Thanh Linh Thành.
Trên một con phố nào đó vào buổi đêm náo nhiệt như hôm nay liền có hai tên thiếu niên đang đi dạo, hai ngươi nhìn từ bên ngoài liền có thấy rõ sự khác biệt về khí chất rất lớn.
Hai người đi trên đường theo thứ tự trước sau, người ở sau to con hơn, mái tóc đen dài ngang ngực, gương mặt góc cạch rõ ràng, cơ thể tỏa ra khí thái cao ngạo cùng cao thượng, luôn giữ một khoảng cách nhất định khi đi theo người phía trước.
Còn người kia đi trước luôn tỏa ra khí tức lười biếng gian tà, ánh mắt liếc tới liếc lui nhìn xem mấy cảnh vật xung quanh, chủ yếu là kiếm xem mấy vị mỹ nữ, gương mặt xem như tạm được, ánh mắt khép hờ nhìn đời bằng nữa con mắt, y phục bên ngoài so với tên kia càng thêm cao quý hơn.
Mặc dù khí chất hai người khác nhau nhưng so với những người bên cạnh thì giống như một vậy, bởi vì địa vị của hai người so với những người ở đây liền cao quý hơn vô số lần.
Những người bên cạnh có vài người dò xét nhìn xem hai người nhưng công cốc, chẳng nhìn ra được bất cứ thứ gì cả bởi vì có một luồng năng lượng kì lạ bao phủ lại cơ thể hai người, ngăn cản tất cả mọi người dò xét vào bên trong, hơn nữa luồng năng lượng lại vô cùng kì lạ.
Nhưng dù như vậy thì vẫn có vài người nhận ra danh tính của luồng năng lượng đó, thứ năng lượng này liền được gọi là Hồn Lực.
"Hồn Thiếu, tại sao ngươi hôm nay lại rãnh rỗi ra ngoài này dạo chơi vậy ? Cái này liền không giống tác phong của ngươi cho lắm." Tên thiếu niên đi phía sau hướng người phía trước hỏi một câu.
"Ta thích làm gì liền là việc của ta, ngươi tốt nhất chỉ nên im lặng rồi đi theo ta là đủ, nếu không muốn thì có thế cút đi Hồn Dã" Hồn Thiếu đi ở phía trước bực bội, không quay đầu lại nói một tiếng, khẩu khí trầm trọng cùng chán ghét.
"Ngươi!" Hồn Dã nghe lời của hắn như vậy nhất thời liền căm tức nhìn lấy hắn, nếu không phải ngươi là con của đại trưởng lão thì cha ta cần gì phải bảo ta đi theo ngươi kia chứ, ta từ sớm đã muốn đánh chết ngươi rồi.
Hồn Dã với Hồn Thiếu chính là người của Hồn Điện, một cái Siêu Cấp thế lực ở Dị Linh Đại Lục, là một cái đặc thù thế lực chỉ tu luyện Hồn Lực, thực lực vô cùng đáng sợ, bọn hắn khi chiêu sinh thường sẽ đi khắp các đại lục khác để tìm kiếm những ai thích hợp tu luyện Hồn Lực.
Thực lực của cái thế lực này vô cùng khủng bố, tất cả bọn hắn đều là Hồn Tu, ai nấy đều ẩn chứa đủ các loại thủ đoạn quỷ dị khó phòng, khiến cho tất cả các tu sĩ khác đều phải dè chừng khi gặp bọn hắn, cũng chẳng có ai lại đi kiếm chuyện với bọn hắn cả, một khi linh hồn bị tổn thương thì dù không chết thì cái giá phải đưa ra cũng rất lớn.
Điện Chủ của bọn hắn là một cái Độ Kiếp Kì cường giả hồn tu, thực lực thâm bất khả trắc, đến giờ vẫn không ai có thể biết được sức mạnh của hắn to lớn tới mức nào.
Đương nhiên vì là một cái thế lực khủng bố như thế cho nên dã tâm cũng vô cùng lớn, bọn hắn thường xuyên đi xâm lấng lấy lãnh thổ của các thế lực xung quanh, mở rộng địa bàn của mình, muốn từng bước trở thành thế lực mạnh nhất ở Dị Linh Đại Lục.
Mặc dù thực lực của đám Hồn Điện khủng bố như thế nhưng trớ trêu danh hiệu của người có Hồn Tu mạnh nhất lại không phải thuộc về Điện Chủ mà lại là thuộc về người khác ở Thủy Hoang Đại Lục, không ai khác chính là một trong hai vị hiệu trưởng của Thiên Linh Học Phủ, cái này giống như một cú tát thật mạnh vào mặt bọn hắn vậy, vô cùng đau rát.
Cho nên dã tâm của bọn hắn dù có lớn đến đâu cũng không có dám bén mảng vươn ra ma trảo với Thủy Hoang Đại Lục dù nó nằm ngay kế bên bọn hắn.
