Tô Yên nghe xong, trầm mặc trong chớp mắt
“Ta nhớ rõ, em đã từng nói trong không gian không thể chứa người sống.”
Tiểu Hoa gật đầu
“Đúng rồi, đúng rồi.”
“Vì sao Quân Vực có thể tiến vào?”
“Ký chủ, hắn là thi thể.”
“Lúc ấy khi tiến vào, hắn còn sống.”
“Hắn không phải người a ······.”
Tuy rằng những lời này nghe rất giống là mắng chửi người, nhưng lại là lời nói thật.
Quân Vực đại nhân thuộc Thâm Uyên Ma Vực, thân thể của hắn cũng đâu giống người thường.
Tô Yên nghe cái lý do như vậy, câm nín.
Tiểu Hoa vui vẻ nói
“Ký chủ, chị có muốn mua thêm một vị trí trong không gian không?”
“Phải tốn bao nhiêu trị số?”
“9”
“Không mua.”
Tô Yên cự tuyệt quả thực không cần nghĩ.
Quyết định để Tiểu Hồng ăn Tô Cổ vào trong bụng rồi tiến vào không gian, khá tốt.
Tiểu Hoa héo héo,
“Vậy được rồi.”
Thực mau, hệ thống lại khôi phục cảm xúc bình thường, nói
“Ký chủ, chị muốn dùng 7 trị số kia như thế nào?”
“Đều thêm vào dung lượng não.”
“Leng keng, xin chờ trong chốc lát.”
Tiếp theo, thanh âm Tiểu Hoa lại lần nữa vang lên
“Ký chủ, trước mặt là bảng trị số của chị
【 dung lượng não 】71
【 giá trị thể lực 】90″
Tiểu Hoa vừa nói xong, Tô Yên ngẩng đầu nhìn đồ vật vẫn luôn phát ánh sáng vàng rực rỡ trêи đỉnh đầu không ngừng lập loè.
Lúc trước cũng từng nhìn đến, chỉ là lúc ấy ánh sáng rất nhỏ, cô không để ý.
Lúc này đây, ánh sáng này lại phát sáng mạnh hơn.
Cô mở miệng
“Đó là cái gì?
“Ký chủ, sau khi chị từ Minh giới trở về thì đã có, là một cái hộp quà. Nghe nói là khen thưởng, chị muốn mở ra nhìn xem không?”
“Được”
“Leng keng, mở ra hộp quà yêu cầu 1trị số.”
“······được”
“Leng keng, trước mặt chị là bảng trị số
【 dung lượng não 】71
【 giá trị thể lực 】90″
Thực mau cái hộp quà kia đã bị mở ra.
Sau đó, một đạo kim quang hiện lên.
···········
Khi Tô Yên lần nữa tỉnh lại, phát hiện mình đang ở trong nước, hơn nữa bản thân còn có thể hô hấp.
Đang nghĩ ngợi, ầm một tiếng.
Một thứ khổng lồ đánh lại đây, đánh vào một bức tường trong suốt bên cạnh cô.
Tức khắc, bọt nước cuồn cuộn nổi lên.
Cô cảm thấy choáng váng khó chịu.
“Ưm, đừng lung lay nữa.”
Chỉ là, lời từ miệng cô nói ra lại là bong bóng.
Sau đó, cô chỉ nhìn thấy bóng dáng một thiếu niên mặc áo sơ mi trắng rời khỏi phòng.
Bùm một tiếng, cửa phòng đóng lại.
Nói đến cũng kỳ quái, ngay khi cô nói xong, thật đúng là không còn thấy bị lắc lư nữa.
Như thế, cô mới đong đưa thân thể nhìn khắp nơi.
Ân ······, mình hình như, ở trong một cái bể cá.
Sau đó lại đong đưa thân mình, nhìn cái đuôi này ánh vàng rực rỡ.
Đây là đuôi cá?
Cho nên cô thành một con cá?
Lúc này, thanh âm Tiểu Hoa vang lên trong đầu
“Chúc mừng ký chủ trở thành cẩm lý*!!”
*锦鲤: Cá chép Koi, có thể mang đến vận may, có nhu cầu giải trí và mang lại lợi ích. Từ một loại cá để thưởng thức trở thành biểu tượng của sự may mắn.
Tiểu Hoa có vẻ thực vui sướиɠ.
Tô Yên
“Em thật cao hứng?”
“Ký chủ, chị biết cẩm lý là nói cái gì không?”
“Cái gì?”
“Chị chính là vận may thêm thân, so với vận khí của nam nữ chính thế giới này còn muốn tốt hơn.”
“Có ích lợi gì?”
Tiểu Hoa cẩn thận nghĩ nghĩ.
Đúng vậy, có ích lợi gì đây?
“Chị có thể mua vé số, có lẽ sẽ trúng giải thưởng lớn.”
Tiểu Hoa vừa nói xong.
Thân thể Tô Yên liền không chịu khống chế, bỗng nhiên chậm rãi tăng đại.
Phanh!
Bể cá thủy tinh vỡ vụn, cô ngã xuống trêи mặt đất.
Một bàn tay chống mặt đất, vuốt thảm lông dê, sửng sốt một chút.
Tô Yên cúi đầu nhìn chính mình.
Biến thành người?
Mái tóc xoăn màu rêu, da thịt trắng nõn non mềm,ngón tay mảnh khảnh.