Nguyện Ý Cả Đời Bên Em

Chương 14: Gia sư tốt bụng




Ăn trưa xong Đoàn Tiểu Hy nghe lời mẹ lập tức vào phòng để chuẩn bị cho buổi học chiều nay. Cả ngày hôm nay đã học ở trường một ngày trời rồi mà đến chiều vẫn không được nghỉ ngơi.

Đoàn Tiểu Hy cứ nghĩ trở thành sinh viên thì sẽ không cần học hành quá nhiều thế nhưng bây giờ lại học thêm nhiều ngôn ngữ khác nhau. Đã thế mẹ của Đoàn Tiểu Hy lại bắt cô phải nâng cao điểm số, mẹ thừa biết Đoàn Tiểu Hy xưa nay không có hứng thú với việc học hành thế mà còn ép cô quá mức.

Bây giờ đầu óc của Đoàn Tiểu Hy bắt đầu choáng váng khi nghĩ đến việc học hành. Từ nhỏ đến lớn, Đoàn Tiểu Hy chỉ muốn được sống trong thế giới của chính mình, được làm những điều mà mình thích nhưng chưa bao giờ cô được toại nguyện.

Đoàn Tiểu Hy ngả lưng nằm lên chiếc giường mềm mại, tận dụng thời gian này nghỉ ngơi một lúc rồi chiều bắt đầu vào buổi học ngoại ngữ.

Trong lúc chán nản, Đoàn Tiểu Hy với lấy điện thoại để lướt Facebook một lúc. Cô tò mò không biết hôm nay có tin tức gì mới mẻ hay không.

Nhìn trên bảng tin, các bạn học đồng trang lứa với Đoàn Tiểu được đều đi chơi ở khắp nơi để giải stress, nào là đi lịch cùng gia đình, cùng bạn bè và người yêu. Mặc dù đã lướt gần hết bảng tin nhưng vẫn còn khá nhiều cách hình ảnh selfie với nội dung tương tự.

Bất chợt, Đoàn Tiểu Hy vô tình nhìn thấy một group Facebook có tên ‘tân sinh viên K50 - trường Đại học Thiên Vương’ có hơn 2000 thành viên đã tham gia.

Đoàn Tiểu Hy tò mò nhấn vào nút tham gia. Không ngờ ở đây lại có nhiều bạn học mới như Đoàn Tiểu Hy vậy. Họ đang khoe điểm thi đầu vào khá cao, một số khác lại đang khoe hình ảnh trên nhóm trường để thu hút lượt theo dõi. Đoàn Tiểu Hy chỉ xem lướt qua rồi im lặng chứ không hề có ý định bình luận gì cả.

Nhưng có một bài viết lại được hơn 1000 lượt thả cảm xúc yêu thích. Lúc này Đoàn Tiểu Hy mới thắc mắc là ai mà lại được người khác quý mến như vậy, đã vậy bài viết này còn được admin đăng từ 2 ngày trước.

Cô nhấn vào từng bức ảnh, cố gắng nhìn thật kỹ người này là ai.

Thì ra là bạn học Dương Vỹ Thành - thủ khoa của trường Đại học Thiên Vương với điểm thi đầu vào đạt 30/30, điểm số tuyệt đối của trường học.

Những bức ảnh chân thực, giản dị của Dương Vỹ Thành nhận được cơn mưa lời khen của các bạn học khác.

Đoàn Tiểu Hy cảm thấy ghen tị, không ngờ trên đời này lại có người vừa học giỏi, vừa đẹp trai lại còn tốt bụng nữa như Dương Vỹ Thành. Nghĩ đến chuyện lúc sáng xảy ra ở trường học, Dương Vỹ Thành là người đã giúp Đoàn Tiểu Hy đến lớp, cô thật sự rất cảm kích. Còn cả chiếc áo của Dương Vỹ Thành nữa, chắc Hạ Nhi phải giặt lại rồi trả cho cậu ta vào bữa học hôm sau thôi.



Nhưng mà bây giờ nhìn kỹ, đúng là Dương Vỹ Thành rất đẹp trai, dáng người cao ráo, vừa vặn rất giống mấy soái ca trong những bộ phim ngôn tình. Đoàn Tiểu Hy say sưa ngắm nhìn mãi mà quên mất đã đến giờ học thêm ngoại ngữ.

