Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 590: Viễn Cổ Thần Thú




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group



“Ừm ừm... đúng đúng! Huynh cũng biết đấy, muội ra ngoài rèn luyện một lần không dễ dàng, mỗi ngày đều phải tắm rửa, còn phải đảm bảo ngủ đủ giấc, nhất là muội bởi vì.... cái đó... động dụng sức mạnh mạnh nhất của muội vẫn còn chưa hồi phục... Hai hôm nay lại bận rộn bôn ba, tu luyện của muội đều đã dừng lại, nếu có Tiểu Trí số 1 phối hợp với muội, muội vừa có thể đảm bảo tu luyện, vừa có thể làm nhiệm vụ, còn có thể giúp huynh tìm Đạm Đài Liên, còn có thể....”



“Được rồi được rồi, đừng nói nữa. Ta nhường cho muội là được chứ gì... A đúng rồi, thứ trên người Quách Nộ, muội có cần hay không? Có biện pháp nào dung hợp nó với của muội hay không?”



“Hả?”



Trần Hạo đột nhiên lấy ra pháp bảo truyền thừa đen xì như mực, tản phát khí tức cổ lão đáng sợ, khiến Long Đình và Long Dực đồng thời kinh hô ra tiếng.



“Sao huynh có thể lấy ra được vậy?” Long Đình kinh ngạc nói.



“Ðừng hỏi ta, ta cũng rất hiếu kỳ... Trong thông tin kí ức của Quách Nộ, loại pháp bảo này một khi có được, trừ phi hắn thần hồn câu diệt, nếu không, bất cứ ai cũng đừng mong có được nó. Hơn nữa, dù là hắn hình thần câu diệt, người có thể có được, hình như cũng phải xem cơ duyên khí vận đến hay chưa...”



“Đúng vậy! Đây là thượng cổ truyền thừa linh bảo, không có đủ cơ duyên khí vận là tự giết chết mình... A... Cái này chẳng phải nói cơ duyên khí vận của huynh... khiến nó tự hành đổi chủ?” Long Đình mới nói được một nửa, đột nhiên ý thức được cái này hoàn toàn không có khả năng đạt được, nhưng lại chân thực phát sinh ngay trước mắt nàng.



Long Dực cũng không biết phải hình dung cảm giác của mình thế nào, hai ngày thời gian ngắn ngủi kích thích mang đến thực sự quá lớn. Dù Trần Hạo là bằng hữu, huynh đệ thậm chí muội phu tương lai mà hắn cảm thấy cực kì thân thiết, thì nó vẫn hơi quá khoa trương một chút, khiến hắn cũng phải ngưỡng mộ ghen ghét.



“Ðâu có khoa trương như vậy, chỉ là ta có thể dễ dàng lấy ra được khỏi hồn phủ của hắn, chuyện đổi chủ hoàn toàn không có...” Trần Hạo nói: “Thứ này đối với ta không có tác dụng gì, hơn nữa muội lại cần thiết, muội cầm lấy nó đi...”



“Huynh... thật sự cho muội? Không lẽ huynh không biết giá trị của nó sao?” Long Đình nói: “Lại nói muội nhận xong cũng vô dụng...”



“Khục khục... Tiểu Trí số 1, xin hãy giúp ta mở cửa khoang, Trần huynh đệ, muội muội, ta sẽ xuất phát trước!” Long Dực linh hoạt nói: “Cái đó, Y Đằng Thái, ngươi đi ra mạn biên giới phải không? Chúng ta cùng xuất phát, ta đi bên này...”



“Được!”



Xuy Xuy...



Hai người dưới sự phối hợp của Tiểu Trí số 1, bay ra khỏi phi hành khí, nhanh chóng rời đi.



...



Trần Hạo đối với hành động rời đi của Long Dực và Y Đằng Thái, chỉ biết lắc lắc đầu, đương nhiên hiểu hai người này muốn dành không gian riêng cho mình và Long Đình, nói tiếp: “Ta còn tưởng muội có thể có biện pháp, nếu đã không có, vậy thì ta giữ lại tự mình nghiên cứu...”



