Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 462: Đông Phương Bất Bại




Tư cách thành viên Hạo Vũ ngân hà, đối với Vô Cực đại lục là cơ hội cực kỳ khó có được, là giấc mộng của mấy vạn đệ tử thiên tài Tinh Anh học viện, nhưng danh ngạch lại ít đáng thương, mỗi sáu mươi năm, Vô Cực đại lục mới có thể đạt được một ngàn danh ngạch. Một ngàn cái danh ngạch này phải thông qua tầng tầng chọn lựa đạt được, cạnh tranh kịch liệt dị thường. Không có thiên phú siêu cao căn bản không có khả năng đạt được. Tinh Anh học viện phàm là đệ tử có thể đạt được tuyệt đối là thiên tài cấp bậc yêu nghiệt.



Dù sao đệ tử Tinh Anh học viện tích lũy trăm ngàn năm, tất cả đều là Tạo Vật cảnh, một khi đột phá đến Nhân Tiên cảnh sẽ tự động từ Tinh Anh học viện thoát ly, trở thành cao thủ cấp tiên tôn của Vô Cực đại lục. Có thể ở Tạo Vật cảnh đạt được tuyệt đối vinh dự cao nhất của Vô Cực đại lục.



Mười năm trước, Trần Tuyết có được linh hồn cường đại, bằng chiến lực khủng bố cùng với Bạch Kim Phá Thiên Trảm trong Đại Ngũ Hành Thuật, sau khi thông qua Tinh Anh học viện tuyển chọn, nhất cử giết vào Tinh Anh học viện tổng xếp hạng bốn trăm ba mươi sáu, đạt được tư cách. Hách Liên Vũ Tử bằng vào luân hồi lực trăm kiếp huyền ảo nhất trong thiên địa, giết vào hạng sáu trăm ba mươi chín, tương tự đạt được tư cách.



Mà Hạ U U, Đạm Đài Liên, Lãnh gia hoa tỷ muội cùng Giang Hải, Hoàng Văn Húc, Hô Diên Ngạo Bác, Mộng Tịch Dao tám người tuy đã thông qua Tinh Anh học viện tuyển chọn, nhưng vô duyên ngàn hạng đầu. Đám người Thủy Vương, Cảnh Thiên Cương, Bách Lí Liên Thành ngay cả tuyển chọn cũng chưa thông qua, bọn họ ở năm thứ hai mới thông qua tuyển chọn trở thành thành viên Tinh Anh học viện.



Tạo Vật cảnh đến Nhân Tiên cảnh ở trong tu luyện giới là một quá trình cực kỳ dài, rất nhiều người tu luyện, nói chính xác là 99,9% người tu luyện, cả đời đều bị vây ở Tạo Vật cảnh hậu kỳ đỉnh phong, ngay cả nửa bước Nhân Tiên cũng không đạt được, càng không cần nói Nhân Tiên. Tựa như toàn bộ người nắm giữ tông môn Đông đại lục tam đạo, như thái thượng trưởng lão, cả đời không có cơ duyên cường đại xuất hiện, Tạo Vật cảnh là điểm cuối của bọn họ.



Ở Trung đại lục cũng như thế. Mặc dù Vô Cực Tinh Anh học viện được xưng nơi tụ tập đệ tử thiên tài nhất của Vô Cực đại lục cũng không ngoại lệ. Ðệ tử gia nhập Tinh Anh học viện, người kẹt ở Tạo Vật cảnh mấy chục năm, gần trăm năm cũng rất nhiều.



Cũng chính vì như thế, ở Hàn Mai tiên tôn, Vân Vi tiên tôn xem ra, bốn người bọn Hạ U U muốn đạt được tư cách thành viên Hạo Vũ ngân hà, ít nhất phải chờ tới sáu mươi năm một lượt thi đấu tư cách mới có khả năng đạt được.



Nhưng các nàng ngắn ngủn mười năm thời gian đã thông qua tấn thăng Nhân Tiên, chính thức đạt được!



