(Kỳ, hoan nghênh cậu trở về.) Diệp Kỳ vừa bước vào không gian, Hệ thống vốn đã đợi sẵn ở đây lập tức tiếp đón.
Diệp Kỳ xoa xoa mắt, vừa mới tỉnh ngủ đã bị triệu hồi về đây khiến tâm trạng cậu có chút khó chịu. Tuy rằng cậu không có tật xấu khi rời giường, nhưng tối hôm qua Trang Yến dường như đã nhận biết được cái gì, lăn lộn cậu rất lâu. "Ừm..." Cậu trầm trầm đáp lại.
(Thì là~ Đây là quy định của hệ thống chủ, không phải của tui đâu mà~ Thất Thất đừng giận nha~) Hệ thống bay đến bên người Diệp Kỳ, cọ cọ má cậu lấy lòng.
(Thất Thất, cậu phải biết là kí chủ chỉ được ở lại mỗi thế giới đến năm 30 tuổi, qua số tuổi đó thì nhất định phải rời đi. Nếu để kí chủ ở lại các thế giới nhiệm vụ quá lâu, lỡ sinh ra tình cảm thì sẽ không tốt. Tình cảm của con người vốn là sự tồn tại kì quái khó hiểu, chúng ta nhất định phải ngăn lại.) Hệ thống thấy Diệp Kỳ vẫn còn mất tập trung liền nhỏ giọng khuyên nhủ.
Thanh âm tiểu cầu thật nhỏ nhẹ, an ủi cảm xúc tức giận vốn cũng rất nhạt của Diệp Kỳ.
Diệp Kỳ lắc lắc đầu: "Không có gì, tôi không để ý những thứ đó, chỉ là hơi buồn ngủ mà thôi."
Tiểu cầu trắng đen nghe lời của Diệp Kỳ thì dừng một chút, trong lòng thắp cho Trang Yến một loạt nén hương~ Lâu như vậy rồi còn không thể làm cho Diệp Kỳ sản sinh chút tình cảm quyến luyến nào... Hoặc là nói... Nó lặng lẽ nhìn Diệp Kỳ một chút... Đại khái Thất Thất thật là có sản sinh một chút cảm tình với Trang Yến, nhưng không nhiều. Vì lẽ đó Diệp Kỳ vốn đã là người có cảm tình nhạt nhẽo nay cứ như vậy không để ý đến quá khứ. Haizz... Tiểu cầu giả vờ giả vịt thở dài nói thầm trong lòng tình cảm thiếu hụt thật là đáng sợ, sau đó lập tức ném chuyện của thế giới trước ra sau đầu.
Diệp Kỳ ngáp mấy cái, gạt đi hơi nước nơi khóe mắt mới thấy tỉnh táo hơn: "Thế giới sau như thế nào?"
(...Ặc.) Tiểu cầu cứng ngắt một chút, nói (Thất Thất à lần này cậu thu được điểm gấp năm lần lận, có thể đổi đồ trước đã!) Tiểu cầu bay đến trước mặt Diệp Kỳ, quanh thân thể xuất hiện điểm điểm gợn sóng, sau lưng nó cũng xuất hiện một màn hình khổng lồ màu xanh lam trong suốt.
Như là màn hình chiếu trong kỉ nguyên tinh tế, Diệp Kỳ nhàn nhạt nghĩ, cậu nhớ lại những lời mà lúc đầu tiểu cầu nói với mình, hỏi nó: "Còn việc hối đoái số mệnh, của cải, sức khỏe cho cha mẹ thì sao?"
Tiểu cầu vốn đang trôi nổi chờ sự lựa chọn của Diệp Kỳ nghe câu hỏi của cậu, lập tức khựng lại, nếu như Hệ thống có thể hóa thành hình người thì lúc này cậu có thể thấy nó mồ hôi đầy đầu, căng thẳng vạn phần, bộ dáng phập phù chột dạ. Trời má, Thất Thất cậu còn nhớ à!!! Tiểu cầu khiếp sợ!!!
(...À thì... Chuyện đó à... ờm... Ngay lúc cậu kí khế ước với tui thì cha mẹ và người nhà của cậu đã được bồi thường tương ứng rồi. Hệ thống hối đoái chỉ phục vụ kí chủ mà thôi, không thể đổi đồ cho gia quyến, đương nhiên là ngoại trừ đạo cụ đặc thù.)
"Vì thế là Hệ thống lừa tôi?" Diệp Kỳ bình tĩnh trần thuật sự thật.
Tiểu cầu ủy khuất rơi xuống mặt đất lăn vài vòng, không sai, mặc dù đúng là có chuyện này... Nhưng mà cũng không tính là nó lừa gạt Thất Thất được, bởi vì lúc Thất Thất kí kết với nó thì gia đình cậu cũng được bồi thường rồi mà... Sao nó vẫn thấy chột dạ nhỉ QAQ.
"Số điểm này để đó trước đi, tôi tạm thời không cần hối đoái." Diệp Kỳ nói. Cảm tình của cậu với gia đình cũng phai nhạt đi nhiều. Nếu tiểu cầu nói nó đã bồi thường cho họ, vậy thì...quên đi thôi.
Tiểu cầu vừa nghe Diệp Kỳ nói như vậy, nhất thời cảm thấy có chút không ổn lắm.
(Không được không được, Thất Thất à cậu nhất định phải đổi chút đồ! Tuy rằng chúng ta có thể biết trước tuyến thế giới, nhưng điều đó không đảm bảo là sẽ không có nguy hiểm. Lỡ như thế giới tuyến bị người hoặc vật ngoại lai làm biến đổi mà cậu lại không có năng lực hay vũ khí để tự vệ thì toi. Cẩn tắc vô ưu*, hơn nữa có một vài thế giới tự thân nó đã mang độ nguy hiểm cao chẳng hạn như tận thế các loại!) Tiểu cầu nói bô bô một trận với tốc độ cực nhanh.
