Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Mệnh Nữ Chủ Cũng Không Cứng Bằng Ta

Chương 16





【Chúc mừng kí chủ kích hoạt nhiệm vụ ẩn: Cùng đồng môn lập đội hoàn thành thành công nhiệm vụ một lần.】
【Phần thưởng nhiệm vụ ẩn phong phú, hy vọng kí chủ không bỏ qua.

Đương nhiên, nếu lần đầu khiêu chiến thất bại, phần thưởng nhiệm vụ cũng sẽ giảm bớt gấp bội.】
【Xin hỏi kí chủ hiện tại có nhận nhiệm vụ hay không?】
Nghe thấy những lời này, Sở Lạc đứng ở cửa Thuê Đường, không đi vào, nhỏ giọng hỏi: “Phần thưởng phong phú đến mức nào?”
【Dựa theo năng lực hiện tại của ký chủ, nhiệm vụ ẩn sẽ căn cứ vào mức hoàn thành nhiệm vụ, đạt được 50 - 100 điểm khí vận.


Sau khi so sánh với nhiệm vụ tân thủ của mình, Sở Lạc không nhận được thêm năm mươi điểm hay nhiều hơn nữa, nàng lập tức quyết định: “Nhận!”
【Trong quá trình tiến hành nhiệm vụ ẩn, mời ký chủ đến Thuê Đường nhận nhiệm vụ tổ đội.】
Thấy Sở Lạc đi vào nơi này, vị đệ tử quản sự kia vội vàng chạy lên.
“Tiểu sư muội đây là tới làm kiểm tra sao?”
“Kiểm tra gì?” Sở Lạc thật sự không nghiêm túc xem qua《Thủ tục đệ tử》, lúc này mới cười khanh khách nói: “Ta tới là tìm nhiệm vụ để làm.”

Đệ tử quản sự đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó vội vàng dẫn nàng đi tới đại sảnh chuyên môn nhận nhiệm vụ.
Phía trước đại sảnh có một tấm bảng vuông bằng tinh thạch cực lớn, trên đó dán đầy những nhiệm vụ mà các đệ tử có thể nhận được hôm nay.
Đệ tử quản sự cũng không để cho nàng đi tìm kiếm trên tấm bảng tinh thạch khiến người ta hoa cả mắt kia, mà là lấy từ trong một cái tủ ra một miếng ngọc giản, rót linh lực vào, trên ngọc giản hiện ra một tấm bảng tương tự.
“Tiểu sư muội bây giờ là tu vi Luyện Khí tầng hai, thuật pháp ngũ hành cơ sở đã học được những cái nào rồi?”
Sau khi dẫn khí nhập thể, các đệ tử mới phải học thuật pháp ngũ hành cơ bản nhất: Ngưng Thủy Thuật, Hỏa Cầu Thuật, Sinh Mầm Thuật, Ngạnh Hóa Thuật, Thổ Sa Tường.
Sở Lạc không bỏ dở một tiết nào, khi các đệ tử mới chỉ nắm giữ được hai ba loại, nàng đã học xong cả năm loại.
“Năm loại đều biết.”
“Lúc này mới qua nửa tháng, không ngờ tiểu sư muội tu hành nhanh như vậy.” Đệ tử quản sự có chút kinh ngạc, tiếp theo tìm được nhiệm vụ thích hợp cho nàng: “Chăm sóc dược điền, bởi vì điều kiện sinh trưởng của một bộ phận linh thực rất hà khắc, cho nên cần đệ tử biết Ngưng Thủy Thuật và Sinh Mầm Thuật, thù lao cũng không tệ, hoặc là cho linh thú ăn cũng được, nhưng một bộ phận linh thú có tính công kích, sẽ nguy hiểm hơn một chút so với cái trước...”
Đệ tử quản sự giới thiệu cho nàng rất nhiều, nhưng Sở Lạc lại có chút buồn bực.
“Sao tất cả đều là nhiệm vụ do một người làm vậy, không có tổ đội sao?”
“Nhiệm vụ tổ đội?” Đệ tử quản sự cười cười: “Nhiệm vụ tổ đội trên Bích Lạc Phong phần lớn đều là đi vào rừng Khải Vân thu thập vật tư.

Tuy rừng Khải Vân là nơi thích hợp nhất cho người mới đi lịch lãm rèn luyện, nhưng trong đó cũng có rất nhiều tồn tại uy hiếp đến tính mạng của đệ tử Luyện Khí kỳ.

Tông môn quy định, đệ tử Luyện Khí kỳ nếu muốn tổ đội tiến vào Khải Vân Lâm, mỗi đội ngũ ít nhất phải có một vị tu sĩ Trúc Cơ kỳ dẫn dắt, nhưng có một số tu sĩ Trúc Cơ sẽ tương đối kén chọn chuyện có Luyện Khí kỳ nhập đội.”
“Nếu tiểu sư muội không có tu sĩ Trúc Cơ quen biết dẫn dắt, có thể sẽ không có đội ngũ nào nguyện ý tiếp nhận ngươi đâu.

Các tu sĩ Trúc Cơ bình thường đều yêu cầu đối với đội viên là từ Luyện Khí trung kỳ trở lên.”
Đệ tử quản sự nói xong, liền chuyển thông tin nhiệm vụ tổ đội cho Sở Lạc.
Tấm bảng biến thành từng tấm như tấm thẻ, trên mỗi tấm thẻ đều có năm vị trí xếp theo chiều dọc.

