Lâm Dữu cũng không chắc Trì Uyên đùa hay thật, cô vội nói: “Sân khấu anh Tần Vĩ chuẩn bị cẩn thận như vậy sao có thể tiết lộ sớm được, bản thân em cũng là thí sinh, hiểu rõ loại tâm trạng vất vả khi chuẩn bị sân khấu này. àm như vậy thật sự không tôn trọng anh ấy, cũng không tôn trọng sân khấu.”
Có lẽ do quá đồng cảm, nên ngữ khí Lâm Dữu có chút kích động.
Sau khi nói xong, cô mới giật mình nhận ra mình có phải nói quá không, cô là ai mà dám chỉ trích Trì Uyên chứ?
Nhưng Trì Uyên lại không hề tức giận, ngược lại còn cười khẽ một tiếng: “Em nói đều đúng.”
Câu nói dịu dàng của anh khiến Lâm Dữu lập tức phản ứng lại, cô buồn bực hỏi: “Vừa rồi đàn anh đang đùa ạ?”
Trì Uyên cười hai tiếng: “Xin lỗi, không biết em sẽ nghiêm túc mắng tôi như vậy, nhưng chuyện như thế này vẫn là lần đầu tiên tôi được trải nghiệm, quả thật có chút mới mẻ.”
Lâm Dữu nghe vậy thầm thở phào nhẹ nhõm, biết Trì Uyên nói đùa là được.
“Nghe giọng nói của em là lo lắng tôi thật sự là người xấu sao?” Trì Uyên cười hỏi.
Lâm Dữu mím môi, không biết trả lời thế nào.
Trì Uyên chậm rãi mở miệng: “Xem ra đúng là vậy, ấn tượng của tôi trong lòng em xấu như vậy.”
“Không phải!” Lâm Dữu vội vàng giải thích: “Vừa rồi em chỉ là bị dọa cho sợ hãi cho nên mới…”
“Tần Vĩ đang luyện tập ở phòng bên cạnh, nếu không tôi chụp cho em xem?” Trì Uyên trêu chọc cô.
Lâm Dữu có chút nóng nảy: “Trì Uyên!”
Vừa mới kêu tên anh, Lâm Dữu đã cảm thấy hoảng hốt, đây là lần đầu tiên cô lớn tiếng gọi tên Trì Uyên như vậy, cũng may xung quanh không có ai.
Bên kia trầm ngâm một hồi, sau đó dùng giọng nói nam tính đầy lôi cuốn của mình nói: “Gọi lại tên tôi lần nữa xem?”
Hai má Lâm Dữu ửng đỏ, vội vàng nói: “Em muốn đi luyện tập, tạm biệt đàn anh.”
Cúp điện thoại, Lâm Dữu tựa người vào tường điều chỉnh hô hấp, bởi vì lúc này tim cô đập rất nhanh khiến cô có chút bối rối.
***
Danh sách ghi hình lần này được công bố sớm hơn lần trước, lần trước là ở sân khấu thu âm mới công bố, nhưng lần này lại công bố sau khi ghi hình trò chơi đầu tiên.
“Let's Dance” có độ hot rất cao, mấy tập trước xuất hiện không ít những huyền thoại có tên tuổi trên sân khấu, mọi người vốn có chút tiếc nuối bởi vì nó kết thúc quá nhanh, không nghĩ tới lúc này tổ làm chương trình lại ra thêm một tập phụ.
Khi các ứng cử viên được công bố trên Weibo, tất cả mọi người đều bàn tán sôi nổi.
— Đây là danh sách thần tiên gì vậy, có thể tập hợp nhiều người như vậy lại với nhau, tổ chương trình thật sự quá là trâu bò.
— Đầu tiên, Tần Vĩ vậy mà lại tới? Không đúng, Khương Linh sao cũng tới đây? Không phải, Hứa Hạo Sơ và Lâm Dữu hai người này đã từng tham gia sao cũng ở đây?
