Một Phát Vào Huyệt

Chương 5




Nghe đồng nghiệp trong bệnh viện nói chuyện câu được câu không, dục hỏa của Tống Minh Dật bị khơi gợi lên, bộ dạng của Lăng Bái Ngôn thật sự quá quyến rũ, hắn kéo quần của Lăng Bái Ngôn xuống, ngón tay thô dài đụng đến miệng huyệt, phát hiện mật huyệt dường như bị người khác dùng, đầu ngón tay mới vừa nhét vào, liền cảm giác bên trong vừa ướt vừa mềm.

Tống Minh Dật nghĩ đến sau khi Lăng Bái Ngôn bị hắn ** lại đi tìm người khác, hắn giận đến mức động tác cũng hóa thô bạo, ngón tay cắm loạn mấy cái, dịch ruột non liền chảy ra đều không ngừng, cũng không lo bên ngoài còn có người, nhấc một chân của Lăng Bái Ngôn lên, vật cương cứng kia đâm phốc một cái vào lút cán.

Lăng Bái Ngôn hoảng sợ mở to hai mắt, hai tay bụm chặt miệng thiếu chút nữa đã thét lên đầy sợ hãi, trong con ngươi đen nhánh của Tống Minh Dật bốc lên lửa giận, vật nóng to lớn hung ác đâm vào hành lang yếu ớt, không giống với cây gậy mát xa lạnh như băng, cái đó của Tống Minh Dật vô cùng nóng,  làm rất đã, tựa như vạch sâu bên trong mị thịt ra hết vậy.

Tống Minh Dật thường xuyên tập thể hình, nên lực cánh tay vô cùng tốt, ôm lấy cả người Lăng Bái Ngôn một cách nhẹ nhàng, hai bắp đùi thon dài treo trên khuỷu tay của hắn, bàn tay cướp đoạt nâng mông trắng tuyết lên, tính khí hung hãn thế như chẻ tre ** lỗ thịt bắn nước tung tóe, làm cho đồng tử của Lăng Bái Ngôn tan rả, khóe môi tràn nước bọt.

” Mẹ nó, đồ đĩ, có phải một ngày không có đàn ông ** thì chịu không được không?” Tống Minh Dật tự cho là thông minh mà cho rằng Lăng Bái Ngôn có thằng khác, nghĩ tới hậu huyệt mềm mại căng mịn không phải chỉ có mình hắn **, tốc độ đâm rút lại càng mạnh ác, hận không thể ** thủng người trong ngực, “Huyệt dâm sao ướt đẫm thế, có phải em tìm thằng khác ** em không? Hôm nay tôi sẽ ** chết em, coi coi em có dám tìm người khác hay không!”

Quái vật to lớn chôn trong cơ thể Lăng Bái Ngôn cứ đâm càng ngày sâu hơn, hành lang trơn dính bị tính khí ma sát nóng ra lửa, hậu huyệt bị ** vừa đau vừa trướng, mông Lăng Bái Ngôn không ngừng vặn vẹo, muốn trốn khỏi cơn tình dục nóng bỏng, mông căng vểnh trắng noãn lại bị Tống Minh Dật đánh mạnh cho một cái.

“Em thật đúng là quyến rũ, uốn mông lại đĩ như vậy, có phải chê tôi ** không đủ sâu không?”

Ngôn ngữ hạ lưu của Tống Minh Dật mặt dày trái lại càng kích thích lý trí yếu ớt của Lăng Bái Ngôn, sau khi nghe hai đồng nghiệp bên ngoài đi rồi, Tống Minh Dật đặt Lăng Bái Ngôn lên cửa, mưa sa bão táp mà đâm ** Lăng Bái Ngôn tới mức chân lưng căng chặt, bắn ra dòng tinh dịch mỏng manh.

“Lại bị tôi ** cho bắn ư!” Tống Minh Dật cắn cổ Lăng Bái Ngôn, “Có phải thằng khác cũng có thể ** em tới sướng như vậy?”