*Cốc, cốc, cốc*

Người giúp việc ở bên ngoài nói vọng vào:

“Tiểu thư ơi! Cô giáo dạy thêm đã đến rồi!”

Đoàn Tiểu Hy bất giác nhìn vào đồng hồ thì phát hiện đã 1 giờ chiều. Cô bật người ngồi dậy, vội chỉnh trang đầu tóc cho gọn gàng, sửa soạn lại quần áo cho thật nghiêm túc để gặp cô giáo.

“Bác Hà! Bác và cô giáo đợi cháu một chút ạ!”

Không ngờ chỉ vừa mới nằm một chút mà đã đến giờ học thêm, Đoàn Tiểu Hy còn chưa kịp nghỉ ngơi nữa mà.

Mọi thứ đã khá ổn, Đoàn Tiểu Hy tiến ra mở cửa để mời cô giáo vào bên trong.

“Xin chào cô giáo! Mời cô vào bên trong.”

“Chào em! Chị là cô giáo dạy thêm tiếng Anh cho em. Mẹ của em đã từng nói sơ qua về em cho chị rồi.”

Cô giáo dạy thêm tiếng Anh cho Đoàn Tiểu Hy tên là Hoàng Gia Mỹ, là sinh viên năm cuối của Đại học Thiên Vương chuyên ngành ngôn ngữ anh. Suốt bốn năm liền đều đạt học bổng tuyệt đối của Đại học Thiên Vương và luôn nằm trong top đầu những học sinh xuất sắc nhất của trường học.

Đoàn Tiểu Hy kéo ghế, mời cô giáo ngồi xuống. Lúc đầu cả hai còn chưa biết rõ về nhau nên có chút ngại ngùng.

“Mời chị ngồi!”



“Cảm ơn em, Tiểu Hy!”

Cả hai ngồi cùng nhau. Đoàn Tiểu Hy lấy ra một cuốn sổ để ghi bài.

Hoàng Gia Mỹ lần đầu tiên được bước vào một căn nhà hoành tráng như thế này cho nên không khỏi tò mò. Lúc ở bên ngoài phòng khách cô đã rất bất ngờ với thiết kế vô cùng tỉ mỉ và sắc nét. Khi vào bên trong phòng ngủ của Đoàn Tiểu Hy lại càng bất ngờ hơn, mọi thứ ở bên trong rất gọn gàng và đẹp mắt. Tất cả đồ đạc đều được tông xoẹt tông với nhau. Đây giống như một căn phòng dành cho công chúa vậy.

Nhìn căn phòng lộng lẫy như thế này Hoàng Gia Mỹ lại cảm thấy ghen tị. Cô ta cũng từng ước sẽ được sống trong một nơi nguy nga tráng lệ như thế này nhưng cuộc đời lại không cho phép với những người sống ở những vùng quê nghèo khó như Hoàng Gia Mỹ.

Đoàn Tiểu Hy vẫn chưa nghe cô giáo nói gì cả nên mới gọi:

“Chị! Chị ơi!”

Hoàng Gia Mỹ giật mình, người bần thần cất giọng:

“Hả? Ờ… chị xin lỗi! Tại chị nhìn thấy phòng của em đẹp quá nên bị cuốn vào…. Xin lỗi!”

Đoàn Tiểu Hy biết mọi người đang ganh tị với cuộc sống tiểu thư giống cô nhưng có mấy ai biết được rằng chính Đoàn Tiểu Hy lại là người ước được sống một cuộc đời bình dị, tự do như bao nhiêu người khác.

“Không sao đâu chị! Nhưng mà hôm nay chúng ta sẽ bắt đầu từ đâu thế chị?”

Hoàng Gia Mỹ lấy từ trong túi xách ra một tờ giấy kiểm tra do mình tự biên soạn rồi đặt đối diện với Đoàn Tiểu Hy.

“À! Chị sẽ cho em làm một bài kiểm tra để xem trình độ của em tới đâu rồi sau đó sẽ có kế hoạch dạy.”

“Vâng ạ!” Đoàn Tiểu Hy cầm tờ giấy lên đọc sơ qua rồi cặm cụi làm hết các câu hỏi.