Lần này hai người Hồn Thiếu và Hồn Dã tới đây cùng với Tam Trưởng Lão, cũng chính là cha của Hồn Dã, tu vi Hồn Lực là Thực Cảnh Sơ Kỳ.
Trong lần đấu giá này của Vạn Bảo Các thì Hồn Điện của bọn hắn có được thông tin là sẽ đấu giá một cái vật phẩm thần bí, theo như các chuyên gia giám định của Vạn Bảo Các thì thứ này có liên quan gì đó đến Hồn Lực, bọn họ mặc dù đã dùng mọi cách nhưng vẫn tài nào tìm ra chân tướng của nó cả.
Hồn Điện nghe được thông tin đó liền đã phái ra Tam Trưởng Lão đi tham gia đấu giá lần này, mặc dù từ trước tới nay Hồn Điện chưa lần nào tham gia mấy cái hoạt động như thế này cả.
Lúc tên Tam Trưởng Lão sắp đi thì đột nhiên Hồn Thiếu, con trai độc nhất của Đại Trưởng Lão cũng đề nghị muốn đi theo hắn để tham gia náo nhiệt, mặc dù Tam Trưởng Lão nghe lời nói của hắn cũng hơi nghi ngờ vì cái này liền rất không giống với tác phong của hắn nhưng Tam Trưởng Lão cũng chỉ có thể gật đầu đồng ý, ai bảo cha hắn là Đại Trưởng Lão đâu.
Thế là hắn liền kêu Hồn Dã cùng đi theo Hồn Thiếu, kêu Hồn Dã lúc nào cũng phải đi theo Hồn Thiếu để tiện bảo vệ cho hắn, dù sao hắn cũng không thể lúc nào cũng trong chừng tên Hồn Thiếu này được, nếu như mà Hồn Thiếu có mệnh hệ gì thì không cần biết có liên quan đến hắn hay không gì trách nhiệm cũng sẽ bị đổ lên đầu hắn, ai hắn là con trai của Đại Trưởng Lão đâu.
Còn về bản thân Hồn Dã lúc này cũng vô cùng oán giận, đột nhiên đang yên đang lành đi bắt hắn phải trong chừng cục nợ này.
Hắn trong tông môn liền chính là một cái thiên tài, chỉ thua kém so với con trai của Điện Chủ thôi, tuổi hắn còn rất trẻ đã trở thành một cái Thực Cảnh Sơ Kỳ cường giả, danh vọng trong tông môn bị thổi lên vô cùng cao như diều gặp gió, tất cả mọi người trong tông môn đều phải kinh nể hắn.
Nhưng mà bây giờ hắn lại phải đi trong chừng tên Hồn Thiếu này, một tên vô dụng suốt ngày ăn chơi trác tán chẳng chịu tu luyện đàng hoàn, được phụ thân của hắn bồi bổ cho một đống linh đan diệu dược, cho dù là vậy thì tu vi của hắn cũng chỉ là Hóa cảnh Hậu Kì, mặc dù cho tên này tu luyện trước hắn.
Hiện tại chỉ vì cha hắn là Đại Trưởng Lão mà một tên thiên tài như hắn phải đi trong trừng cho cái tên vô dụng này, thật sự là quá bất công kia mà, khiến cho hắn từ lúc rời khỏi Hồn Điện tới giờ đều không ngừng ấm ức trong lòng, oán giận đối với Hồn Thiếu cũng tăng lên rất nhiều.
Hỏi xem hắn có cay không ?
"Cay!"
Nhưng hắn có làm gì được không ?
"Không!!"
Sau một lúc thì hai người vẫn cứ như cũ đi dạo trên đường đi dạo lấy, trong khi đó thì tên Hồn Dã cũng cố gắng kiên nhẫn đi theo sau tên này dạo quanh khắp Thanh Linh Thành.
Ùynh!
Đột nhiên Hồn Dã trong lúc đang nhắm mắt kiên nhẫn đi theo liền đột nhiên dụng trúng thứ gì đó liền mở mắt ra, ngay lập tức hắn liền thấy Hồn Thiếu đột nhiên đứng lại khiến cho hắn đâm sầm vào người của hắn.
"Ngươi bị..." Hồn Dã đang tính cuống mắng một tiếng liền đột nhiên dừng lại, hắn đang vừa muốn mắng chửi tên kia thì hắn hơi quay đầu lại nhìn theo hướng mà Hồn Thiếu đang nhìn, lắp tức ánh mắt của hắn cũng trở nên hơi thất thần.
Hiện tại bọn hắn đều đang thất thần nhìn lấy ba người đang đứng trước một cái gian hàng trò chơi, hơn nữa không chỉ bọn hắn mà còn có mấy người khác xung quanh đều đang thất thần nhìn lấy ba người đó, bởi vì ba người đó bên trong liền có hai cái mỹ nhân cùng một cái tiểu mỹ nhân.
