Bên này đang nói chuyện, Tô Yên nghe được bên cạnh truyền đến tiếng bước chân.
Vừa nhấc đầu, phát hiện Triệu Tường Vi bưng khay đi tới.
Cô nhíu chặt mày, tựa hồ muốn nói cái gì.
Hồi lâu lúc sau, cô ta nói một câu
“Hóa ra cậu không chỉ ái muội không rõ cùng một nam sinh.”
Lời nói ý vị thâm trường, ánh mắt nhìn Tô Yên, hiển nhiên lời này chính là nói với cô.
Vừa nói xong, cửa phòng 315 phía sau bị mở ra.
Chỉ nhìn thấy vài người từ bên trong đi ra, còn nghe được tiếng nói chuyện phiếm
“Từ ca, ngươi sớm như vậy đã đi a.”
Là giọng Triệu Tinh Thần.
Sau đó liền nghe người nọ không chút để ý trả lời
“Ân”
“Sớm như vậy về nhà là có ý gì? Nếu không, chúng ta lại đi chơi một phen?”
Hoắc Từ đẩy cánh tay đang khoác trêи vai mình ra
“Không rảnh.”
Triệu Tinh Thần nghe, kinh ngạc
“Không phải chứ? Từ ca, cậu có hẹn?”
“Ân”
“Đi làm gì? Không phải là cùng hoa khôi trường a chứ? Hay là, là vị tiểu mỹ nữ kia?”
Hoắc Từ không biết nhớ tới cái gì, khóe môi câu một chút
“Về nhà, đi học.”
Vừa nói xong, bên cạnh có mấy tên đàn ông xăm trổ đày mình đi ngang qua, vào căn phòng bên cạnh.
Theo sau, mấy tên xăm mình kia lại đi ra, dẫn theo mấy cô gái ăn mặc hở hang.
Chỉ nghe một tên trong đó, khẩu khí hung tợn
“Người ở đâu?”
Một cô gái trong đó chỉ vào phía trước
“Long ca, chính là người phục vụ kia, bán rượu giả cho chúng ta uống!”
Hoắc Từ mí mắt cũng không nâng một chút, tiếp tục đi phía trước, đại khái là đã gặp loại chuyện này quá nhiều.
Sau đó, kia mấy tên săm trổ liền vây quanh Tô Cổ cùng Tô Yên.
Cho đến khi, Triệu Tinh Thần mở miệng
“Ai, vị kia không phải tiểu mỹ nữ sao? Cô đây là chọc chuyện gì?”
Hoắc Từ ngẩng đầu lên, nhìn qua.
Liếc mắt một cái thấy được Tô Yên mặc váy đứng ở chỗ đó.
Hắn híp đôi mắt, nhìn chung quanh cô đứng đầy tên hung thần ác sát.
Bước chân vừa nhấc, rẽ qua đó.
Bỗng nhiên, nghe được giọng nói Tô Cổ
“Có việc?”
Hoắc Từ nhìn chàng trai kia, lại nhìn Tô Yên.
Bước chân dừng lại, chỉ đứng ở chỗ đó nhìn.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи truyendkm.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Bên cạnh, Triệu Tinh Thần mở miệng
“Người kia là ai a, không phải là bạn trai tiểu mỹ nữ chứ? Ân, hai người còn rất xứng.”
Triệu Tinh Thần thuận miệng một câu, Hoắc Từ liếc mắt nhìn hắn
“Còn không đi?”
Triệu Tinh Thần sửng sốt
“Đi?”
Hoắc Từ không nói chuyện, cứ như vậy nhìn chằm chằm hắn.
Triệu Tinh Thần lập tức lộ ra nụ cười tiêu chuẩn để quảng cáo kem đánh răng
“Đi, hiện tại liền đi. Từ ca, chúng ta đi trước a. Anh cẩn thận một chút.”
Nói xong, Triệu Tinh Thần liền dẫn theo các huynh đệ rời đi.
Chỗ ngoặt cũng chỉ còn lại một mình Hoắc Từ.
À, còn có Triệu Tường Vi bị vạ lây.
Triệu Tường Vi nắm chặt khay.
Nhìn ra được, bởi vì đối phương thế tới rào rạt, cô ta bị dọa tới rồi.
Nhịn không được nói
“Chúng tôi trước nay đều không bán rượu giả. Nơi này đều có theo dõi, các người làm cái gì, đều sẽ bị quay lại rõ ràng.”
Tô Yên nhìn Triệu Tường Vi, mở miệng
“Cô đi trước đi.”
Triệu Tường Vi nhìn Tô Yên, lại nhìn Tô Cổ.
Lắc đầu
“Tôi sao có thể thấy chết mà không cứu?”
Tô Yên nghiêm túc
“Nên tự bảo vệ mình trước đã rồi lại đi cứu người khác.”
Tiện đà cô lại nói
“Hắn sẽ không có việc gì.”
Triệu Tường Vi nhíu mày nhìn Tô Yên
“Cậu muốn ném hắn ở chỗ này, để hắn tự sinh tự diệt? Hắn tốt với cô như vậy.”