— Sân khấu lần trước của Lâm Dữu tôi còn chưa chiêm ngưỡng đủ, thật sự rất chờ mong sân khấu lần này!!
— Thực sự là cuộc chiến của các vị thần!! Vị trí thứ nhất tôi thấy ai cũng có thể giành!
— Đến lúc đó tôi phải mang theo băng ghế nhỏ, chuẩn bị hạt dưa, canh đúng giờ x trực tiếp mới được [Ok]
— Tiểu Dữu rất háo hức, thế nhưng có thể cùng nhiều tiền bối biểu diễn như vậy, mama sẽ cổ vũ cho con!!!
— Dữu ngọt nhất thế gian! Tuyệt sắc mỹ nhân! Thần tiên tỷ tỷ! Lâm Dữu xông lên!
***
Ngày sân khấu chính thức được ghi hình, trang phục sân khấu lẫn kiểu trang điểm của Lâm Dữu đã được thay đổi, nhưng màu tóc vẫn ẩn giấu.
Khi sáu người cùng đứng trên sân khấu giới thiệu, Từ Văn Khang cũng không buông tha Lâm Dữu, khiến cô vô cùng bất lực.
“Lâm Dữu, cô là người nhỏ tuổi nhất trong tổ dự thi này, có muốn tuyên chiến với các vị tiền bối này không?” Ý tứ gây sự của Từ Văn Khang vô cùng rõ ràng.
Ngay cả khi cô không muốn trả lời câu hỏi này, cô vẫn phải trả lời. Đầu óc Lâm Dữu không ngừng quay, trên mặt vẫn duy trì nụ cười nhàn nhạt: “Các tiền bối, em sẽ cố gắng xông lên vị trí đầu tiên.”
Từ Văn Khang đối với đáp án này cũng không mấy hài lòng, lại nhìn về phía Tần Vĩ: “Tần Vĩ, anh với tư cách tiền bối có muốn tuyên chiến với hậu bối bọn họ hay không?”
Tần Vĩ ngược lại đặc biệt phối hợp, cười nói: “Hôm nay tôi tới đây là để lấy vị trí thứ nhất.”
Phát biểu ngắn gọn lại làm cho tất cả mọi người có thể cảm nhận được dục vọng muốn chiến thắng trên người Tần Vĩ, lời này thật sự không chỉ là nói suông.
“Xem ra Hôm nay Tần Vĩ đã chuẩn bị vô cùng đầy đủ, hoàn toàn là tới vì vị trí thứ nhất này.” Từ Văn Khang cười ha ha nhìn về phía ống kính: “Vậy chúng ta hãy chờ đợi sân khấu đặc sắc của sáu thí sinh đi.”
Tiếp theo, Từ Văn Khang lần lượt giới thiệu sáu vị giám khảo, trong đó có hai vị Lâm Dữu quen biết là Viên Tình và thầy Carl, bốn vị khác đã đổi nên cô không quen.
Từ Văn Khang lại đem quy tắc mới lần này nói lại một lần nữa, khi nói đến giám khảo thần bí, anh ấy cố tỏ ra vẻ thần bí: “Lần này giám khảo thần bí tuyệt đối sẽ làm cho mọi người khiếp sợ, mọi người hãy chuẩn bị sẵn sàng.”
Viên Tình dẫn đầu cầm mic lên: “Giám khảo thần bí là ai, ngay cả chúng tôi cũng không thể tiết lộ sao?”
Từ Văn Khang cười lắc đầu: “Lần này là tuyệt đối giữ bí mật, tôi cũng là vừa mới biết được cách đây không lâu. Anh ấy hiện tại đang ở phòng chờ, đến lúc đó sẽ xem các vị biểu diễn, cho nên xin mọi người dốc hết toàn lực chiếm được trái tim của vị giám khảo thần bí, tranh thủ lấy được một phiếu mấu chốt này!”
Âm nhạc vang lên, Từ Văn Khang giơ tay lên: “Không nói nhiều, chúng ta chính thức bắt đầu cuộc thi!”
