Nguyên Long sau khi cất Linh Hồn Bảo Thạch vào trong linh hồn liền lần nữa nhìn xem hệ thống, lần này liền còn 2 cái Bạch Ngân cùng 3 cái Huyết Sắc cấp phần thưởng, trước tiên cứ để đám này ở yên nơi đây đi, đợi sau này còn muốn bật hack nữa liền dùng tiếp.
Sau đó Nguyên Long liền vào quả trứng màu vàng kim của mình, hắn cũng cảm giác được nó đang không ngừng hấp thụ lấy linh khí bên trong Thế Giới Châu, chỉ là tốc độ này so với Lực Lượng Phượng Hoàng kia liền kém hơn rất nhiều.
Nguyên Long lập tức đứng lên, đang tính làm hành động tiếp theo thì hắn liền nhận thấy có người đang bước lại gần về phía hắn.
Nguyên Long nhìn qua một lần liền thấy tứ nữ đang hướng về phía hắn đi tới, Kỳ Hoa cùng Tiểu Uyên nhìn thấy quả trứng trên tay hắn thì mắt của hai người ngay lập tức sáng lên, biểu cảm háo thức chạy nhanh về phía hắn.
"Phu quân, ngươi đang cầm cái gì a ?"
"Đúng a ca ca, đây là cái gì thế ?"
Hai nàng ngay lập tức tò mò hướng hắn hỏi thăm.
"Cái này là sư phụ mới tặng cho ta a, liền là một quả trứng" Nguyên Long cũng không che giấu giải thích lấy.
"Nha, cái này liền quả trứng sao, vỏ trứng cũng quá kiên cố đi" Kỳ Hoa cầm lấy Dực Thần Long sờ mó khắp nơi, gương mặt biểu hiện kinh ngạc nói.
Tiểu Uyên cũng ở một bên tò mò sò mó lấy quả trứng.
"Quả trứng này chắc không phải của yêu thú bình thường đi" Thường Y ánh mắt châm chú nhìn lấy quả trứng nói một tiếng, nàng có thể dễ dàng cảm nhận được một luồn sức mạnh rất lớn đanh ẩn dấu ở bên trong quả trứng, những quả trứng bình thường liền không thể so sánh với nó.
Hơn nữa bản thân nàng cũng quen biết Nguyên Long cũng xem như là rất lâu đi, đồ hắn sử dụng chẳng có cái nào là bình thường cả chứ đừng nói tới đồ do sư phụ hắn tặng.
Khinh La ánh thì lại kinh ngạc nhìn lấy quả trứng đó, bản năng bẩm sinh của yêu thú trong người nàng đang thống báo cho nàng biết rằng thứ ở trong quả trứng đó vô cùng nguy hiểm, huyết mạch của nó so với nàng cao cấp hơn vô số lần.
Bản thân Tiểu Uyên vẫn còn nhỏ cho nên đối với huyết mạch áp chế vẫn chưa có biểu hiện rõ rệt giống như của Khinh La, nhất là khi nó còn Dực Thần Long còn chưa có nở ra.
Khinh La nhìn quả trứng được một lúc liền đột nhiên lại cảm nhận được một luồn áp chế khác đang hướng về phía nàng, hơn nữa cường độ so với quả trứng kia còn lớn hơn rất vô số lần.
Khinh La lập tức nhìn về hắn, ánh mắt của nàng nhất thời liền trở nên kinh ngạc vô cùng, lập tức nhìn châm châm về phía đó.
Thường Y ở bên cạnh thấy biểu hiện lạ thường của Khinh La liền khó hiểu nhìn nàng, sau đó liền nhìn theo hướng của Khinh La, ánh mắt cũng trở nên ngạc nhiên khi nhìn thấy nó.
"Nguyên Long, cái đó là chuyện gì a ?" Thường Y ngay lập tức không nhịn được mà hướng Nguyên Long hỏi rõ.
"Hửm" Nguyên Long bị nàng gọi bất ngờ liền kêu nhẹ một tiếng, sau đó liền quay theo hướng của nàng nhìn qua, ánh mắt của hắn cũng ngay lập tức trừng to lên.
"What ?!"
Ngay cả Kỳ Hoa cùng Tiểu Uyên cũng bị cử động của mấy người gây chú ý, ngay sau đó liền nhìn theo, biểu cảm cũng không khác gì mấy người còn lại.
Bởi vì phía trước mắt bọn hắn liền là cảnh tượng nguyên một dãy núi đang không ngừng bốc lên vô tận hỏa diễm, sáng chói đến cực điểm, hơn nữa ngay chỗ bọn hắn đứng liền đủ để cẩm nhận nhiệt độ khủng khiếp ở nơi đó, nếu nhìn kĩ thì trong đám lửa đó liền có hình dáng của một con phượng hoàng.