*Theo mình hiểu là cẩn thận chuẩn bị trước thì không phải lo lắng sau này.
Diệp Kỳ nháy mắt mấy cái, cậu không nghe rõ lắm. Đại khái thì ý của tiểu cầu là có một số thế giới rất nguy hiểm, cần đổi ít đồ vật để bảo vệ mình?
Nhưng sau khi nhìn một lượt thì Diệp Kỳ cũng không tìm được đồ mà cậu muốn đổi.
Tiểu cầu bay bên cạnh quan sát cậu một hồi lâu, nó nhận ra Diệp Kỳ chỉ đang lướt xem chơi, không hề có ý định hối đoái vật nào. Hệ thống bi thương, rõ ràng nó đã cảnh báo nguy hiểm rồi mà sao Thất Thất vẫn cứ có cái bộ dáng đến đâu hay đến đó vậy chứ? Nó thật sự không có lừa cậu mà. Thật ra lúc đầu cũng không có cửa hàng hay đổi đồ gì, nhưng có một số thế giới xuất hiện lỗ thủng, càng ngày càng có nhiều kí chủ và hệ thống chết dưới tay sinh vật ngoại lai, vì thế bất đắc dĩ phải tạo ra cửa hàng hối đoái trang bị này.
Nó lướt xuống phía dưới danh sách đồ vật, vừa xem vừa lẩm bẩm.
(Thất Thất, hay cậu đổi một cái không gian đi~ Thứ này rất cần thiết cho người xuyên không như cậu đó~ Xuyên qua cũng cần chỗ để giữ đồ mà~)
Tuy Hệ thống đang nhiệt liệt đề cử tùy thân không gian, bảo là lựa chọn tốt của quần thể kí chủ và hệ thống, nhưng Diệp Kỳ cũng không có ý định chọn mua thứ đó. Hệ thống nhìn cậu, sau đó trong sự khó hiểu của Diệp Kỳ, ánh sáng quanh thân nó xẹp thành một cục lui vào trong góc không để ý đến cậu nữa. Chắc là bị sự ngoan cố của Diệp Kỳ chọc tức rồi. Giằng co như vậy một hồi, cuối cùng Diệp Kỳ thỏa hiệp, cậu hối đoái một tùy thân không gian cấp thấp. Có điều tiền nào của nấy, không gian này giá rẻ thì cũng không kèm theo được bao nhiêu loại công năng, muốn linh tuyền hay trồng trọt các thứ là điều không thể, nhưng với Diệp Kỳ thì như vậy đã đủ rồi.
Tiểu cầu thấy cậu chịu mua đồ thì cũng nhảy nhót trở lại, nó dạt về chỗ cậu, luôn tiện cọ cọ.
"Được rồi, còn cần gì không?" Diệp Kỳ cảm nhận trong đầu liên kết với một khoảng không gian màu đen, nhíu mày hỏi tiểu cầu.
Tiểu cầu trắng đen lắc lắc thân thể, nhấn xuống một cái nút bấm, sau đó mắt nó vụt một phát sáng lên, bay không vững đập vào người Diệp Kỳ. Diệp Kỳ cúi đầu, đỡ được tiểu cầu sắp rơi xuống đất, nhìn bộ dạng kích động không thôi của nó: "Làm sao?"
(Trì dũ thuật*! Thất Thất! Trì dũ thuật!)
*Thuật trị liệu. Mình để Hán Việt vì thuận miệng hơn ;;v;;.
"Trì dũ thuật?" Diệp Kỳ nhìn phía trên của bảng hối đoái, đứng đầu danh sách là Trì dũ thuật cao cấp...đắt một cách đáng sợ.
(Thất Thất, mau mua nó!) Tiểu cầu không kịp giải thích, chỉ vội vàng thúc giục.
Diệp Kỳ nhìn số tích phân của mình, lại nhìn tiểu cầu đang kích động, phi thường bình tĩnh dội cho nó một gáo nước lạnh: "Không đủ điểm."
(...)
(Đừng do dự! Mua trước đã!) Tiểu cầu chảy nước miếng, gần như dán cả người vào bảng, Trì dũ thật cao cấp ơi là trời, vừa có thể bảo vệ mạng sống vừa có thể là đạo cụ làm màu!
Diệp Kỳ thử bấm vào nút mua, số điểm hiện có lập tức bị trừ đi, trừ thành điểm âm luôn. Cậu thờ ơ nhìn, cũng không có cảm giác đau lòng. Nhưng Hệ thống lại không như vậy, nó nhìn số điểm âm trên màn hình, tim đau sắp nhỏ máu nhưng vẫn không quên nhắc nhở.
(Thất Thất, nếu điểm âm không được bù lại trong năm thế giới thì cậu sẽ phải chịu trừng phạt.)
"Ồ..." Diệp Kỳ đáp một tiếng không cảm xúc.
(Thất Thất, thế giới tiếp theo—- Truyền tống!)
Diệp Kỳ cảm thấy có một loại sức mạnh bao bọc lấy cậu, thân thể cậu từ từ hóa thành những điểm sáng tung bay. Nhìn từ xa mộng ảo cực kì. Tuy vậy, nếu là người bình thường trải nghiệm việc cơ thể mình bị phân tách, chỉ sợ rằng nội tâm sẽ hoảng loạn tan vỡ. Cho dù là Diệp Kỳ thì sâu trong tim cũng có chút khổ sở.