Vô Cực đại lục bất luận kẻ nào một khi bước vào Nhân Tiên sẽ trực tiếp đạt được tư cách thành viên Hạo Vũ ngân hà, đây là phương thức đạt được cơ bản nhất, cũng là phương thức tuyệt đại đa số người đạt đựợc. Có thể đạt được ở trước Tạo Vật cảnh cũng chỉ có tư cách chiến sáu mươi năm một lần của Tinh Anh học viện.



...



“Mười năm qua, tiên đạo Đông đại lục số mệnh hội tụ xuất hiện ra vô số đệ tử thiên tài, nhất là người cùng hắn có liên quan càng là tiến cảnh kinh người... Ngươi thật ra buôn bán lời rồi!” Hàn Mai tiên tôn nói.



“Ha ha... Vân Vi điện ta vốn chủ quản tiên đạo Đông đại lục, ngươi hâm mộ cũng vô dụng. Lúc trước Tiểu Tuyết cùng hắn, ta không tranh với ngươi, thành viên Ngạo Thiên cũng đều về danh nghĩa ngươi, thu hoạch của ngươi cũng không ít hơn ta, hơn nữa thời gian mười năm qua, mấy gia hỏa đó đem Ngạo Thiên làm sinh động, ngay cả cung chủ cũng chú ý tới... Hàn Mai, ta có một loại cảm giác...”



“Cái gì?”



“Tin tưởng ngươi cũng có thể cảm giác được, nếu không, ngươi vừa rồi sẽ không cố ý nói, ngươi cùng hắn có liên quan... Có phải hay không?”



Hàn Mai tiên tôn khẽ nhíu mày, nói: “Phải, ta cảm giác được, nhưng không cách nào xác định... Dù sao, Tiểu Tuyết, Tiểu Vũ bọn nó toàn bộ đến từ tiên đạo Đông đại lục, hơn nữa, người cùng hắn có liên quan cũng đều là người cùng Tiểu Tuyết bọn nó có liên quan. Phải biết rằng, tuy mười năm trôi qua, nhưng Tiểu Tuyết bọn nó lại có người nào tâm tư không phải ở trên người hắn? Đến tột cùng có phải số mệnh hắn ảnh hưởng, ngươi có thể nói rõ ràng hay không?”



“Vậy cũng đúng. Đúng rồi, trong người báo danh thi đấu tuyển chọn Tinh Anh học viện lần này, nghe nói xuất hiện một đệ tử ma đạo Đông đại lục!”



“Đệ tử ma đạo Ðông đại lục? Cái này cũng không có gì kỳ quái, tiên đạo Đông đại lục quật khởi, đều là Đông đại lục, số mệnh ma đạo tự nhiên cũng tăng lên, tiên cao một thước, còn không cho ma cao nửa thước? Tam đại cung chủ vì tương lại của Vô Cực đại lục, không có khả năng để một nhà thật sự độc đại...”



“Nhưng đệ tử ma đạo đó lúc bước vào Trung đại lục đã là nửa bước Nhân Tiên đỉnh phong!”



“Nửa bước Nhân Tiên đỉnh phong?” Hàn Mai tiên tôn hơi kinh hãi.




“Không sai. Đây mới là chỗ thật sự làm người ta kinh ngạc. Ðông đại lục thiên đạo pháp tắc chế ước, mặc dù có thể tấn thăng đến nửa bước Nhân Tiên, cũng là người tuổi thọ sắp hết hơn nữa tu luyện tà công nghịch thiên như Dã Điền Tà Tình vài năm trước độ kiếp thất bại... Nhưng đệ tử nọ lần này báo danh, sinh mệnh khí tức cực kỳ trẻ, cùng bọn Tiểu Tuyết tuơng đương, vừa mới bước vào Trung đại lục bày ra chiến lực cực kỳ nghịch thiên, nghe nói đã dẫn tới cung chủ Vô Cực ma cung ưu ái... So với Trần Hạo lúc trước bày ra thiên phú, chiến lực còn mạnh hơn, có thể so với Nhân Tiên! Được coi là thiên tài yêu nghiệt ngàn năm không xuất hiện của Vô Cực đại lục! Ngay cả cung chủ chúng ta cùng cung chủ yêu cung cũng hâm mộ không thôi...”



