Người Dấu Yêu

Chương 602




Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 602 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!





****************************









Chương 602CHƠI TRÒ THẦN BÍ GÌ NỮA ĐÂY?

Nghe vậy, Hàn Vân Đình gật gật đầu, “Nghe đâu là vậy.”





Anh không nói thêm, sau lại còn cố tình đổi đề tài, “Tối nay chỉ có mấy người chúng ta thôi à?”





Tuy Kiều Mục bị thương, nhưng tư duy và tâm trí đều vẫn rất tỉnh táo. Thấy Hàn Vân Đình cố tình đánh trống lảng, anh ta bèn bưng rượu xùy một tiếng, “Ai biết được. Lúc tôi nhận được thông báo, trùng hợp anh Cả cũng có mặt nên tôi đi theo anh ấy luôn. Thằng chết bầm Mặc Lương Vũ này đang biến đâu rồi? Khách đến đông đủ rồi mà cậu ta còn chưa chường cái mặt ra. Chơi trò thần bí gì chứ!”





Bọn họ đang trò chuyện thì cửa phòng bật mở. Người bước vào lần này lại khiến Nghiên Thời Nhất phải nhăn mặt.





Sao lại là Kiều Phỉ Bạch!





Sự kiện ở trấn Phổ Lan lần trước lại dội về trong tâm trí cô.





Như vậy là lành sẹo là quên đau đấy à?





Nghiên Thời Thất quan sát thấy, sau lưng cô ta còn hai cô gái đang vừa đi vừa nhìn chung quanh, là Ưng Phi Phi và Doãn An Táp.





Thấy hai người bọn họ, Nghiên Thời Thất mỉm cười đứng dậy, lơ đẹp Kiều Phỉ Bạch, vòng qua cô ta đon đả ra đón hai người Ưng Phi Phi, “Tớ còn tưởng hai cậu không tới nữa đấy!”





Hai cô nàng thấy Nghiên Thời Thất, nét gượng gạo trên mặt mới giãn ra được đôi chút.





Ưng Phi Phi kéo cô, hậm hực xì xầm ngay trước cửa, “Tớ định từ chối rồi, mà anh ta bảo bọn tớ đã tham gia hôn lễ của cậu với cậu tư Tần thì cũng phải tham gia lễ đính hôn của anh ta. Anh ta bị gì vậy? Tay chơi có hạng mà đính hôn sớm vậy sao?”





Chiều nay, Ưng Phi Phi và Thập Thất mới gặp nhau, ai ngờ chưa tan làm thì nhận được điện thoại của Mặc Lương Vũ.





Cô từ chối mấy lần nhưng cậu ta quăng địa chỉ xong là cúp điện thoại luôn.





Nhưng thật ra cô cũng có phần hơi háo hức. Công tử bột nhà họ Mặc khét tiếng ăn chơi này rốt cuộc sẽ đính hôn cùng ai đây?





Trước khi đến, hai cô nàng đã nhắn tin WeChat cho Thập Thất trước, biết cô cũng đến mới qua đây.





Trong lúc Ưng Phi Phi trò chuyện với Nghiên Thời Nhất, Doãn An Táp đứng ở cửa phòng VIP nhìn quanh, bất ngờ nhìn thấy Kiều Kình đang ngồi trong góc với vẻ mặt hờ hững.





Cô không nghĩ Kiều Kình cũng tới, mắt cô chợt lóe lên tia sáng nóng bỏng rực rỡ.





Hồi chiều, cô đi cùng Tổng Giám đốc Kiều thương lượng phương án quảng cáo với công ty đối tác. Nhưng cô đến nơi mới biết anh và chủ công ty bên kia là người quen cũ, từ đầu đến cuối hai người kia tán gẫu hàn huyên với nhau, còn cô chỉ ngồi bên cạnh làm phông nền.





Cô không muốn nghĩ nhiều, nhưng hành động của anh khiến cô khó tránh sinh lòng rung động.





Cuộc họp thương thảo hợp tác đó hoàn toàn không cần cô phải đi theo, vấn đề là Tổng Giám đốc Kiều vẫn khăng khăng yêu cầu như vậy.






Mạch suy nghĩ của Doãn An Táp đang có phần bay bổng. Đặc biệt sau khi nhìn thấy Kiều Kình, cô càng thêm khó dằn sự thấp thỏm.





Vì vậy, Nghiên Thời Thất gọi cô hai lần cô cũng không nghe thấy.





Ưng Phi Phi kịp thời khều cô, “Táp Táp, cậu đang nhìn gì vậy?”

Hãy vào Vietwriter.vn.com để đọc truyện nhanh hơn!

Cô tưởng Doãn An Táp bị choáng ngợp trong một dịp như thế này. Dù sao thì người ngồi trong phòng đều là những người xuất chúng đứng trên đỉnh kim tự tháp của Lệ Thành.





Với thân phận vô danh tiểu tốt như hai người bọn họ, quả thật có vẻ vừa lạc lõng vừa nhỏ bé.





Nhưng mọi người đâu phải mới gặp lần đầu. Lần trước, ở Vịnh Lâm Hồ, dù không trò chuyện quá nhiệt tình nhưng đã cùng ăn chung bàn, coi như là có quen biết.





Ưng Phi Phi nhìn cô có chút lo lắng. Nghiên Thời Thất cũng sợ cô e ngại nên bước lại khoác tay hai cô nàng, mỗi người một bên, kéo đến xô pha, vừa đi vừa trấn an: “Đừng nghĩ nhiều, nếu đã đến thì cứ vui vẻ nhiệt tình một trận đi. Tiểu Vũ nói cũng đúng. Lúc tớ kết hôn với anh Tư, các cậu đều tới. Vậy tiệc trước ngày đính hôn của cậu ấy, không lí nào lại không mời các cậu.”