Chương 17: Nữ kỵ sĩ Kiera
Sau khi dừng chân tại làng Carne trong nửa giờ, nhóm thương nhân lại tiếp tục lên đường tiến về một ngôi làng khác.
Nhưng nếu như có người quan sát từ trên không sẽ dễ dàng nhận ra bọn hắn đột ngột chuyển hướng đi lòng vòng một hồi không rõ mục đích, sau khi xác định không có kẻ bám theo mới nhanh chóng di chuyển về hướng bãi đá đỏ.
Bãi đá, nghe là hiểu, chỉ có đá với đá, không đá bự thì đá nhỏ, đến một cọng cỏ cũng không có, vô cùng hoang vắng, người bình thường sẽ không đến đây làm gì.
Chỉ là vào lúc này có một nhóm người lạ mặt được trang bị v·ũ k·hí tiến vào phía đông bãi đá, ẩn núp sau một tảng đá lớn như đang chờ đợi đồng bạn.
Ở một vị trí cao hơn, tất cả hành động của bọn hắn đều đã rơi vào mắt lính trinh sát, tình báo rất nhanh được truyền về cho Quillen.
" Kỵ sĩ Quillen, một nhóm lính đánh thuê lạ mắt đã tiến vào trong bãi đá, chúng ta có cần hành động không ? "
" Không cần " Quillen lập tức đầu, trong lòng thầm suy nghĩ.
" Đây là tiếp viện của bọn chúng sao, một đội thương nhân có quá đông đảo lính đánh thuê tất nhiên sẽ dễ gây ra chú ý, để tránh phiền phức cho nên chia ra hai đội khác nhau là tốt nhất "
" Nhưng các ngươi cứ chờ đợi đi thôi, trận chiến mở màn không phải ở đây " Quillen vừa nghĩ vừa nhìn về phía mảnh đầm lầy rộng lớn ở phía xa xa.
...
Đầm lầy, mặt đất ở nơi đây ngập trong nước, ướt át, đầy các loại độc trùng mãnh thú, lại thêm sương mù bao phủ quanh năm làm tầm nhìn bị hạn chế, tất cả tổng hợp lại biến nơi này trở nên vô cùng nguy hiểm.
Có nguy hiểm, nhưng đổi lại ở đây sinh trưởng rất nhiều loại thảo dược quý giá, các loài động vật quý hiếm có thể bán được với giá cao nên hấp dẫn nhiều những kẻ tham lam dám mạo hiểm ở lân cận.
Phốc phốc !
Mặt nước đột nhiên bắn lên tung tóe bùng đất, những thân ảnh to lớn đi ra từ sâu trong vùng đầm.
Sở hữu phần đầu bò sát, cơ thể được bao phủ trong lớp vảy đen sậm, nhìn chung giống thằn lằn nhưng đứng bằng hai chân, cả tay và chân đều vô cùng linh hoạt, đối với con người chúng là dị tộc có lối sống được đánh giá là man rợ, luôn có thái độ thù địch với các chủng tộc ở xung quanh.
Nhưng thù địch với chúng tộc nhỏ yếu thì được, đụng vào con người làm bọn chúng suýt bị g·iết sạch mấy lần, nếu không phải hoàn cảnh sinh sống quá khắc nghiệt gây khó khăn cho con người thì chúng cũng đừng mong có cơ hội trở mình.
Nhóm người thằn lằn này có khoảng bốn mươi tên, được dẫn đầu bởi một kẻ có thân hình hơn hai mét, trong tay vác theo một thanh búa chiến chế tác từ xương cốt hung thú, nó một tay cầm v·ũ k·hí, tay còn lại kéo lê một bộ xác c·hết không đầu, chiếc hàm ghê rợn đang nhai lấy đầu lâu của kẻ xấu số.
Nhóm người thằn lằn di chuyển trong chốc lát đã đến khu vực biên giới, thêm vài bước sẽ là mặt đất khô ráo, kẻ cầm đầu hung hãn cất bước dẫn đầu, nhưng khi bàn chân có màng chưa kịp hạ xuống nó lập tức nhận ra nguy hiểm chí mạng.
" Ngừng " Nó hét lớn bằng ngôn ngữ riêng của tộc đàn.
Lời chỉ vừa dứt, từ trên tán cây một thân ảnh nhảy xuống ngay giữa đám thằn lằn như sói xám rơi vào bầy dê, trường kiếm rời khỏi vỏ, một tia ánh bạc chớp lóe.
Xoẹt !
A !
A !
Những người thằn lằn ở gần nhất lập tức bay ngược ra xa, trên thân thể được bao bọc bởi lớp vảy cứng rắn xuất hiện v·ết t·hương sâu hoắm chảy ra máu tươi.
Kẻ cầm đầu người thằn lằn càng thảm hại hơn, hắn là mục tiêu chủ yếu bị t·ấn c·ông, phần cổ suýt b·ị c·hém đứt đôi, làm nó biến sắc loạng choạng lùi ra xa kẻ địch nguy hiểm.
Richard Leon nắm chặt trường kiếm nhìn bộ t·hi t·hể nằm dưới mặt đất, có thể thấy loáng thoáng trong túi áo ẩn chứa vài cọng thảo dược. " Một kẻ mạo hiểm vì tiền tài sao "
" Nhưng không vì thế mà ngươi có thể g·iết người " Trong giọng nói bốc lên sát khí, cơ thể Leon bắn mạnh lao thẳng về phía trước.
" Gừ aaaaaa ! " Thủ lĩnh người thằn lằn gầm thét vì đau đớn, thấy con người yếu ớt dám xong đến liền vung mạnh búa chiến.
Keng !!!
