Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 414 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
MỘT PHÚT SAU CỬA MỚI ĐƯỢC MỞ RA!
Ôn Nhĩ Hoa thu lại ánh mắt đang nhìn ngoài cửa sổ xe, cúi đầu chỉnh sửa lại váy, không nhanh không chậm nói: “Chưa nói tới thích hay không, chuyện ngày hôm nay vốn là do Kiều Phỉ Bạch to gan lớn mật chủ động tìm người ta gây sự. Tôi nói giúp vài câu, cũng là vì muốn cứu vãn tôn nghiêm nhà họ Kiều.”
Bà không nói ra nguyên nhân thật sự. Dù sao bà rời nhà họ Ôn rất nhiều năm rồi, đương nhiên sẽ không nông nổi nói nghi ngờ của mình về Nghiên Thời Thất, không chừng chỉ gây thêm phiền toái.
Cũng không phải bà không tin Kiều Viễn Chính, mà là chuyện này quá kì lạ, ngay cả bà cũng cần thời gian để suy xét lại.
“Bà định xử lí Kiều Phỉ Bạch như thế nào? Đây là bà tự mình nói ra, muốn thay người ta đòi lại công bằng!” Kiều Viễn Chính lại hỏi.
Ôn Nhĩ Hoa mỉm cười, thản nhiên nhìn người đàn ông bên cạnh mình, “Nếu phạm lỗi thì cứ theo gia quy mà làm, trước hết cứ hối lỗi một tuần trong Từ đường đi.”
Nói xong, bà bổ sung: “Làm cha mà không biết dạy con, cũng đưa chú Ba vào phạt quỳ luôn.”
Đúng lúc ba vừa tỉnh, đưa chú Ba đi sám hối là vẹn cả đôi đường!
***
Nhà chính nhà họ Tần, phòng ngủ tầng ba.
Nghiên Thời Thất và Tần Bách Duật vừa về đến phòng chưa được mười phút thì tiếng bước chân vội vã vang lên từ dưới tầng.
Là vợ chồng Tần Bách Noãn.
Vừa rồi bọn họ vẫn luôn đứng trong sảnh tiếp đãi khách khứa, khi biết Thập Thất bị “bắt nạt”, Tần Bách Noãn dứt khoát kéo Lãnh Dịch Trì vội vàng chạy về.
Lúc chạy lên cầu thang, Lãnh Dịch Trì vội vàng nói, “Em đi chậm thôi, đừng có vội.”
Khoảng thời gian này anh nỗ lực rất nhiều, có khi trong bụng vợ bây giờ đã có bé Trì rồi cũng nên.
Nhưng người phụ nữ này lúc nào cũng hấp tấp như vậy, anh muốn kéo cũng không được.
“Tại anh hết!” Tần Bách Noãn vừa bước vừa càm ràm: “Nếu không phải anh không cho em đi thì sao Thập Thất phải chịu ấm ức như vậy. Kiều Phỉ Bạch đúng là đồ không biết tốt xấu, quen bắt nạt người khác, còn dám đụng đến người nhà họ Tần chúng ta!”
Lãnh Dịch Trì đang bước lên cầu thang theo vợ mình bỗng khựng lại, ánh mắt sâu xa nhìn khuôn mặt căng thẳng sốt ruột của vợ, môi mỏng giật giật, nhưng cũng không nói ra.
Sao anh nhớ là vừa rồi anh Cả bảo hai người họ ở lại sảnh duy trì trật tự nhỉ?
Ha ha, em à, tên em nhất định là Biến Đổi Linh Hoạt!
Lãnh Dịch Trì thầm thở dài, tuy bất đắc dĩ nhưng vẫn dịu dàng dỗ vợ, “Ừ, tại anh hết, em đừng đi nhanh thế, em đi giày cao gót đấy.”
Tần Bách Noãn không thèm để ý, nháy mắt đã đến căn phòng ngủ thứ hai trên tầng ba. Chị thở hắt ra, đưa tay gõ cửa, “Thập Thất, chị Ba đây.”
Sau một phút cửa phòng mới được mở ra.
Ngoài cửa, Lãnh Dịch Trì đang dựa nghiêng trên tường ranh mãnh tặc lưỡi.
Một phút đồng hồ vừa rồi dùng để mặc quần áo đúng không?
Nghiên Thời Thất mở ra một khe cửa, khuôn mặt thoáng đỏ ửng, còn vô thức sửa lại vạt áo, kinh ngạc hỏi: “Chị Ba, tiệc cảm ơn kết thúc rồi ạ?”
Tần Bách Noãn còn đang sốt ruột, không chú ý tới khuôn mặt đỏ bừng và đôi môi hơi sưng của Nghiên Thời Thất.
Vietwriter.vn
Chị kéo tay Nghiên Thời Thất cùng đi vào phòng, Lãnh Dịch Trì muốn ngăn cũng không kịp.
“Tiểu Thất, em không sao chứ? Chị giờ mới biết em gặp chuyện. Tại anh rể của em hết. Nếu chị ở đấy thì đã cho Kiều Phỉ Bạch biết mặt rồi!”
Nghiên Thời Thất bị Tần Bách Noãn kéo vào phòng thì vội vàng nhìn thoáng qua chiếc giường đôi.
Ừm, đã trải lại gọn gàng rồi.
Cô quét mắt một vòng, dừng lại ở ban công ngoài cửa sổ, thấy bóng lưng Tần Bách Duật đang đứng hút thuốc.
Nghiên Thời Thất thở phào nhẹ nhõm, cùng Tần Bách Noãn ngồi xuống ghế thư giãn trước cửa sổ, lanh lợi cười: “Chị Ba, em không sao, chị đừng lo. Tranh chấp nhỏ mà thôi, em vẫn đủ khả năng giải quyết!”