Tiểu mỹ nhân liền chính là một tiễu nữ hài vô cùng đáng yêu, đôi mắt long lanh có thần, khí chất hoạt bát đang yêu khiến cho tất cả mọi người đều sinh ra cảm giác muốn bảo vệ nàng.
Còn về vị mỹ nhân đang cùng với nàng chơi đùa liền vô cùng dễ thương, đôi mắt lung linh tinh thần, khí chất ẩn chứa sự hoạt bát năng động của một thiếu nữ và xen lẫn ở bên trong liền là một chút thành thục của một thiếu phụ.
Còn vị mỹ nhân cuối cùng liền vô cùng ấn tượng nhất, cho dù nàng đang mang khăn che mặt thì vẫn không thế che dấu hết sự xinh đẹp của nàng, một mái tóc trắng như tướng dài ngang lưng cùng làn da như ngọc thạch đức thành, hơn nữa bên ngoài còn tỏa ra khí tức vô cùng thành khiếp như một vị tiên nữ giáng trần vậy, cái này đối với mấy tên nam nhân trẻ tuổi khí thế bừng bừng liền giống như chất kịch độc vậy, khiến cho bản thân bọn hắn phải sinh ra cảm giác trinh phục cho bằng được nàng.
Mà người này liền không phải ai khác, chính là Tiểu Uyên, Kỳ Hoa cùng Khinh La.
Hồn Thiếu lúc này liền không nhịn được nữa, hắn ngay lập tức bước chân lên tiếng về phía ba người các nàng, Hồn Dã thấy thế cũng chỉ có thể đi theo, hắn mặc dù cũng thấy các nàng vô cùng xinh đẹp nhưng hắn cũng không phải loại người thấy gái liền lập tức động dục như tên Hồn Thiếu.
"Mấy vị mỹ nhân, có thế cho ta thân hạnh được làm quen sao ?" Hồn Thiếu sau một lúc liền đã đi tới sau lưng ba người, vô cùng lễ độ hướng ba người chào hỏi.
"Hửm"
Đột nhiên có âm thanh ở phía sau vang lên liền khiến cho ba người lập tức quay người trở lại, ngay sau đó các nàng liền thấy hai người Hồn Thiếu cùng Hồn Dã.
"Ngươi đây là đang nói bọn ta sao ?" Kỳ Hoa ở một bên hướng hắn nghi vấn.
"Tất nhiên rồi, ở đây làm gì còn có ai xứng với hai từ mỹ nhân hơn các nàng a, có thể cho ta cơ hội được mời ba ngươi đi dạo chơi sao ?" Hồn Thiếu lập tức hướng ba người khen ngợi lấy, sau đó liền trực tiếp đưa ra lời mời, từ đầu đến cuối vẫn giữ thái độ vô cùng lịch thiệp, liền không khác gì môt cái có gia giáo phong lưu công tử, thủ đoạn cũng rất tốt đi, không hề có một chút sơ hở nào mặc dù hắn đang âm thầm nhìn ngắm thân thế của ba người.
"Thật ngại quá, bọn ta không thể tiếp nhận lời mời cửa người được." Khinh La ở một bên sắc mặc vô cùng tĩnh lặng như nước hướng hắn từ chối.
"A...Có thể cho ta biết tại sao không ?" Hồn Thiếu lập tức giật mình, không ngờ lại có người dám từ chối lời mời của hắn, nhưng như vậy thì hắn vẫn cứ như cũ giữ lấy khuôn mặt mỉm cười của hắn hướng nàng dò hỏi.
"Không, ngươi chỉ cần biết không được là được rồi, hỏi thêm nữa làm gì ?!" Kỳ Hoa ở một bên nhíu mày hướng hắn rắt giọng nói, nàng mặc dù hiền lành nhưng nàng không hề thích mấy tên day dưa nhu tên Hồn Thiếu, nhất là khi nàng cảm giác được tên này không hề tốt lành gì.
Hồn Thiếu hai tay không khỏi siết lại, không ngờ lại còn dám hướng hắn nói chuyện với giọng điệu như vậy, hắn từ nhỏ đến lớn liền đã được vô số người kinh sợ, tất cả đều chỉ biết lấy lòng hắn, nữ nhân chỉ cần bị hắn liếc một cái liền tự động ôm lấy chân hắn ra sức phục vụ hắn, thế mà giờ lại có mấy cái nữ nhân từ chối hắn, lại còn hướng hắn rắt giọng quát.
Ngay lập tức trong lòng hắn sinh ra vô số lửa giận, không tài nào kìm chế được, hắn nhăn mặt lại, ngay lập tức hướng ba người, hắn đáng tính mở miệng hướng ba người la hét một tiếng thì một âm thanh vang lên cắt đứt ý nghĩ lẫn hành động của hắn.
"Bởi vì các nàng là nữ nhân của ta!"