Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1959: Xin chào, học bá! 44




Edit: nad

Beta: Ngân Minn

Mặc quần áo xong, xuống lầu ăn cơm.

Tô Yên xịt khử trùng cho hắn.

Sau đó cùng đi học.

Chỉ có Tô Cổ, Tô Yên cùng Cổ Quyết.

Tiểu Hồng không đi, ở nhà đợi.

Ngồi trên xe, Tô Yên nghi hoặc

"Tiểu Hồng sao vậy?."

Tô Cổ nói

"Bé rối Teletubbies ra tập mới."

Tô Yên gật đầu

"Ừm."

Bạn học Tiểu Hồng qua mấy ngàn năm, nếu hỏi vẫn luôn yêu thích cái gì, thì chính là Teletubbies này.

Nếu thích một bộ phim đến vậy, muốn nghỉ học ở nhà xem thì xem thôi.

"Có thể hiểu được."

Tô Cổ nhắm mắt lại, như đang suy nghĩ gì.

Sau đó mở miệng nói

"Nghe nói cà tím có một chiếc xe mới."

Tô Yên nhìn về phía Tô Cổ.

Tô Cổ nói bằng giọng đều đều

"Tên đần kia còn muốn em mua cho nó cái xe giống y như vậy, cùng với cái mũ ngu ngốc mà cà tím đội. Nó tính mặc y hệt như vậy đi học. Vì muốn cho nó tỉnh lại, cho nó nhận ra mình là rắn chứ không phải cà tím, em trói nó lại ném xuống dưới gầm giường."

Lúc Tô Cổ nói xong lời cuối cùng, tay đã nắm chặt, nổi đầy gân xanh, như không thể nhịn được nữa.

Tô Yên trầm mặc.

Lúc này Cổ Quyết ngồi bên cạnh nâng tay lên, muốn Tô Yên xoa xoa.

Lại thấy ánh mắt Tô Yên đảo qua.

Hắn hơi dừng lại.

Sau đó thả tay xuống, nhìn ra ngoài cửa sổ.

Không biết tại sao ánh mắt chủ nhân nhìn hắn cảm giác như cũng muốn trói hắn lại ném xuống gầm giường vậy.

Tới trường học.

Ba người xuống xe.

Bởi vì không cần đưa Tiểu Hồng đi học, thành ra ba người cùng đi vào trường.

Vốn dĩ Cổ Quyết và Tô Yên cùng đi với nhau tỉ lệ quay đầu đã là 120%.

Hiện giờ có Tô Cổ, ừm, tỉ lệ quay đầu 300%.

Trong trường, mấy lời đồn đãi vớ vẩn về Tô Yên sớm đã truyền khắp nơi.

Tô Cổ hai tay đút ở trong túi, mở miệng

"Hôm nay có thành tích kỳ thi tháng. Chị cảm thấy là chị đứng nhất, hay là em đứng nhất?"

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tô Yên

"Ta."

Tô Cổ

"Đánh cược không?"

Tô Yên

"Được."

Cổ Quyết bên cạnh một giây liền sáp vào trên người Tô Yên.

"Chủ nhân, đánh cược gì vậy?"

Tô Cổ liếc hắn một cái

"Ngày hôm qua xem tin tức, một viên thiên thạch đáp xuống bờ đối diện Đại Tây Dương. Tiền đặt cược chính là viên thiên thạch này."

Cổ Quyết nhìn về phía Tô Yên

"Chủ nhân thích?"

Tô Yên

"Cũng tạm."

Đang nói chuyện, liền nghe được tiếng bàn luận từ phía trước truyền đến vô cùng hưng phấn.

Bạch Hoành Vũ mặc đồng phục, soái khí ngời ngời đi tới.

Vốn dĩ Cổ Quyết còn dính trên người Tô Yên.

Lúc thấy người đối diện đi tới, hắn hơi hơi nheo mắt.

Sau đó rũ mắt, rồi lại lười nhác dựa trên vai Tô Yên.

"Nếu chủ nhân thích thiên thạch, ta liền lấy cho chủ nhân."

Cổ Quyết chờ Tô Yên nói, nhưng lại bị Bạch Hoành Vũ đi tới cắt ngang.

Bạch Hoành Vũ nhìn Tô Yên, lại nhìn Cổ Quyết đang như không có xương mà dựa vào người cô.

"Bữa tối ngày mai, đừng quên."

Tô Yên còn chưa nói gì, xung quanh đã bắt đầu tích cực hỏi hỏi.

"Bữa tối gì?"

"Không biết nha."

"Trời ạ, Tô Yên này cũng quá lợi hại đi?? Xung quanh đã có hai đại nam thần, còn có thể cùng lúc qua lại với Bạch Hoành Vũ??"

"Thủ đoạn trâu bò thật."

Tô Yên

"Ừm"

Bạch Hoành Vũ hơi cười

"Đến lúc đó cha tôi cũng đi, hy vọng cô đừng làm mất mặt."

Nói xong, Bạch Hoành Vũ liền rời đi.

Lời nói trước đó còn không có vấn đề, lời phía sau lại quái quái khiến mọi người mơ màng.

Đừng làm mất mặt?

Mất mặt ai?

Bạch Hoành Vũ sao?

Bọn họ có quan hệ gì?