“Cơ bản nghiên cứu không ra cái gì, một nửa của huynh là thuần âm, muội là thuần dương, nhưng bất luận là nửa nào cũng phải dưới trạng thái chân tiên thiên mới có thể dung hợp thực sự. Năm đó lão tổ Long gia muội đã sử dụng Vô thượng thần thông đem nó đánh vào hồn phủ muội. Về phần Quách Nộ... hậu thiên đánh nhập đủ loại tai hại, chắc huynh cũng đã nhìn trong kí ức của hắn... Hạo ca ca, huynh đừng vì muội mà thử tôi luyện, dù muội đã quyết định lấy thân đền đáp... Ừm, cũng sẽ rất cảm động... Nhưng chi bằng để lại cho con cái sau này của chúng ta... Ðến lúc đó, muội cũng công hành viên mãn, có thể đem một nửa của muội và một nửa của huynh đồng thời dung nhập vào chỗ này của muội... Ha ha ha...” Long Đình không chút xấu hổ chỉ vào cái eo nhỏ nhắn của mình, nói.



Trần Hạo lập tức đầu đầy hắc tuyến.



“Khục khục... Vấn đề này rất nghiêm túc, để sau này hãy nói... Được rồi, vậy ta cũng xuất phát đây!”



Xuy!



Trần Hạo không để Long Đình nói thêm điều gì, liền bỏ chạy.



“Đợi chút! Hạo ca ca, muội là nghiêm túc, huynh tuyệt đối đừng thử tôi luyện! Kí ức của Quách Nộ, huynh chắc cũng rõ, một khi tôi luyện, dù là muội ngoan ngoãn phối hợp với huynh, tương lai huynh cũng bị giam trong Đại La Kim Tiên, không thể đề thăng được nữa...” Long Ðình sớm đã dự liệu Trần Hạo muốn chạy, sớm một bước, đứng ở cửa khoang thuyền, dang hai tay, chặn đường nói: “Còn nữa, huynh không phải đem âm dương niết bàn đan tặng muội sao?”



“Không tặng, thứ này có tác dụng với ta!” Trần Hạo nói.



“Không được! Thứ này để muội bảo quản! Ðến lúc đó khẳng định có tác dụng với huynh...” Long Đình kiên quyết nói, trợn mắt nhìn Trần Hạo, bày ra bộ dạng không đưa không bỏ qua. Trên thực tế, Long Đình cũng không biết làm thế nào. Mặc dù nàng không biết Trần Hạo rốt cục thu được bao nhiêu kí ức của Quách Nộ, có tất cả kí ức liên quan đến âm dương niết bàn đan cùng phương diện này hay không, nhưng nàng biết Trần Hạo khẳng định biết mục đích hạ dược của nàng. Đây cũng là nguyên nhân vừa rồi nàng dám nói ra chủ đề con cái.



Mà xem phản ứng của Trần Hạo, có lẽ đã biết, nếu không, phản ứng đã kịch liệt hơn, vô ngữ hơn. Còn bây giờ chỉ là một câu “Để sau hãy nói”.



“Ta có thể giải quyết, tương lai muội cho ta tinh huyết là được. Dù sao bây giờ không phải không dùng đến sao? Hơn nữa, không lẽ muội không cảm thấy giữa chúng ta còn có rất nhiều trở ngại?” Trần Hạo nhìn bộ dạng Long Đình, đành phải giải thích.



“Không nhiều, đến lúc đó gạo sống nấu thành cơm, mọi trở ngại sẽ tự động biến mất... Nhưng, nếu huynh đã nói như vậy, vậy lưu lại cho huynh, muội coi như huynh đã đáp ứng rồi... Ha ha ha... Huynh đừng dùng nó cho người khác, nếu không muội sẽ không tha cho huynh... Thứ này chỉ có chúng ta dùng mới có hiệu quả tốt nhất...”




