Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Mệnh Nữ Chủ Cũng Không Cứng Bằng Ta

Chương 17





“Ách! ” Sở Lạc vắt hết óc, quả thật cũng hơi sợ yêu cầu gia nhập tổ đội của mình bị đối phương cự tuyệt.

Tên đệ tử quản sự kia cũng cười nhìn nàng, nói thật, hắn cũng cảm thấy không nói gì thì rất có thể không vào được bất kỳ một đội nào.

“Vậy thì ở lại! ” Sở Lạc nhớ tới lời của “Hồ nữ sĩ” kia, nhắm mắt lại lấy hết dũng khí: “Cầu sư huynh mang theo!”
“Được.

” Đệ tử quản sự giúp nàng ghi vào tin tức, sau đó là lo lắng chờ đợi thật lâu.

Ước chừng mười lăm phút sau sau, đội ngũ này chỉ còn lại một chỗ trống đang u ám đột nhiên sáng lên.

“Sở!” Nhìn chữ trên ánh sáng hiện lên, Sở Lạc mở cờ trong bụng: “Ta được chấp nhận rồi!”
“Tiểu sư muội, mau nhìn ngọc bài!” Đệ tử quản sự vội vàng đưa ngọc bài thân phận của nàng tới.

Chỉ thấy trên ngọc bài hoàng ngọc ánh sáng lưu động, dần dần xuất hiện từng hàng chữ.

“Ngày mai đúng giờ Thìn, tập hợp ở cửa ra vào Bích Lạc Phong, Nguyệt Quang Cẩm Lý chỉ xuất hiện vào đêm trăng tròn, các vị phải chuẩn bị sẵn sàng để ở lại trong rừng Khải Vân ba đến năm ngày.


Sở Lạc đọc xong chữ trên ngọc bài thân phận, đệ tử quản sự liền giải thích với nàng.

“Đệ tử Trúc Cơ kỳ tu luyện ra thần thức có thể thông qua ngọc bài thân phận tiến hành giao lưu với đệ tử khác trong Lăng Vân Tông, đội trưởng cũng đều thông qua ngọc bài truyền tin tức cho các đội viên.


“Hình như ta còn chưa thấy nhiệm vụ của đội này là gì.


” Sở Lạc ngơ ngác nhìn đệ tử quản sự: “Vận khí của ta có thể không quá phù hợp với ‘Cẩm Lý’ đâu.


Đệ tử quản sự lật tấm thẻ, yêu cầu của nhiệm vụ hiện ra.

“Ba cái đuôi Tấn Quang Mã 'Luyện Khí trung kỳ trở lên', một con Nguyệt Quang Cẩm Lý ‘không yêu cầu phẩm chất’, năm mét Quỷ Khóc Đằng ‘không yêu cầu phẩm chất’, kết toán thù lao sáu viên linh thạch trung phẩm, tính ra điểm cống hiến môn phái 600 điểm.


Đệ tử quản sự chậm rãi giải thích: “Độ khó của nhiệm vụ này không thấp, đương nhiên thù lao cũng rất phong phú, chủ yếu là vì giá thị trường của con Nguyệt Quang Cẩm Lý này đã đạt tới ba viên linh thạch trung phẩm.

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ được đội trưởng Trúc Cơ phân phát thù lao, đội trưởng nhất định sẽ lấy đi phần lớn, nhưng phần còn lại phân vào trong tay mỗi người, đối với đệ tử Luyện Khí mà nói cũng không tệ.


“Chỉ là tiểu sư muội, rừng Khải Vân đối với muội bây giờ mà nói vẫn quá nguy hiểm, tốt nhất là tranh thủ tối nay chuẩn bị nhiều đồ vật bảo vệ tính mạng một chút, sau khi tiến vào rừng Khải Vân nhất định phải theo sát đội ngũ.


Giờ này khắc này, trong đầu Sở Lạc chỉ còn lại bốn chữ.

Nguyệt Quang, Cẩm Lý!
Vận khí này của nàng thật sự có thể nhìn thấy cẩm lý sao!
“Ta biết rồi, sư huynh.

” Sở Lạc nói lời tạm biệt xong, hồn bay phách lạc ra khỏi Thuê Đường.


Một giọng nói đột nhiên vang lên bên cạnh.

“Hồ Ly! Ngươi tìm được đội ngũ chưa!”
Ngay sau đó, giọng nói của một nam tu thiếu niên đi tới từ phía sau.

“Đương nhiên, tìm một đội ngũ còn không phải quá dễ sao?”
“Đừng nói giỡn, ngươi mới chỉ có Luyện Khí tầng ba thôi!”
“Luyện Khí tầng ba thì sao chứ, ta vẫn có thể vào rừng Khải Vân như thường! Ai ui!”
Khi thiếu niên tên là Hồ Ly đi ngang qua Sở Lạc, không cẩn thận vấp một cái, vừa vặn quay đầu lại nhìn về phía Sở Lạc.

Sở Lạc nhìn khuôn mặt tùy ý ngậm một cọng cỏ, trong vẻ giảo hoạt mang theo vài phần vô lại, kinh ngạc đến mức miệng há to.

Chẳng lẽ hắn chính là Hồ nữ sĩ??
Hắn nhìn Sở Lạc một lát, sau đó đi về phía đồng bọn của mình: “Đi thôi, đến Bình An Phường!”
Sở Lạc đứng tại chỗ, nàng đã có thể tưởng tượng được biểu cảm của vị Tiền tiên sinh kia khi nhìn thấy vị đội viên này!
Sau khi rời khỏi Thuê Đường, Sở Lạc liền đi tới Bình An Phường mua đồ vật.