Cái đó không phải là quả núi mà hắn vừa mới đặt quả trứng của Lực Lượng Phường Hoàng sao ?
Thế quái nào mới mấy phút trôi qua mà cả một dãy núi đã trở thành hỏa diệm sơn rồi ?
Hắn rõ ràng đã điều khiển Thế Giới Châu áp chế ngọn lửa của nó lại đi, làm thế nào mà nó có thể cháy được kia chứ ?
"Đúng là ngươi đã áp chế a, cảnh tượng tượng trước mắt của ngươi liền đã là thiệt hại nhỏ nhất rồi đấy, người nên nhớ lửa của Lực Lượng Phường Hoàng một khi đã đốt thì dù là hạt hạ nguyên tử cũng đừng mong còn sót lại một cái nào cả" Linh nhi ở trong đầu lên tiếng giải thích cho hắn.
Nguyên Long nghe xong khẽ gật đầu, xem ra hắn đã xem thường Lực Lượng Phường Hoàng đi, một cái Linh Cấp Pháp Bảo như Thế Giới Châu không thể nào mà dễ dàng áp chế nó lại được, nên nhớ trong đây còn có một tí lực lượng còn sót lại của Diễn Sinh Nữ Đế.
Nguyên Long sau đó liền nhìn qua tứ nữ, bắt đầu mở miệng giải thích.
"Cái đó cũng là do một quả trứng mà sư phụ tặng cho ta a, các nàng nhớ tuyệt đối đừng có lại gần đó, ngọn lửa đó không phải ngọn lửa bình thường đâu, so với dị hỏa còn mạnh hơn gấp mấy triệu lần đấy." Nguyên Long gương mặt trở nên nghiêm túc cảnh báo nói.
"Rốt cuộc sư phụ ngươi là thần thánh phương nào a ? Làm sao lại tặng ngươi nhiều thứ khủng bố như thế kia chứ ?" Thường Y không khỏi giật mình hướng Nguyên Long cảm thán nói một tiếng.
"Không lẽ sư phụ của phu quân là tiên nhân sao ?" Kỳ Hoa ở một bên đoán mò nói.
"Khụ khụ, cái này ta cũng không rõ a, sư phụ ta từ đầu tới cuối chỉ dùng truyền âm để nói chuyện với ta thôi." Nguyên Long liền ho nhẹ một tiếng liền ngụy biện giải thích.
"Thật sao ?" Thường Y không khỏi nghi ngờ nhìn hắn một cái, nàng có cảm giác hắn đang nói dối a.
"Thật!" Nguyên Long chắc chắn gật đầu, gương mặt vô cùng chân thành không hề giả chân.
"Hừm ~" Thường Y ánh mắt vẫn nghi ngờ nhìn hắn, giác quan phụ nữ của nàng lúc nào cũng rất chính xác a.
"Nha, đúng rồi, dù sao lúc này cũng đã là buổi chiều đi, hay là chúng ta ra ngoài đường đi dạo một lúc, các nàng thấy thế nào ?" Nguyên Long lập tức tránh né ánh mắt của Thường Y mà quay về phía Kỳ Hoa đánh trống lãng đề nghị một câu.
Mặc dù trò này rất cũ nhưng vẫn rất hiệu nghiệm a, nhìn xem ánh mắt lấp lánh ngôi sao của cả hai người Kỳ Hoa cùng Tiểu Uyên là hiểu.
"Tốt a, thiếp cũng muốn xem buổi tối Thanh Linh Thành có gì mới để chơi không a" Kỳ Hoa lập tức hưng phấn cười nói.
"Ân, muội cũng muốn đi a, buổi tối chắc chắn sẽ vui hơn so với ban ngày" Tiểu Uyên nghe xong cũng hí hửng vui vẻ nói, sau đó nàng liền chạy tới chỗ Khinh La, vươn ra hai tay nhỏ nhắn ôm lấy nàng, giọng nói tràn ngập nũng nịu cầu xin.
"Mẫu thân, lần này mẫu thân cũng phải đi với con a, không cho phép mẫu thân ở lại trong đây một mình"
Khinh La thấy nàng như vậy trong lòng liền vô cùng cảm động, đưa tay tay nhỏ cưng chiều xoa lấy đầu của nàng, miệng nhỏ ôn nhu mỉm cười.