“Ðược rồi... Vậy ta có thể đi được chưa?”



“Có thể. Ha ha ha...”



Ba!



“A...”



“Sau này rụt rè một chút cho ca! Ha ha ha...”



Xuy!



Trước khi đi Trần Hạo còn đánh nhẹ một cái lên cái mông nhỏ của Long Đình, đường đường đàn ông lại bị tiểu nha đầu này ép cho giống Liễu Hạ Huệ, như vậy khó coi. Nhưng nhìn thấy bộ dạng đỏ mặt thẹn thùng của nha đầu này, Trần Hạo mới cảm thấy thoải mái, cười lớn lao đi như một tia chớp.



...



“Tiểu Trí số 1, chuẩn bị hệ thống công kích! Bắn hắn cho ta!”



“Xin lỗi, ta không có quyền hạn công kích chủ nhân!”



“Bây giờ ta là chủ nhân ngươi!”



“Xin lỗi, chủ nhân ta chỉ có một người!”



Trong phi hành khí, Long Đình ôm cặp mông rõ ràng không bị đau, nhưng lại ngứa ngáy đến tận linh hồn, mặt mũi đỏ bừng, nghe thấy câu trả lời của Tiểu Trí, càng giận đến muốn đánh người, đáng tiếc, Tiểu Trí số l đến thân thể cũng không có.



“Mình vẫn chưa luyện chế thuốc cho bản thân, sao đã như thế rồi... Không lẽ là tình đến chỗ sâu, tình bất đắc dĩ? Hừ... Không được, mình phải kiên định hơn hắn, chịu đựng hơn hắn! Cùng lắm mình không luyện chế thuốc của mình nữa...”




“Ực!”



“Ực!”



Cách bọn Trần Hạo khoảng mấy chục triệu dặm, từ một Sí diễm hỏa nhãn cực lớn của Sí Diễm Tinh, đột nhiên truyền ra hai tiếng kêu vang vọng thiên địa.



Vù...



Vù...



Theo hai tiếng kêu vừa giống lại vừa không giống tiếng chim, hỏa nhãn vắt ngang ngàn dặm đột nhiên phun ra nhiệt độ đáng sợ, khiến hỏa nhãn vốn dĩ chỉ đến tam trọng huyền hỏa liền đề thăng lên ngũ trọng huyền hỏa, nếu tu luyện giả bình thường ở đây, khẳng định sẽ sợ đến vãi tè. Ngũ trọng huyền hỏa dù là đỉnh tiêm thiên tài Nhân Tiên cảnh cao thủ cũng khó có thể chịu đựng, chưa nói đến việc tiến vào.



“Chủ nhân, chủ nhân, đa tạ chủ nhân! Chúng ta cuối cùng cũng thành công rồi!”



Sâu trong Sí diễm hỏa nhãn gần tinh hạch của Sí Diễm Tinh, hai con quái điểu đang bay lượn tròn trong hỏa diễm đáng sợ, hưng phấn nói. Hai con quái điểu này, một con thân hình lớn khoảng ngàn trượng, toàn thân giống như do huyền hỏa khủng bố tổ thành, tản phát khí tức cực kì đáng sợ. Nhưng thanh âm của chúng giống như trẻ con mấy tuổi, non nớt dị thường, tràn ngập hương vị ngây thơ, trong ngôn ngữ không hề biết cách giấu giếm sự hưng phấn của mình.



Còn dưới hai con quái điểu, một thân ảnh khoanh chân ngồi, bọc mình trong huyền hỏa hừng hực, giờ phút này đang tràn ngập kinh hỉ nhìn hai con quái điểu.



“Thành công rồi sao? Đây chính là hình dạng viễn cổ của các ngươi?”



“Đúng vậy, chủ nhân, chúng ta đã khôi phục hình dạng viễn cổ thần thú của mình, hắc hắc... Chỉ có điều, chủ nhân, hình thể của chúng ta vẫn còn quá nhỏ, không thể so sánh với trạng thái đỉnh phong...”