***
Lần trước ăn chanh thi đấu, Lâm Dữu không có bất kỳ dị nghị nào mà đoạt giải nhất, cô có thể chọn thứ tự biểu diễn sân khấu đầu tiên.
Cùng Chương Húc, Thường Âm thương lượng một chút, Lâm Dữu mạnh dạn chọn sân khấu biểu diễn cuối cùng, đây vừa là áp lực vừa là cơ hội.
Bởi vì sân khấu phía trước cô phải biểu diễn, Lâm Dữu trở lại phòng chờ của mình lấy bộ tóc giả trên đỉnh đầu xuống, đội tóc giả gần hai tuần rốt cục cũng có thể không cần đội nữa.
Cô đột nhiên muốn cảm ơn với chương trình, nếu không cô không biết phải đội nó bao lâu.
Stylist vội vàng làm tóc cho Lâm Dữu, Thường Âm ở một bên cạnh lại tò mò hỏi về vị giám khảo bí ẩn: “Giám khảo bí ẩn này rốt cuộc là ai vậy?”
Lâm Dữu ngồi ngay ngắn trên ghế, mặc cho stylist giày vò, giọng điệu cô bình tĩnh trả lời: “Đều nói là giám khảo thần bí, vậy nhất định là rất thần bí, dù sao đến lúc đó cũng biết.”
“Nhìn biểu tình của MC, tôi cảm thấy người tới khẳng định không đơn giản.” Đầu Thường Âm không ngừng phân tích.
Lâm Dữu đồng ý, tổ tiết mục có thể giấu lâu như vậy, đủ để chứng minh người này không tầm thường.
Kiểu tóc đã được làm xong, Lâm Dữu không muốn ở lại phòng chờ nữa, Tần Trạch cũng đặc biệt cho phép cô ra ngoài hít thở không khí.
Cô đi về phía hành lang dài, đang chuẩn bị rẽ, lại vừa lúc nhìn thấy một bóng lưng quen thuộc, Lâm Dữu nhíu mày, đi theo.
Mắt thấy người nọ đi về phía cửa của một phòng chờ khác, Lâm Dữu bước nhanh lên vỗ vỗ bả vai anh ấy.
Khâu Minh bất ngờ bị vỗ nên có chút hoảng sợ, lập tức đưa tay vỗ ngực: “Lâm Dữu, sao lại là cô?”
“Sao anh lại ở đây?” Lâm Dữu cười nhìn anh ấy, ánh mắt nhìn vào khe cửa của phòng chờ, chỗ có Khâu Minh, khẳng định có Trì Uyên.
Khâu Minh bị dung mạo lúc này của Lâm Dữu hút hồn, nhất thời nói ra: “Anh Trì có việc, nên tôi đi cùng anh ấy tới đây.”
Vừa nói xong, Trì Uyên mở cửa ra, ánh mắt sắc bén nhìn Khâu Minh một cái.
Lâm Dữu nhìn thấy Trì Uyên không khỏi kinh ngạc hỏi: “Sao anh lại ở đây vậy? Không phải anh là…”
Trì Uyên nhanh chóng túm lấy tay Lâm Dữu đưa cô vào phòng chờ, lại cho Khâu Minh một ánh mắt cảnh cáo, Khâu Minh nhanh chóng đóng cửa lại rồi đứng canh giữ bên ngoài, vô cùng ăn ý.
Lâm Dữu còn chưa kịp kêu lên, thì đã cùng Trì Uyên vào chung một phòng.
Trì Uyên buông cổ tay cô ra, không trả lời câu hỏi của Lâm Dữu, ngược lại nhìn màu tóc của cô khen ngợi: “Em nhuộm tóc vàng à, rất thích hợp với em.”
“Cảm ơn.” Lâm Dữu sờ sờ đuôi tóc có chút ngượng ngùng nói.
Trì Uyên xoay người, cầm đồ trong túi xách trên bàn đi về phía Lâm Dữu: “Cho cậu.”- Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng TᎽT
Lâm Dữu ngước mắt lên, có chút chần chờ đưa tay ra.