Lăng Bái Ngôn khóc thút thít đấm vào ngực của Tống Minh Dật, “Không có! Không có! Em không có tìm người khác lên giường!”

“Vậy sao huyệt dâm lại ướt như vậy? Chỉ mới đâm có hai cái đã chảy nước ra rồi!” Tống Minh Dật cảm thấy chắc chắn là Lăng Bái Ngôn lauwf hắn, hậu huyệt ướt tới độ nước nhỏ giọt, còn dám nói là không có tìm thằng khác.

“Anh đồ tồi! Tất cả là tại anh không tốt hết! Là anh biến tôi thành ra như vậy!” Lăng Bái Ngôn cảm thấy Tống Minh Dật thật sự quá phận, không có bằng chứng gì cả mà đã nói y bị người đàn ông khác ** rồi.

Tống Minh Dật thấy Lăng Bái Ngôn khóc tới lê hoa đái vũ, trông như là bị oan ức gì lớn bằng trời, lòng nhũn ra, hôn nhẹ khuôn mặt khóc xinh đẹp kia, “Đừng khóc, là tôi không đúng, ai bảo phía sau em vừa ướt vừa mềm chứ, tất nhiên là tôi nghĩ là” lời nói còn chưa dứt, đột nhiên Tống Minh Dật nhận ra cái gì đó, cắn vành tai đỏ bừng của Lăng Bái Ngôn hỏi, “Chẳng lẽ là tự em?”

Lăng Bái Ngôn mím đôi môi đỏ mọng không nói lời nào, hoàn toàn là thầm chấp nhận.

Bất mãn lúc trước trở thành hư không, nhất thời Tống Minh Dật xuân tâm nhộn nhạo, côn th*t nóng hừng hực nhẹ nhàng quấy động trong hành lang, “Tự mình làm sao làm?”

TH: Xl mọi ngừ, tại em edit mà em mắc cỡ dùm luôn á chời:<

“Ngón tay……..A ưm, ……” Lăng Bái Ngôn bị Tống Minh Dật đâm cho tê cả da đầu, đến lời nói cũng không hoàn chỉnh nổi, “Kẹp, gậy mát xa………A a a………..Sâu quá! Sâu quá đi……….”

Tống Minh Dật tưởng tượng cây gậy mát xa đen thui cắm sâu vào bên trong Lăng Bái Ngôn, cự vật chôn sâu trong cơ thể không khỏi phồng lớn thêm mấy phần, “Vậy tôi ** em sướng hay là gậy mát xa sướng hơn?!”

“Anh, anh ** sướng……Sướng quá……..A a a a……….Cắm, cắm vào…….” Lăng Bái Ngôn cũng bất chấp WC bất cứ lúc nào cũng có thể có người vào, hai chân quắp chặt lấy eo của Tống Minh Dật, hai tay ôm lấy cổ của hắn, khóe môi đỏ tươi không ngừng chảy nướt bọt không kịp nuốt, “Anh nóng quá…..Cắm thật sâu….Sâu thêm chút……Xin anh! Sâu hơn chút nữa…..Đâm, đâm vào rồi…….A a a a …………”

Cự vật kinh khủng dử tợn của Tống Minh Dật gần như là thọt vào trong bụng bé nhỏ của Lăng Bái Ngôn, Lăng Bái Ngôn sướng tới mức tê cả da đầu, hậu huyệt không tự chủ được mà kẹp chặt lấy tính khí rồi co rút nhanh, mềm mị rên rỉ không ngừng khiêu khích dục vọng bành trướng của Tống Minh Dật, “Sâu đủ chưa! Có thích tôi ** em như vậy không!”

“Thích! Thích!” Lăng Bái Ngôn sướng tới mức nhịn không được cắn cổ của Tống Minh Dật một cái, hai chân không ngừng run “Sâu quá! Đâm tới bụng rồi! Hức hức hức…Chết mất….Em muốn bị anh ** chết….”