“Hả? Các ngươi đã dài hơn ngàn trượng rồi mà vẫn còn nhỏ?”



“Đương nhiên, chủ nhân, chúng ta là viễn cổ thần thú truyền thừa, trước đây chúng ta vì vấn đề cơ duyên, chưa bao giờ hồi phục chân chính, may mà chủ nhân lợi hại mới có thể khiến chúng ta có ngày hôm nay, truyền thừa viễn cổ thần thông của chúng ta đã khởi động được một chút, đợi chủ nhân người đề thăng cảnh giới, chúng ta cũng sẽ đề thăng theo, đến lúc đó thân hình lần nữa biến lớn. Hình thái cuối cùng... cũng chính là hình thái đỉnh phong của chúng ta, thậm chí có thể so sánh với một tiểu tinh cầu...”




“Cái đó... là thật sao?”



“Đương nhiên là thật! Chủ nhân, người bây giờ thế nào?”



“Ta... Cân bằng của ta bị phá vỡ... Ta nhớ hắn... Không biết hắn bây giờ thế nào rồi... Đi, chúng ta lập tức trở về!”



“Vâng, chủ nhân!”



Xuy Xuy!



Hai con tiểu điểu bây giờ có thể gọi là đại điểu, sau khi nghe thấy lời chủ nhân, lập tức hóa thành hai đường lưu quang chui vào hạch tâm thiếu nữ. Thiếu nữ tựa hồ bị hỏa diễm vô tận vờn quanh, không phải ai khác, chính là Đạm Đài Liên sớm đã đến Sí Diễm Tinh, khiến bọn Trần Hạo lo lắng vô cùng.



Giờ phút này, khí tức nàng cực kì cường hãn, huyền hỏa trong người cảnh giới rất cao, tuyệt đối khiến Địa Tiên cảnh cao thủ nhường nhịn ba phần. Còn khí tức của nàng chỉ là Nhân Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong.



“Ngưng!”



“Ba” một tiếng, khoảnh khắc thân thể uyển chuyển không một mảnh vải của Đạm Đài Liên đứng dậy, toàn thân bạo phát ra quang mang hỏa hồng, ngay lập tức một bộ khải giáp u lam tản phát tinh quang lấp lánh, xuất hiện trên người nàng. Trong khải giáp có u lam hỏa diễm vô tận vờn quanh, từ từ lưu chuyển, mỗi vòng lưu chuyển, quanh người Đạm Đài Liên lại có một vòng quang hoàn đi qua.



“Ðây là Phượng Hoàng huyền giáp sao?”



“Đúng vậy, chủ nhân! Có phải rất mạnh không?”



“Ừm... Chúng ta ra ngoài thôi, các ngươi thu liễm khí tức! Có lẽ ba tên vô sỉ kia đã đi cả rồi...”



“Chủ nhân không cần lo lắng, chúng chưa đi mới tốt, vừa hay dùng chúng tế tôn trùng tố kim thân của chúng ta! Đáng tiếc, có lẽ chúng ta đã đi mấy tháng rồi.”



...



“Hả? Ngũ trọng huyền hỏa khí tức? Dao động này... Có lẽ là sắp ra rồi? Nhị đệ, tam đệ, xốc lại tinh thần! Nữ nhân này khẳng định thu được một lượng lớn cực phẩm Viêm hỏa tinh tủy, chỉ cần cướp được, chúng ta sẽ phát tài to!”



“Hi vọng là vậy, nếu không ở đây lãng phí mấy tháng thời gian, đúng là quá buồn bực... Tiểu đệ ta đã không chịu nổi nữa rồi... Đại ca, nhị ca, thỏa thuận trước, sau khi bắt được nữ nhân này, đệ sẽ là người lên đầu tiên!”