Trì Uyên cũng mở tay ra, đem một viên kẹo hoa quả bỏ vào lòng bàn tay cô: “Lúc lên sân khấu cũng không cần quá khẩn trương.”
Lâm Dữu nhìn chằm chằm kẹo trái cây trong lòng bàn tay, vui vẻ cười hỏi: “Anh vẫn còn nhớ à!”
Đôi mắt Trì Uyên khẽ nhúc nhích: “Ừ, cố lên.”
Chờ Lâm Dữu đi rồi, Trì Uyên mới nhìn về phía Khâu Minh đang cúi đầu: “Tôi đã bảo cậu đừng đi ra ngoài đi, cũng may không làm cho Lâm Dữu nghi ngờ.”
“Em chỉ muốn xem sân khấu, ai biết sẽ bị Lâm Dữu nhìn thấy.”
Trì Uyên nhíu mày: “Nơi này không phải có TV sao?”
“TV sao có thể so sánh với hiện trường được.” Khâu Minh bất mãn nói.
Anh ấy chính là muốn trực tiếp xem sân khấu mà Lâm Dữu biểu diễn, đương nhiên lời này không thể nói ra, bằng không có người lại không vui.
***
Lâm Dữu không ăn kẹo trái cây kia, cô cẩn thận bỏ nó vào túi, sau đó đi đến hậu trường.
Có Trì Uyên động viên cô cố lên, nên lúc này đã không còn khẩn trương nữa.
Khi Từ Văn Khang tuyên bố Lâm Dữu sắp xuất hiện, khán giả đi qua lại bên dưới sân khấu không có dấu hiệu mệt mỏi, họ cổ vũ, mong chờ sân khấu Lâm Dữu bước ra.
Tiếng nhạc dần vang lên, ánh sáng ở phía sau cũng được chiếu xuống, Lâm Dữu với bộ tóc vàng buộc đuôi ngựa xuất hiện, làn da vốn trắng nõn dưới mái tóc vàng cùng ánh đèn càng làm cô trở nên nổi bật, màu trắng càng thêm trong suốt. Mặc dù là quần đen, nhưng cảm giác tồn tại kia lại không thể bỏ qua.
Con ngươi khép hờ vào giờ khắc này mở ra, kính áp tròng màu lam làm nổi bật của Lâm Dữu phảng phất như một công chúa kỳ lạ, sâu lắng lại mang theo cảm giác thần bí. Phần mắt của Lâm Dữu được trang điểm đặc biệt tinh xảo, thậm chí ở phần đuôi mắt còn dán kim cương sáng bóng, tương ứng với những bộ trang phục màu đen.
Chỉ với một ánh mắt, khán giả phía dưới đã hét lên.
Lâm Dữu chọn chủ đề là ác ma, âm nhạc mãnh liệt vừa vang lên, động tác của cô cũng trở nên cực kỳ mạnh mẽ, đây là phong cách hoàn toàn khác với lần trước.
Ác ma bị đánh thức, ánh đèn nhanh chóng tối sầm lại, lúc nó sáng lên lần nữa, Lâm Dữu đã cởi áo khoác màu đen phía trên ra, để lộ ra chiếc váy đen xẻ giữa bên trong, với vòng eo thon gọn đã thành công lộ ra những đường cong xinh đẹp. Khán giả dưới đài không ngừng hoan hô, kinh ngạc trên mặt không giấu được.
Lâm Dữu một tay kéo choker màu đen trên cổ hướng ống kính xuất hiện một nụ cười khiêu khích.
Vẫn là diễn xuất biểu cùng cảm đáng chú ý, tiếng hô của khán giả và ban giám khảo hết đợt này đến đợt khác, mỗi một động tác trên sân khấu của Lâm Dữu dường như đều có một phần khiến người ta kinh ngạc.
Thắt lưng nhỏ lại có lực, mỗi động tác và điểm nhấn của Lâm Dữu toát ra lại vô cùng nghệ thuật, sân khấu lần này so với lần trước càng thêm kịch liệt, nhưng lại càng thêm thành thạo.
