nói là đúng, Leon liền quay lại trói gô tên thanh niên gầy gò thành cái bánh tét, lúc này các tùy tùng cũng quay về, tất cả những kẻ bỏ chạy đều bị hốt gọn, có g·iết có bắt.
" Dẫn tất cả quay về làng Carne "
...
Đợi đến Leon bât đầu dẫn người về thì trận chiến cũng đã kết thúc, mấy chục chiếc xe hàng chứa đầy v·ũ k·hí đặt ở giữa làng, được các binh sĩ quay quanh bảo vệ.
Trận chiến kết thúc nhanh chóng, các Kỵ sĩ phe Horus vừa bắt đầu đã đại khai sát giới, một kiếm chém c·hết một tên lính đánh thuế, trận chiến một chiều làm kẻ địch mất hết sĩ khí, chưa gì đã bại.
Kết quả bị g·iết một nửa, nửa còn lại gần tám mươi người b·ị b·ắt làm tù binh, bị trói chặt nhốt vào nhà kho trong làng, canh giữ cẩn thận chờ xử lí sau.
Horus ngồi trên lưng ngựa nhìn thoáng qua dân làng núp trong nhà len lén quan sát, không dám gây ra động tĩnh làm ồn.
Nhìn một hồi, lại tính toán thời gian, dần dần hắn có hơi lo nghĩ, sợ sai lầm ở chỗ nào gây ra hậu qua nghiêm trọng, cuối cùng buồn bực lẩm bẩm.
" Leon vẫn chưa giải quyết xong à, lâu quá vậy "