Người đã gia nhập vào đội ngũ sẽ sáng lên ở vị trí tương ứng, gồm có họ của mình, vị trí bên phải sẽ xuất hiện tu vi của bản thân, ở dưới tu vi còn có thể tự nhắn lại một câu.
Sở Lạc nhìn thấy một đội ngũ đã có bốn vị trí.
Vị tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ họ Triệu để lại lời nhắn: Sư muội thì vào, sư đệ chớ quấy rầy.
Ách...

Một vị tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ họ Tiền để lại lời nhắn: Chỉ cần tu vi từ Luyện Khí cao giai trở lên, tu vi thấp không mang theo.
Ồ...
Một tu sĩ Luyện Khí tầng ba họ “Hồ” nhắn lại: Sư huynh mang theo, người ta sẽ hô cố lên!
A...
Sở Lạc trơ mắt nhìn Hồ nữ sĩ thành công tiến vào đội ngũ của Tiền tiên sinh, vẻ mặt nàng mờ mịt.
Vậy cũng được sao?!
“Tiểu sư muội, thật ra trước tiên muội có thể thử làm một vài nhiệm vụ cá nhân một chút.

Nếu như muội đi vào rừng Khải Vân thì quá nguy hiểm, hơn nữa Hạ sư huynh cũng không ở trong tông môn, không có cách nào mang muội vào rừng Khải Vân được.” Đệ tử quản sự còn nói thêm.
Nghe vậy, Sở Lạc lập tức nhìn sang.
“Hạ sư huynh đi đâu rồi?”
“Tiểu sư muội còn không biết sao.” Đệ tử quản sự giải thích: “Đoạn thời gian trước Đông Phương Bắc Giới chúng ta lại có một đại hình quỷ cảnh hiện thế, Phong Mạc trưởng lão cùng Hạ sư huynh suốt đêm mang theo một đám đệ tử tinh anh rời khỏi tông môn đi thăm dò quỷ cảnh, chỉ cần tiến độ thăm dò nhanh hơn so với môn phái khác, ngày sau có thể kiếm được rất nhiều tài nguyên tu luyện cho Lăng Vân Tông chúng ta đó!”
“Quỷ cảnh? Nơi đó rất nguy hiểm, nhất là quỷ cảnh vừa hiện thế!” Sở Lạc nhớ tới miêu tả quỷ cảnh trong nguyên tác, lập tức cau chặt mày.
Lai lịch quỷ cảnh không được nói rõ ở trong nguyên tác, nhưng trên đời này phàm là quỷ cảnh thì hoặc ít hoặc nhiều đều có chút cổ quái.
Có loại bên trong có nhiều vô số kể tài nguyên tu luyện, nhưng có quỷ cảnh lại lấy việc ăn người làm vui.
Có loại bên trong có quy tắc riêng biệt, chỉ cần là người xúc phạm quy tắc đều sẽ bị quỷ cảnh truy sát.
Có loại lại giống như thế ngoại động thiên, tu sĩ ở bên trong sinh hoạt vui đến quên cả trời đất, cả một đời cũng không muốn đi ra...
“Đây cũng là chuyện không còn cách nào khác, lựa chọn tu hành chính là đi lên con đường hung hiểm nhất, nếu như người của Lăng Vân Tông chúng ta do dự, có thể khi chúng ta đến nơi, tài nguyên bên trong cũng đã bị người của Phù Thanh Tông, Thượng Vi Tông hoặc là Thất Trận Tông dọn sạch rồi.


Lăng Vân Tông hiện giờ đã xuống dốc, nếu không tranh thủ chút tài nguyên trở về bồi dưỡng đệ tử trong tông môn, nói không chừng ngày nào đó sẽ giống như Tiểu Sơn Tông bị một đại năng diệt môn!” Đệ tử quản sự lo lắng nói.
Nghe được câu cuối cùng, Sở Lạc chớp chớp mắt: “Chẳng lẽ ngươi không biết Tiểu Sơn Tông bị ai diệt môn sao?”
“Không biết.” Đệ tử quản sự lại nói:”Chẳng lẽ tiểu sư muội biết?”
“Khụ khụ, ta cũng không biết.” Sở Lạc nói, ánh mắt lại lần nữa rơi vào trên tấm thẻ kia.
Nàng đột nhiên thấy được một chữ “Lý”, tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, nơi để lại lời nhắn lại trống rỗng, cái gì cũng không nói.
Sở Lạc đột nhiên nhớ tới ngày Lăng Vân Tông khai sơn thu đồ đệ.
Nam tu có lòng tốt đo linh căn cho mình, lại băng bó vết thương trên chân cho mình.
Hình như hắn cũng họ Lý.
Ma xui quỷ khiến thế nào Sở Lạc tháo ngọc bài bên hông xuống, chỉ vào đội ngũ kia hỏi đệ tử quản sự: “Ta có thể gia nhập đội ngũ này không?”
“Ta có thể xin giúp muội, nhưng đệ tử Trúc Cơ bên kia có thể nhìn thấy tu vi của muội ở trong ngọc bài.” Đệ tử quản sự nhận lấy ngọc bài của Sở Lạc: “Có thể đối phương sẽ không đồng ý.”
Lúc đệ tử quản sự đang muốn ghi tin tức cho Sở Lạc, động tác bỗng nhiên dừng lại một chút.
“Tiểu sư muội, muội muốn nhắn lại cái gì không?”