Tiếng la hét của khán giả không dừng lại, sân khấu của Lâm Dữu đã đi đến hồi kết.
Một tiếng nhạc ầm ầm cuối cùng vang lên, Lâm Dữu giống như ác ma bóp cổ bạn nhảy, mà sân khấu cũng kết thúc ở đây.
Toàn bộ khán giả có mặt đều vỗ tay không ngớt, trên mặt các giám khảo đều mang theo vẻ thán phục.
Sau khi xong, sáu nhóm nghệ sĩ lần lượt xuất hiện, bởi vì Lâm Dữu biểu diễn cuối cùng nên lúc này vẫn còn thở hổn hển.
“Bộ tóc vàng này của Lâm Dữu là được cố ý cất giấu sao? Quả nhiên là vũ khí cuối cùng, khoảnh khắc khán giả ở trường quay nhìn thấy bạn lộ ra một tia kinh ngạc không thể giấu được.” Từ Văn Khang cười trêu ghẹo.
Lâm Dữu cố gắng hết sức để tuyên truyền, cô cầm micro lên trả lời: “Vì Citrine sẽ phát hành album mới vào tháng chín này, nên tôi mới nhuộm tóc vàng. Không ngờ ê-kíp chương trình lại mời tôi tham gia, nên tôi quyết định công khai màu tóc trên sân khấu luôn.”
“Lúc Lâm Dữu đi ra tôi còn tưởng rằng là một vị công chúa Trung Âu nào đó, quả thực rất thích hợp.” Viên Tình nhịn không được kích động cầm lấy micro nói trước.
Từ Văn Khang cười trả lời: “Lần trước cô nói Lâm Dữu giống đại tiểu thư, lần này lại là công chúa Trung Âu, xem ra phiếu bầu lần này đã rất rõ ràng.”
“Để tôi nói thẳng luôn vậy, phiếu này khẳng định sẽ bỏ cho Lâm Dữu.” Viên Tinh không chút che giấu nói: “Sân khấu lần trước có thể nói là kinh diễm, còn lần này là rung động.”
Lâm Dữu nghe xong nhận xét vội vàng nói cảm ơn.
Từ Văn Khang cũng không nói quá nhiều lời nhảm nhí, trực tiếp tuyên bố thời gian bỏ phiếu của khán giả.
Quy tắc lần này là năm trăm khán giả chỉ có thể chọn một trong những tiết mục yêu thích của bạn, vì vậy số phiếu sẽ rất phân tán, nhiều người cũng rất khó để lựa chọn.
Mười phút sau, số phiếu bầu đã được thống kê, Từ Văn Khang bắt đầu dựa theo thứ tự từ thấp đến cao công bố điểm bình chọn của khán giả.
Đáng tiếc cho Khương Linh đứng vị trí thứ tư, trượt mất vòng bình chọn thứ hai của giám khảo bình chọn, mà Lâm Dữu, Tần Vĩ cùng Hứa Hạo Sơ đã xác định là top ba.
Điểm số của ba người đồng thời được công khai, Lâm Dữu và Tần Vĩ có cùng số phiếu, đều là một trăm năm mươi phiếu, mà Hứa Hạo Sơ thì lấy được tám mươi hai phiếu.
Lâm Dữu và Tần Vĩ đã được ba phần năm số phiếu bầu trên sân, kết quả này khiến mọi người không khỏi kinh ngạc.
Khâu Minh ở trong phòng chờ nhìn kết quả cũng hưng phấn hét lên: “Lâm Dữu thật lợi hại, vậy mà có thể cùng Tần Vĩ đứng ngang nhau! Nhưng mà, Trì ca cái vé này anh muốn bỏ cho ai? Tần Vĩ là em trai một tay anh nâng đỡ, còn Lâm Dữu lại…” Anh ấy dừng một chút rồi nói tiếp: “Thật khó chọn.”
Trì Uyên híp mắt: “Rất khó chọn sao?”