“Tên là gì?”



“Phương Hàn Đông, đệ tử Vô Cực ma cung tặng hắn danh hiệu Ðông Phương Bất Bại! Hắn gia nhập Vô Cực ma cung Toái Tâm điện, thời điểm khảo hạch thực lực của hắn, ba gã cao thủ Nhân Tiên cảnh sơ kì đều bị hắn đánh bại, được xưng vô địch dưới Nhân Tiên cảnh, cho dù là yêu nghiệt đứng đầu Tinh Anh học viện cũng không thể cùng hắn so sánh. Càng làm cho người ta hâm mộ là người này ban đầu bộ mặt hung dữ, trên mặt vết kiếm ngang dọc, mỗi một vết kiếm đều ẩn chứa bất diệt kiếm ý, nhưng sau khi được cung chủ Vô Cực ma cung ưu ái, lại lĩnh ngộ bất diệt kiếm đạo, làm vết kiếm trên mặt biến mất, trái lại biến thành mĩ thiếu niên, sau đó được tiểu nữ nhi Hoàn Niếp Hà cháu gái đích hệ của cung chủ Vô Cực ma cung nhìn trúng... Có thể nói là một bước lên trời!”



“Hoàn Niếp Hà?”



“Khụ khụ... Hàn Mai, ngươi... Không phải lau đi đoạn ký ức kia rồi sao?”



“Ta chỉ lau đi ký ức cùng một chỗ với hắn, cũng chưa lau đi toàn bộ ký ức!” Hàn Mai tiên tôn nói. Nàng quả thực đã lau đi ký ức có liên quan Trần Hải, nhưng toàn bộ ký ức làm nàng khắc cốt ghi tâm, giống như chưa lau đi. Hoàn Niếp Hà thiên chi kiều nữ của ma đạo, từng là một trong những tình địch của nàng. Nếu trước kia nghe thấy cái tên này, khó tránh khỏi làm nàng phát hỏa, nhưng hiện tại lại có thể thản nhiên. Tình của nàng đã không còn, chẳng giận nữa.



“Hắn sao có thể gia nhập Toái Tâm điện?”



“Ta cũng kỳ quái điểm ấy... Lấy thù hận của Phạm Toái Tâm đối với chúng ta, lần thi đấu tuyển chọn này chỉ sợ...”



Nghe được Vân Vi tiên tôn nói, Hàn Mai tiên tôn cũng nhíu mày. Thời gian mười năm qua, mỗi lần Tinh Anh học viện thi đấu tuyển chọn, Hàn Mai điện cùng Vân Vi điện đệ tử, tuy biểu hiện xuất sắc, nhưng người bị thương nặng thậm chí ngã xuống không ở số ít. Những cái này đều bởi Trần Hạo mà có, lúc trước Trần Hạo chém giết đệ tử thiên tài Vô Cực ma cung thuộc về mấy điện lớn của Vô Cực ma cung, bọn họ không thể không thù hận. Hơn nữa phàm là người cùng Trần Hạo có liên quan đều phải thừa nhận trả thù nghiêm trọng nhất, may mà hai đại tiên tôn cũng không phải ăn chay, mà chúng nữ cùng với đám người Hô Diên Ngạo Bác thực không chịu thua kém, mặc dù bị thương nặng cũng làm cho đối phương thành đối tượng bọn họ tôi luyện, không ai ngã xuống.




Nhưng lần này khác.



Thực lực của Phương Hàn Ðông đã có thể so với Nhân Tiên. Đối mặt tồn tại cường đại như thế, đệ tử hai điện thiên tài nữa thì... Chỉ cần gặp phải liền có thể ngã xuống trong tay hắn, ngay cả đường sống phản kháng cũng không có.



...



“Tham kiến sư phụ, tham kiến sư thúc!”



Tê tê!



