Một Lòng Một Dạ

Chương 5: Công việc lương cao




Ngay sau khi Trình Hiểu Yên tốt nghiệp, cô không tiếp tục học lên đại học mà nhanh chóng kiếm việc làm thêm.

Cô hiện tại đang làm ba công việc cùng một lúc, buổi sáng cô sẽ đi làm thêm ở quán cà phê, đến chiều sẽ đi giao đồ ăn và đến tối sẽ làm việc ở nhà hàng.

Mỗi ngày cô đều về nhà lúc hai, ba giờ khuya và thức dậy đi làm lúc bảy giờ sáng. Duy trì như vậy được hai năm thì Trình Hiểu Yên bắt đầu cảm thấy đuối sức.

Mỗi ngày chỉ ngủ được khoảng ba, bốn tiếng và phải làm việc liên tục khiến cho tình trạng sức khoẻ của cô ngày càng tệ hơn.

Bản thân Trình Hiểu Yên cũng đã nộp đơn xin vào rất nhiều công ty, cô rất muốn trở thành nhân viên công sở, vừa có chỗ làm ổn định, lương cũng cao hơn những công việc làm thêm kia, hơn nữa còn có phúc lợi nhân viên, ai mà không muốn chứ?

Nhưng khổ nỗi một người chỉ có tấm bằng tốt nghiệp cấp ba như cô thì làm sao lọt được vào mắt xanh của các quý công ty?

Những ứng cử viên khác, đến người tệ nhất thậm chí cũng có tấm bằng cao đẳng, cô hoàn toàn không thể so bì với họ.

Nhưng quả thật là ông trời không tuyệt đường con người. Vào một ngày mùa xuân năm Trình Hiểu Yên 20 tuổi. Sáng hôm đó, lúc cô đang làm việc tại quán cà phê thì một nhân viên mới đến vô tình làm bể ly của quán trong lúc lau dọn.

Trình Hiểu Yên thấy vậy thì liền đi tới hỏi cô ấy có bị thương ở đâu không và quét dọn những mảnh thuỷ tinh vỡ dưới đất.

Người quản lý nghe thấy tiếng đồ vỡ thì lập tức chạy ra, nhìn thấy Trình Hiểu Yên đang quét dọn cô ta không hỏi gì mà lập tức cho rằng Trình Hiểu Yên là người đã làm bể ly và bắt đầu trách cứ.

Trình Hiểu Yên vốn định lên tiếng giải thích là do người mới sơ ý làm vỡ. Nhưng khi cô nhìn thấy vẻ mặt lo lắng sợ hãi đến sắp khóc của nhân viên mới, cô đã quyết định giữ im lặng, ở một bên lắng nghe lời la rầy, càm ràm của quản lý.

Sau khi dọn dẹp và đứng nghe quản lý trách móc một hồi, Trình Hiểu Yên quay lại tiếp tục làm việc một cách bình thường như chưa hề có chuyện gì xảy ra.

Ở một góc bàn gần cửa sổ của quán, một vị khách vừa vặn thu hết toàn bộ câu chuyện từ nãy đến giờ vào tầm mắt. Lúc này anh ta bước đến chỗ quầy thu ngân, gọi thêm một ly cà phê đen cùng một ly nước cam rồi quay về lại bàn ngồi chờ đợi.

Lúc Trình Hiểu Yên bưng nước ra cho người đàn ông, anh ta bất chợt lên tiếng “Không biết cô có thời gian 10 phút không? Tôi có một lời đề nghị dành cho cô, không biết cô có hứng thú?”



Vừa nói anh ta vừa đặt ly nước cam vừa gọi về phía đối diện, lịch thiệp đưa tay làm động tác mời hướng về phía chiếc ghế trống trước mặt.

Trình Hiểu Yên suy nghĩ một lúc rồi hỏi thẳng “Là đề nghị về công việc sao?”

Người đàn ông có chút bất ngờ trước sự thẳng thắn của Trình Hiểu Yên, anh ta mỉm cười rồi đáp “Đúng vậy. Cô có hứng thú chứ?”

Người đàn ông đó chính là Quang Hạo, giám đốc của công ty giải trí Quang Đại.

Anh ta cảm thấy rất vừa ý với tính cách biết nhẫn nhịn chịu đựng của Trình Hiểu Yên. Nếu bản thân là người làm sai và bị cấp trên mắng đến như vậy vốn cũng đã khó nhịn, đằng này người làm sai căn bản không phải cô nhưng cô vẫn im lặng lắng nghe rồi quay trở lại làm việc như không có chuyện gì xảy ra, cũng không hề trách ngược lại nhân viên mới kia.

Tính cách này của Trình Hiểu Yên vô cùng phù hợp để trở thành quản lý của Đường Nguyệt, một nữ diễn viên kiêu căng, khó hầu chiều chuộng.

Vốn dĩ chuyện tìm quản lý cho Đường Nguyệt khá là đau đầu và tốn nhiều thời gian. Vì đa phần những quản lý có kinh nghiệm đều không chịu nổi tính tình của cô ta dù chỉ một ngày. Còn tìm quản lý mới thiếu kinh nghiệm thì càng dễ làm phật ý Đường Nguyệt.