Tống Minh Dật lại ôm Lăng Bái Ngôn ** mấy chục cái, tinh dịch nóng bỏng bắn vào bụng của Lăng Bái Ngôn không thừa một giọt, Lăng Bái Ngôn cảm thấy sâu trong hậu huyệt trống rỗng nhiều ngày đã được Tống Minh Dật lấp đầy ngay lập tức.

Sau đó, miệng huyệt sưng đỏ của Lăng Bái Ngôn bị Tống Minh Dật dùng cái đèn pin ngắn nhỏ chặn lại, để tránh tinh dịch đã bắn vào chảy xuống đất.

Tống Minh Dật ý do vị tẫn hôn cái miệng nhỏ đỏ hồng của Lăng Bái Ngôn, rồi có ý xấu mà nhét đèn pin sâu hơn, tinh dịch nóng bỏng lưu động ở trong hành lang òm ọp òm ọp.

“Về nhà tôi nhé?” Tống Minh Dật mặc quần áo cho Lăng Bái Ngôn xong, hỏi.

Lăng Bái Ngôn vừa mới lên đỉnh xong, trên mặt vẫn còn ửng đỏ, dáng vẻ quyến rũ, y có hơi không thoải mái mà lắc mông một cái, sau đó ngượng ngùng gật đầu, “Vâng.”

Về tới nhà, Tống Minh Dật chờ không kịp liền tuột quần của Lăng Bái Ngôn, lấy đèn pin từ trong hậu huyệt ra, thay bằng tính khí cứng ngắc của mình.

Lần này Lăng Bái Ngôn không bị bỏ thuốc, cảm giác thoải mái hơn so với lần trước, tính khí của Tống Minh Dật vừa to vừa dài, lần nào cũng có thể đè lên ngay chỗ nhạy cảm của y không trật phát nào, lại còn không ngừng đổi góc độ mà ** y, ** y sướng tới mức lên đỉnh.

Hai người điên loan đảo phượng cả chiều, tới buổi tối, Lăng Bái Ngôn nói hơi đói bụng, Tống Minh Dật mới bật người đi xuống bếp làm đồ ăn cho y. Từ nhỏ Lăng Bái Ngôn đã quen ăn sơn trân hải vị, thế nhưng y lại cảm thấy tài nấu nướng của Tống Minh Dật còn tuyệt vời hơn cả đầu bếp năm sao nhà y.

Quần áo của Lăng Bái Ngôn bẩn hết rồi, Tống Minh Dật chỉ có thể tìm đồ của mình trong tủ ra để y mặc, chờ một lát giặt sấy hơ khô xong thì mặc lại

Tống Minh Dật hỏi: “Ăn ngon không?”

Lăng Bái Ngôn gật gật đầu, “Ngon lắm.”

“Vậy em ăn nhiều một chút.” Tống Minh Dật đẩy đĩa rau qua cho Lăng Bái Ngôn, làm như là sợ y ăn không đủ no vậy, “Em gầy quá.”

Sau khi vào cửa Lăng Bái Ngôn phát hiện là nhà của Tống Minh Dật trống toát, đến cả một tấm hình chụp chung với cha mẹ cũng chả có, căn hộ rộng lớn có phần quạnh quẽ, “Một mình anh ở đây sao?”

“Ừ.” Tống Minh Dật gật gật đầu, vẻ mặt trở nên hơi sâu xa, “Cha mẹ tôi qua đời hết rồi.”

Lăng Bái Ngôn ý thức được mình đã hỏi chuyện không nên hỏi, lật đật giải thích, “Xin lỗi anh.”

“Nói xin lỗi làm gì, cũng đâu phải lỗi của em đâu.” Tống Minh Dật sờ sờ đầu của Lăng Bái Ngôn, “Em ăn đi, tôi đi xem đồ của em đã hong khô xong chưa.”

Lời của Tống Minh Dật làm trong lòng Lăng Bái Ngôn có cảm giác khó chịu, Lăng Bái Ngôn là con trai độc nhất trong nhà, từ nhỏ đã được cha mẹ nuông chìu, điều này làm cho y rất khó tưởng tượng được cuộc sống một mình sẽ ra sao khi không có cha mẹ của Tống Minh Dật.