Thời điểm Hàn Mai tiên tôn cùng Vân Vi tiên tôn vì thi đấu tuyển chọn Tinh Anh học viện lần sau mà đau đầu, hoa tỷ muội trổ mã càng thêm kiều diễm đi tới trước mặt hai người, khom người quỳ gối.



Mười năm qua, theo Hàn Mai tiên tôn cùng Vân Vi tiên tôn giao tình sâu sắc thêm, hai đại điện đã tuy hai mà một. Mà hoa tỷ muội bọn hạch tâm đệ tử ở trên xưng hô cũng không còn tiên tôn xa lạ nữa.



“Các ngươi tính khi nào xuất phát?” Trên mặt Hàn Mai tiên tôn lộ ra một cái mỉm cười, nhìn về phía hai người hỏi.



“Ba ngày sau là học viện thi đấu khiêu chiến, đến lúc đó bọn con cùng sư phụ, sư thúc cùng nhau đi...” Lãnh Ngưng Nhạc nói: “Bọn con về Thiên Lam thành trước một chuyến, gặp người nhà một chút sẽ trở lại.”




Hai người đã bước vào Nhân Tiên cảnh, bây giờ chỉ cần đến Tinh Anh học viện đưa tin, liền đạt được tư cách thật sự rời khỏi Vô Cực tinh, phen này đi, không biết bao nhiêu năm sau mới có thể trở về.



“Cũng tốt. Sư phụ phái người mang các con trở về... Sau khi các con rời khỏi, sư phụ liền đem cung điện của Trần Hạo phong ấn, nếu có tin tức, sư phụ lập tức thông báo các con, phải thật cố gắng...”



“Vâng. Bọn con sẽ!” Hoa tỷ muội kiên định nói.



Mười năm, suốt mười năm, Trần Hạo cung điện, trừ sáu cô gái bọn nàng, chỉ có Hàn Mai tiên tôn cùng Vân Vi tiên tôn có thể đi vào. Từng lần chờ mong đi vào, từng lần thất vọng đi ra, mười năm thời gian, Trần Hạo không có chút biến hóa, cũng không có bất cứ dấu hiệu thức tỉnh nào, may mắn, tham bảo kiếm linh thường thường xuất hiện an ủi cổ vũ các nàng, nếu không, dù là các nàng cũng đã tuyệt vọng.



...



Ở dưới mười cao thủ Nhân Tiên hậu kỳ đỉnh phong thủ hộ, Lãnh gia hoa tỷ muội trở về Thiên Lam thành một chuyến.



Mười năm thời gian, vì Lãnh gia hoa tỷ muội ở Trung đại lục quật khởi, Lãnh gia ở Thiên Lam thành đã trở thành tồn tại hô mưa gọi gió, càng làm cho hai cô gái xấu hổ nhưng vui mừng là các nàng có một tiểu thúc thúc, cốt thân thể sinh của gia gia, hơn nữa thiên phú rất cao, làm cho hai nàng rất nhẹ nhàng đạt được Lãnh Không Dạ cho phép, làm cho Lãnh Không Dạ cùng Trần Hạo kết bái biến thành trò đùa.



...



“Xuất phát!”



Ba ngày sau, Hàn Mai tiên tôn, Vân Vi tiên tôn cùng hoa tỷ muội, mang theo hơn trăm đệ tử báo danh dự thi của hai đại điện, hướng về thánh địa Trung đại lục - Vô Cực Tinh Anh học viện.



Hai bóng người trong đó, nếu Trần Hạo nhìn thấy sẽ vô cùng vui mừng, Trần Nam, Trần Yến.