"Ân, lần này mẫu thân liền đi với con"
Tiểu Uyên nghe xong liền phấn khỏi tười cười rạng ngỡ, Thường Y ở một bên thấy như vậy cũng chỉ có thể tạm thời bỏ qua cho Nguyên Long, chờ sau này có cơ hội liền hỏi rõ hắn.
"Như vậy chúng ta liền đi thôi" Nguyên Long hô lên tiếng, hắn quay sang một phía rồi vung tay lên, lập tức trước mắt hắn hiện hiện lên một núi cực phẩm linh thạch, sau đó hắn liền đặt Dực Thần Long lên trên.
"Xem ra ta đã đáng giá sai ngươi a, không ngờ ngươi lại giàu như vậy" Thường Y liếc hắn một cái, ý vị thâm trường nói.
"Khụ khụ" Nguyên Long giả bộ ho khan không nghe thấy lời của Thường Y, tiếp đó thì tất cả mọi người liền đột nhiên biến mất, đám người quay trở lại thế giới bên ngoài.
------------------
Đêm xuống.
Trên đường phố của Thanh Linh Thành lúc này vô cùng nhộn nhịp đông vui, cứ như là đang mở hội, mà có lẽ đúng là đang mở hội đi, tất cả các gian hàng đều vô cùng nồng nhiệt tiếp đãi đủ các loại khách hàng, những dịp mà có nhiều người tụ tập vào một cái Thanh Linh Thành thế này liền không có thường xuyên xảy ra cho nên hầu như những ngày gần đây cho đến khi đấu giá hội đều sẽ nhộn nhịp như thế này.
Nguyên Long lúc này đang cùng chúng nữ đi dạo chơi quanh khu phố, tiếng nô đùa cười nói vui vẻ xôn xao khắp nơi, cả con phố tắm mình trong ánh trăng sáng cùng ánh sáng cam nhạt tỏa ra từ từng cái linh thạch liền khiến không gian xung quanh vô cùng huyền diệu.
Lúc này hắn cùng Thường Y đang sóng vai nhau cùng đi, dạo bước trên con đường rộng lớn tràn ngập từng dòng người hòa quyện cùng ánh sáng diệu kì nơi đây, mà Kỳ Hoa cùng Tiểu Uyên liền đang đi khắp nơi dạo chơi lấy, kể cả Khinh La cũng bị Tiểu Uyên kéo đi.
"Cũng lâu lắm rồi ta mới có dịp được đi dạo phố lần nữa a" Thường Y trên gương mặt che lấy tấm vải mỏng, miệng nàng mỉm cười, ánh mắt vui thích nhìn xem mọi thứ xung quanh.
"Ta cũng vậy a, hình như cũng rất lâu lắm rồi ta mới có dịp đi dạo như thế này." Nguyên Long ở một bên cũng cảm thán nói một tiếng, cho dù là ở kiếp trước của hắn thì cũng không có dịp đi dạo phố hội như thế này a, phần lớn thời gian của hắn đều là làm việc cả, nhất là mấy ngày hội liền có mấy thanh niên quẩy quá chớn mà phải ở trong bệnh viện gặp hắn đi.
Đến khi chuyển sinh qua đây thì hắn liền phải điên cuồng luyện tập lấy, đánh giết vô số yêu quái trong rừng, tiếp đó liền giết thêm mấy trăm tên tu sĩ luôn tự tìm đường chết đến gây phiền phức cho hắn, liền một chút thời gian nghĩ ngơi cũng không có.
"Hừ, người cũng chỉ có 16 tuổi, có thể lâu như thế nào chứ" Thường Y nghe hắn nói liền kiều hừ một tiếng, sau đó bóng người liền xuật hiện.
"Khụ khụ, thôi nào, ai lại chơi đém số tuổi ra nói kia chứ" Nguyên Long nghe nàng nói như vậy liền không nhịn được ho khan nói, cô nàng này đúng là biết cách chọc hắn đi.
"Sao lại không a, tên thiếu niên 16 tuổi như nguòi lại ở trước một người hơn 400 tuổi làm ra vẻ trải đời cảm thán các kiểu." Thường Y liếc xéo hắn một cái rồi nói.
"..." Nguyên Long nghe xong cũng cạn lời a, ta dù sao cũng sống gần nửa đời người bình thường đi, sao lại không thể cảm thán kia chứ, thật là chẳng biết phải nói gì cho đúng.
"Hì hì" Thường Y nhìn lấy vẻ mặt cạn lời của hắn liền không nhịn được cười khúc khích, xinh đẹp giống như một đóa hoa vậy, nàng cảm giác bản thân càng ngày càng thích chọc ghẹo Nguyên Long a, thật sự chơi còn rất vui đâu.