Lúc nhận nhiệm vụ từ chỗ Hoa Hoa, nàng không nghĩ tới độ khó của nhiệm vụ lại cao như vậy.

Đệ tử quản sự nhắc nhở nàng, với tu vi hiện tại của nàng tiến vào rừng Khải Vân có thể sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng, nàng cảm thấy với thể chất của mình chắc chắn sẽ gặp phải nguy hiểm đến tính mạng.

Cho nên nàng muốn mua thêm vài thứ để bảo mệnh.


“Mười tấm bùa Khinh Thân, ba tấm bùa Lôi Bạo, ba tấm bùa Đóng Băng, ba tấm bùa Phong Đao.


Pháp thuật biến dị cơ sở khó hơn pháp thuật ngũ hành một chút, cho nên chương trình học trên Giảng Đạo Tràng còn chưa giảng đến đây, nhưng tính thực dụng của ba loại pháp thuật thuộc tính biến dị càng mạnh hơn, bởi vì chúng nó đều là chủ công kích.

Trong pháp thuật ngũ hành, chỉ có Hỏa Cầu Thuật là chủ công kích, uy lực lớn nhất, lại ngoại trừ Thổ Sa Tường là một loại khiên phòng ngự ra thì ba loại pháp thuật cơ sở khác đều thuộc về loại phụ trợ.

Mặc dù bây giờ còn chưa học tập pháp thuật thuộc tính biến dị, cũng may có thể sử dụng bùa chú.

Nhưng Sở Lạc không dám mua quá nhiều, bởi vì đắt.

“Một bình Tích Cốc Đan, một bình Hồi Xuân Đan, hai bình Bổ Linh Đan.


Lấp đầy bụng, trị liệu vết thương, nhanh chóng khôi phục linh khí.

Lại mua một thanh chủy thủ rất thực dụng ở sạp nhỏ bên đường, lúc này mới quay về chỗ ở.

“Ta phải nắm chặt thời gian tu luyện, tuyệt đối không thể kéo chân mọi người.


Sau khi quay về chỗ ở, Sở Lạc lập tức ăn một viên Cường Thể Đan mà Thuê Đường đã phát cho đệ tử mới nhập tông, sau đó chịu đựng nỗi sợ hãi vì lần trước bị cắn đứt hai chân, lần nữa tiến nhập Tạo Vật Chi Cảnh.

Nàng biết nếu như mình đả tọa tu luyện, trong thời gian ngắn không thể nào đột phá Luyện Khí tầng ba, bây giờ chỉ có mau chóng đề cao năng lực rèn thể của mình.

Chênh lệch giữa mỗi một tầng Luyện Khí kỳ thật ra chỉ có tích lũy linh khí, nhưng tố chất thân thể, kỹ xảo chiến đấu của mỗi người đều tùy từng người mà khác nhau, nếu chỉ có một thân linh khí mà không có kỹ xảo chiến đấu, khi đối mặt yêu thú cùng cảnh giới cũng dễ dàng thua trận.

Mãi cho đến hừng đông, Sở Lạc mới tỉnh lại với gương mặt trắng bệch, mồ hôi thấm ướt cả trán.


Một buổi tối này, nàng bị bầy sói cắn đứt chân hai lần, lại để cho Tạo Vật Chi Cảnh điều chỉnh đối thủ thành một con sói đơn độc, thử vật lộn với nó.

Có lẽ là vì hiệu quả của Tôi Thể Tạp sơ cấp, độ nhanh nhẹn của Sở Lạc nhanh hơn trước rất nhiều, trong đó có một lần, chỉ dựa vào thể năng mà đã thắng được con sói này.

Sau đó Tạo Vật Chi Cảnh tự động thăng cấp độ khó, hơn nữa còn là khó khăn không thể vượt qua…
【Chúc mừng ký chủ đạt tới Luyện Thể tầng một, thu được 10 điểm khí vận khen thưởng.


Sau khi sử dụng Tĩnh Tâm Đan do Thuê Đường phát cho, nhanh chóng tu luyện linh khí, xóa đi mệt mỏi, thời gian cũng gần tới giờ Thìn, Sở Lạc lấy chiếc áo choàng màu xám từ trong tủ quần áo ra, khoác lên người, sau đó liền đi về phía Thuê Đường.

Áo choàng màu xám này là pháp y có tác dụng che giấu dung mạo, lực phòng ngự cũng có một chút, chỉ cần đội mũ lên, gió thổi lớn thế nào cũng không rơi xuống, người ngoài chỉ có thể nhìn thấy nửa dưới khuôn mặt Sở Lạc, nhưng Sở Lạc lại có thể nhìn thấy tất cả mọi thứ bên ngoài, rất thuận tiện.

Vẫn là câu nói kia, chỉ cần che mặt lại, sẽ không ai biết vận rủi là do nàng mang đến.

Trên đường đến Thuê Đường, ngọc bài thân phận hơi nóng lên, Sở Lạc cầm lên xem xét, phía trên lại xuất hiện một tin tức.

“Ngoại vi Tây Nam của Thuê Đường.


Khi Sở Lạc đến địa điểm đã hẹn, ở góc Tây Nam đã có hai nam tu và một nữ tu.

Một nam tu trẻ tuổi trong đó là Lý Thúc Ngọc đã từng gặp vào ngày Sở Lạc khai sơn thu đồ đệ.

Sở Lạc kéo vành nón xuống.

Mặc dù biết vị Lý sư huynh này là người rất tốt, nhưng ngày đó khi hắn đo linh căn cho mình, nàng không có linh căn.