Trần Nam, Trần Yến, mười năm sau, hôm nay đã triển lộ ra thiên phú hơn người, cái sau vượt cái trước, vượt qua đám người Mặc Vũ Dật, Đông Phương Tuấn, tấn thăng đến Tạo Vật cảnh, hơn nữa chiến lực cực kỳ cường đại. Tạo Vật cảnh sơ kì đã có được thực lực cùng cao thủ Tạo Vật cảnh hậu kỳ đỉnh phong chiến một trận, trở thành thiên tài đỉnh cao nhất trong đồng bạn cùng lứa tuổi của Vân Vi điện, tuy cùng Trần Hạo năm đó vẫn chênh lệch rất lớn, nhưng so với đám người Hô Diên Ngạo Bác lại mạnh hơn rất nhiều. Đương nhiên cũng không phải thực lực, mà là thiên phú, là đệ tử Vân Vi điện cùng Hàn Mai điện có hi vọng nhất thông qua thi đấu tuyển chọn Tinh Anh học viện lần này.



“Hoan tẩu, Nhạc tẩu!”



“Hoan tỷ, Nhạc tỷ...”



Hai thanh âm hoàn toàn khác nhau, xưng hô.



Gọi tỷ tỷ là Trần Yến thân hình nhỏ xinh, hơi tỏ ra gầy yếu, nhưng đáng yêu động lòng người. Nàng trong vẻ mặt mang theo ưu thương nhàn nhạt, không phù hợp tuổi. Mười năm, nàng sớm biết tình huống của Trần Hạo, nhưng sau khi bước vào Trung đại lục, nàng hàng năm cũng chỉ có thể đi thăm một lần. Ca ca chính là trời trong lòng nàng, từ nhỏ đối với ca ca vô cùng không muốn xa rời, nhưng sau khi Trần Hạo tiến vào Tiêu gia, nàng muốn gặp được ca ca một lần cũng không dễ. Vì Trần Hạo, nàng liều mạng tu luyện, thời điểm bước vào Trung đại lục, vốn tưởng rằng có thể cùng ca ca thường xuyên gặp mặt, lại không nghĩ đến Trần Hạo ở Đông đại lục ở thời điểm gọi là “Tiến vào trạng thái lĩnh ngộ” đó lại là hôn mê, hơn nữa hôn mê đến bây giờ cũng chưa tỉnh lại.



Nàng đã gặp được Trần Hạo, đáng tiếc mặc nàng kêu gọi như thế nào, khóc như thế nào, Trần Hạo lại không cách nào nghe thấy, không thể nhìn thấy, càng không thể đáp lại. Ca ca chính là trời của nàng, một khắc đó nàng cảm giác trời sập. Nếu không phải tham bảo kiếm linh hiện thân trấn an, nàng không biết mình có thể sống đến bây giờ hay không. Khi còn nhỏ, nàng không muốn xa rời ca ca, thời điểm lớn lên, nàng thầm mến ca ca, nay trở thành thiếu nữ duyên dáng yêu kiều, nàng không hề che giấu ý nghĩ của mình đối với ca ca. Trần Tuyết có thể, nàng cũng có thể. Ca ca là ông trời ban cho cha mẹ, cũng là ban cho nàng. Cho nên vô luận là Trần Tuyết hay Hách Liên Vũ Tử, hay Lãnh Ngưng Hoan, Lãnh Ngưng Nhạc, nàng chỉ gọi tỷ tỷ, chưa từng gọi một tiếng tẩu tử.



Trần Nam đã hơn hai mươi tuổi, thân hình thon dài, tướng mạo cùng phụ thân Trần Hải có tám phần tương tự, nhưng khí tức cả người lại lãnh khốc dương cương, ánh mắt trầm ổn như núi, càng ẩn chứa một cỗ kiên nghị, hắn xưng hô là tẩu tử. Hắn tương tự biết cảm tình của Tiểu Yến đối với ca ca, hơn nữa không ai so với hắn rõ ràng hơn. Ở hắn xem ra, nơi đi về tốt nhất của Tiểu Yến đó là ca ca, ca ca không phải do cha mẹ sinh ra, sau khi bọn hắn biết chuyện đã hiểu ra. Từ nhỏ ca ca đã là thần tượng trong cảm nhận của hắn, muội muội có thể cùng một chỗ với ca ca là an toàn nhất, hạnh phúc nhất. Những người khác không xứng có được muội muội.