Nhưng cho dù là người thiếu kinh nghiệm hay giàu kinh nghiệm thì chịu đựng được cô ta lâu nhất cũng chỉ có 6 tháng.

Mà đa phần lý do những người quản lý nghỉ việc đều là vì Đường Nguyệt hay giận cá chém thớt. Rõ ràng là tức giận đạo diễn nhưng lại trút bực tức lên người quản lý.

Thế nên sau khi chứng kiến sự việc vừa rồi, Quang Hạo không thể nào bỏ qua một người tiềm năng như Trình Hiểu Yên được.

Cuối cùng thì với mức lương cao gấp đôi so số tiền lương của ba công việc cộng lại, Quang Hạo đã thành công chiêu mộ Trình Hiểu Yên về làm quản lý cho Đường Nguyệt.

Cô diễn viên Đường Nguyệt này thật lòng mà nói thì không phải là người xấu, chỉ là tính tình cô ta có hơi hãm. Có lẽ là do được nuông chiều quen thói nên thành ra cô ta rất kiêu ngạo, không để ai vào mắt.

Gia thế của Đường Nguyệt cũng rất tốt, bố là luật sư nổi tiếng, mẹ là trưởng khoa bệnh viện, lại có thêm Quang Hạo ở đằng sau làm kim chủ chống lưng, ai mà dám động đến một sợi lông của cô ta kia chứ!

Nhưng nói thật thì so với việc ghét Đường Nguyệt, Trình Hiểu Yên cảm thấy ghen tị với cô ta hơn.

Có lẽ là vì sinh ra đã ở vạch đích nên Đường Nguyệt mới có thể cư xử tuỳ ý như vậy. Nhưng bản thân cô thì mỗi một đường đi nước bước đều phải tính toán thật kỹ lưỡng.



Vì chỉ có một thân một mình, không ai giúp đỡ, cũng không ai ở phía sau ủng hộ, nên chỉ cần một lần sai phạm hoặc lỡ lời, bản thân cô sẽ phải gánh chịu hậu quả khôn lường.

Tuy cũng khá nhiều lần Trình Hiểu Yên bị Đường Nguyệt trút giận lên đầu một cách oan uổng, nhưng cũng may là Quang Hạo là một người hiểu lý lẽ.

Mỗi lần Đường Nguyệt làm ầm ĩ thì Quang Hạo sẽ gọi Trình Hiểu Yên tới và thưởng thêm tiền cho cô. Anh ta lúc nào cũng đứng ra thay Đường Nguyệt dàn xếp ổn thoả mọi chuyện.

Chung quy thì ngoại trừ việc làm bao cát cho Đường Nguyệt xả giận, làm quản lý cho cô ta tính ra cũng khá suôn sẻ. Ít nhất thì cô ta sẽ không đột nhiên bỏ buổi quay phim, chụp hình hay chơi trò lặng mất tăm như một số nghệ sĩ khác.

Trình Hiểu Yên làm quản lý nghệ sĩ đã được 6 năm, gặp qua không ít những chuyện như vậy.

Nghệ sĩ thì sau khi trở lại, ngoại trừ bị công ty chủ quản la rầy một chút thì cũng không sao rồi. Khổ nhất vẫn là các quản lý, vừa bị đạo diễn mặt nặng mày nhẹ, còn bị công ty trừ lương.

Thế nên mới nói Trình Hiểu Yên cảm thấy cô vẫn còn may chán khi Đường Nguyệt là một người cuồng sự nổi tiếng.

Một ngày cô ta không đăng ảnh lên mạng xã hội thì sẽ không thể chịu nổi, chứ đừng nói gì đến việc bỏ buổi quay phim, chụp hình.

Nhưng 6 năm là quá đủ. Đã đến lúc Trình Hiểu Yên thoát khỏi nơi đó.

Làm việc cho Đường Nguyệt giống như đang bơi trong hồ nước nhỏ, tuy không gặp phải cá lớn, nhưng nếu ở một chỗ quá lâu sẽ có ngày nước trong hồ cạn dần.

Vậy nên trước khi điều đó xảy ra, Trình Hiểu Yên phải mau chóng bơi ra biển lớn.

Trong 6 năm dài đằng đẵng ấy, Trình Hiểu Yên bán mạng làm việc cuối cùng cũng gặt hái được vài kết quả.

Sau 2 năm làm ba công việc cùng một lúc và 1 năm làm quản lý, cô đã bồi thường xong cho bên tài xế và công ty anh ta, cũng đã trả đủ số tiền thiệt hại cho bên công ty taxi mà bố làm việc.

Thêm tiếp 5 năm làm quản lý, cô đã để dành đủ tiền trả nợ cho Phàm Dực, thậm chí còn dư ra một khoảng để dành thuê một căn hộ tốt hơn. Không cần phải sống trong căn nhà thuê chật chội chỉ vỏn vẹn 30 mét vuông kia nữa.