“Ha ha ha... Được! Đâu có phải xử nữ, ai trước người đó được, còn có thể có được nguyên âm trân quý, chúng ta cũng là vừa mắt dung mạo tuyệt sắc của nàng ta, sung sướng mà thôi! Lại nói hỏa linh chi thể của nữ nhân này cũng hơi cường hãn một chút, đệ thưởng thức đầu tiên cũng giúp chúng ta thăm dò đường, đỡ phải một chút không cẩn thận, đem thằng nhỏ đốt cháy thành than... Ha ha ha...”



Hí!



Đạm Đài Liên hỏa diễm hừng hực, từ trong Sí diễm hỏa nhãn sâu trăm vạn dặm bay ra, tóc dài phi vũ, bảo y phần phật, thất trọng huyền hỏa vô tận đủ để đốt cháy tu luyện giả bình thường thành tro nhưng đối với nàng chẳng có bất cứ ảnh hưởng gì, thậm chí đến một tia chân nguyên bảo vệ cũng không động.



Năm tháng trước, nàng chỉ là Nhân Tiên cảnh sơ kì đỉnh phong, vốn dĩ đã hoàn thành nhiệm vụ thu thập Viêm hỏa tinh tủy, chỉ vì muốn tìm kiếm huyền hỏa cao cấp có thể khiến Phượng Hoàng trùng tạo nhục thân, nên nàng không rời đi, mà tiến vào trong từng Sí diễm hỏa nhãn thăm dò, tìm kiếm những nơi ở gần tinh hạch.



Chính lúc này, nàng gặp phải ba Nhân Tiên cảnh hậu kì đỉnh phong cao thủ vừa đặt chân lên Sí Diễm Tinh.



Ba người này nhìn thấy Đạm Ðài Liên chỉ là Nhân Tiên cảnh sơ kì đỉnh phong, mà có thể đi ra từ một Sí diễm hỏa nhãn khiến họ cảm thấy nguy hiểm, lòng tham bắt đầu nổi lên.



Từ lúc đặt chân đến đây, Đạm Đài Liên bộ bộ vi doanh, đối với bất cứ ai cũng duy trì thái độ cảnh giác, khoảnh khắc nhìn thấy ba người này, nàng không chút do dự liền đem tốc độ nâng tới cực hạn chạy trốn vào sâu bên trong. Lúc đó, nàng thậm chí không phát hiện ý đồ đối phương, chỉ là chạy trốn theo theo thói quen. Dù sao ở đây, cảnh giới của nàng cũng có chút thấp, chỉ có không tiếp cận bất cứ tu luyện giả nào mới có thể tránh được phiền phức.



Tu luyện giới tàn khốc, mạnh được yếu thua, nàng một mình đơn độc, nếu không làm vậy thì không thể trụ được đến hôm nay.



Nhưng cuối cùng nàng chạy thoát không nổi.



Bởi vì ba người này thúc giục sức mạnh cường hãn nhất đuổi về phía nàng. Chênh lệch cảnh giới khiến Đạm Đài Liên không thể chạy thoát, khoảnh khắc bị ba người bao vây, Đạm Ðài Liên biết nàng đã gặp phải nguy hiểm, hơn nữa là nguy hiểm rất có khả năng khiến nàng mất mạng.



Cho nên khi đối phương nói ra yêu cầu bắt nàng giao ra Viêm hỏa tinh tủy, nàng lựa chọn khuất phục. Mạnh được yếu thua, cường giả vi tôn, đây chính là tu luyện giới tàn khốc, để giữ được mạng sống chỉ có thể đem Viêm hỏa tinh tủy mà mình vất vả thu thập giao ra. Vốn tưởng làm như vậy là có thể hóa giải nguy cơ lần này. Nhưng nàng không ngờ sau khi đối phương thấy dung nhan tuyệt sắc của nàng, bắt đầu nảy sinh ý đồ xấu, dục mạo thiên hạ, định tiến hành làm nhục một cô gái đã mất nguyên âm, có đạo lữ như nàng.