Hai bên v·a c·hạm, búa chiến lập tức b·ị đ·ánh bật ra, Leon thuận thể trảm đứt hai ngón tay đối phương.
" A — " Nó đau đớn rống to, đôi mắt phẫn nộ đầy tia máu nhìn Leon.
" Quá yếu, chỉ ngang hàng với Kỵ sĩ trung đẳng " Richard Leon khẽ lẩm bẩm, sau đó lạnh lẽo quát. " Kết thúc nhanh đi "
Keng, keng, keng !!!
Hắn tiếp tục lao về phía thủ lĩnh người thằn lằn, trường kiếm vung lên như vũ bão, thẳng tiến không lùi, ép kẻ địch to con phải liên tục lui về phía sau, ngày càng nhiều v·ết t·hương xuất hiện trên cơ thể sần sùi xấu xí.
Richard Leon mở màn trận chiến và kiềm chế lại kẻ mạnh nhất, Horus cũng các kỵ sĩ tùy tùng cũng theo đó nhảy vào chiến trường.
Lần này Leon mang theo ba vị tùy tùng đều là Kỵ sĩ sơ đẳng xuất thân từ học viên kỵ sĩ ở thủ đô, dù không phải Hoàng gia nhưng cũng không hề yếu, chiến lực cực mạnh, cả ba vị kỵ sĩ sơ đẳng như hổ vào bầy cừu, người thằn lằn liên tục ngã như rơm rạ, chỉ khi có kẻ địch ngang cấp ra tay mới tạm thời hạn chế được t·hương v·ong.
Horus cũng hiện thân cùng một vị nữ kỵ sĩ phục vụ cho Cynthia, tên là Kiera, hắn không chạy loạn mà nhanh chóng tìm kiếm mục tiêu quan trọng.
Đó là một người thằn lằn cao một mét chín, trọng lượng tầm 100kg, trên lưng vác một chiếc túi da thú, tay cầm mũi giáo xương thú, kẻ này loay hoay lùi về sau như thể không muốn tham chiến.
" Ma hạch đây rồi " Horus mừng rỡ cười thầm, lập tức dẫn kỵ sĩ qua chặn đầu đối phương, vừa đến hắn liền rút kiếm ra cười gằn như nhân vật phản diện.
" Ngươi muốn chạy đi đâu, bỏ túi đồ lại rồi muốn đi đâu thì đi "
Người thằn lằn tất nhiên nghe không hiểu rồi, thấy kẻ chặn đường liền vác giáo lên t·ấn c·ông, Kiera vừa muốn ra tay liền bị Horus chặn lại, hắn muốn đánh thử một phen.
Trong mô phỏng ngươi cũng chỉ ngang hàng Kỵ sĩ thực tập cao cấp thôi, cùng một cấp độ ta cũng không thể sợ hãi được.
Trong lòng tính toán vậy, Horus liền tiến lên đón đỡ, mũi giáo đánh qua từ bên trái, hắn dùng lưỡi kiếm chặn lại, sau đó, à không có sau đó nữa, hắn chỉ thấy một cỗ lực lượng cực mạnh suýt nữa ép gãy cổ tay.
Ầm !
" Ặc "
Horus lập tức bị đập bay ra xa hai mét, thể trạng của hắn chỉ hơn 50kg, đấu với kẻ địch nặng gấp đôi bản thân thì b·ị đ·ánh bật mới bình thường.
" Cmn, mạnh đến vậy à, Kiera mau g·iết nó "
" A, được "
Nữ kỵ sĩ Kiera có chút trợn mắt há hốc mồm, không ngờ con của chủ nhân vừa ra liền tay hộc máu bật ngửa, nhưng nàng cũng hiểu việc này không thể tránh Horus, khác biệt trọng lượng quá lớn rồi.
Kiera ra tay, dùng thực lực tuyệt đối dễ dàng chém g·iết đối phương, lưỡi kiếm sắc bén đâm xuyên cố họng người thằn lằn.
" C·hết "
Kiera khẽ quát thầm, lưỡi kiếm xoay ngược kéo mạnh lên cao, tùy tiện cắt đứt đôi đầu kẻ địch, máu tươi vung vẩy l·ây n·hiễm khắp áo giáp sắt.
Giải quyết kẻ địch, Kiera lập tức bắt lấy chiếc túi da thú, đây là thứ mà ngài Horus muốn.
" Ngài đứng lên được chứ " Thấy Horus nằm cách đó không xa, Kiera nhanh chân đi đến, tiếp đó cởi bao tay muốn kéo hắn đứng lên.
Horus nắm lấy tay Kiera, khó khăn đứng dậy, bàn tay nữ kỵ sĩ không mềm mại mà hơi thô ráp do rèn luyện cũng chiến đấu, thêm vào máu tươi dính lên làm cho hắn hơi khó khăn khi nắm chặt. " Vẫn được, đau hông một chút thôi "
Nghe vậy, Kiera liền đưa túi da thú ra. " Đây là thứ ngài muốn "
" Tốt lắm, cảm tạ " Horus vui mừng nhận lấy chiếc túi, không cầm xem cũng biết trong đó có ba viên Ma hạch, hai viên cấp một, một viên cấp hai.
Hai lần mô phỏng trả tiền, tỉ lệ đột phá Kỵ sĩ sơ đẳng vẫn rất cao, đừng quét ra mấy thiên phú quá rác rưởi là được, lạy trời khấn phật thôi chứ sao giờ.
Nhìn Kiera dễ dàng đánh g·iết kẻ địch có thể dễ dàng đánh bại mình, Horus càng thêm thèm muốn thực lực, hắn quyết tâm ở trong lòng.
" Nhất định phải sớm ngày đột phá "