Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1067: Hiểu Lầm




Vốn dĩ lúc trước Khánh Trần chỉ định đăng tin lên darkweb để câu vài tên phần tử phạm tội lên thuyền, khi nào nhận được tiền, hắn sẽ đẩy hết họ xuống biển làm mồi cho cá.

Lúc đó hắn mới có thể yên tâm hoàn thành sinh tử quan được.

Hắn chỉ định kiếm chút tiền để bù vào khoản tiền đã tiêu tốn ở đây mà thôi.

Nhưng từ khi phát hiện bọn Chilton đều là người du hành, hắn nghĩ kế hoạch của hắn phải thay đổi một chút.

Lúc này, Khánh Trần đang rất tò mò, không biết những người du hành ở Bắc Mỹ có gì khác so với những người du hành trong nước như hắn không.

Hắn biết bên đó cũng có rất nhiều người lắp đặt tay chân robot.

Nhưng có vẻ những người ở Bắc Mỹ thích dùng thuốc biến đổi gien hơn thì phải, hơn nữa ngày càng có nhiều người lạm dụng nó.

Trong liên bang, ngành sản xuất thuốc biến đổi gien hầu như đều nằm trong tay những thế lực lớn, số loại thuốc biến đổi gien trên thị trường cũng không nhiều, đa phần chỉ có những loại thuốc có tác dụng khá tốt mới được sản xuất và lưu hành, những loại có tác dụng nhỏ hoặc nhiều tác dụng phụ sẽ bị loại bỏ ngay.

Ví dụ như thuốc biến đổi gien loại BBC- 001 sẽ khiến người tiêm nó mọc ra một đôi cánh.

Ví dụ như thuốc biến đổi gien loại NCC- 001 có thể khiến lông tơ trên đùi biến thành gai nhọn.

Đây đều là những loại thuốc biến đổi gien từng xuất hiện trong lịch sử, nhưng vì tác dụng phụ nó mang lại quá nhiều nên hầu như không được sản xuất nữa.

Nhưng ở Bắc Mỹ lại có rất nhiều loại thuốc biến đổi gien kiểu này, ngành thuốc biến đổi gien ở đây rất phát triển, có lẽ vì Bắc Mỹ không có các thế lức lớn nên trong mỗi thành phố ở thế giới trong ứng với Bắc Mỹ đều có xưởng sản xuất thuốc biến đổi gien cho riêng mình.

Cũng có lẽ vì văn hóa hai châu lục khác biệt đi.

Nhưng vấn đề mà Khánh Trần để ý nhất bây giờ không phải thuốc biến đổi gien, mà là ở Bắc Mỹ cũng có vật cấm kỵ, không biết bọn Chilton có vật cấm kỵ nào không. …..

Nhưng Khánh Trần không cũng không ngờ, sau khi Chilton và Yesenia nghe thấy cuộc nói chuyện của bọn Trương Kiệm, họ lại nghĩ thân phận người du hành của mình đã bị lộ nên chẳng ai thèm che giấu nữa.

Ngay khi tất cả đều ngồi trong phòng bếp đợi Khánh Trần làm sandwich, Chilton nói:

"Chúng ta nhất định phải thăm dò xong cả ba vị trí A2, A4, A7 trước khi đợi gió này tràn về. Có lẽ chúng ta sắp được nhìn tận mắt thứ mà thuyền trưởng nhắc đến trong bức thư."

Khánh Trần bắt đầu cảm thấy kì quái, trên con tàu đó có thứ gì khiến những người du hành này thèm muốn sao?

Lúc này, Yesenia tò mò nói:

"Đúng rồi, chúng ta sẽ làm gì với đống vàng trên con tàu đó?"

Một thanh niên bỗng nói:

"Trong lần xuyên qua trước, ta bỗng nảy ra một suy nghĩ, nếu Châu Âu vẫn không có người nào có thể trở thành người du hành thì rất có thể mảnh lục địa này ở thế giới trong còn chưa được khai phá, vì không có ai ở đó nên mấy người ở châu âu mới không xuyên qua được. Ta nghĩ, nếu chúng ta tìm được con tàu đó thì có thể dùng số vàng trên tàu để mua một chiếc máy bay ở thế giới trong, không biết chừng khi đó chúng ta lại phát hiện ra châu lục mới như Columbus thì sao. Hơn nữa, khoảng cách từ chỗ chúng ta đến đây cũng không xa…."

Chilton cười nói:

"Nếu ngươi có thể nghĩ ra thì tại sao tổ chức Future không nghĩ ra chứ, nếu họ nghĩ ra, sao đến tận bây giờ vẫn chưa đi khai thác, ngươi nghĩ họ đều là kẻ ngốc sao."

Trương Kiệm bỗng nói:

"Các ngươi đều là người du hành sao?!"

Chilton ngẩng đầu nhìn Trương Kiệm, cười nói:

"Đừng đóng kịch nữa? Không phải ngươi đã sớm biết rồi sao. Nhưng ta cũng phải khen ngươi một câu, không ngờ một tên ngư dân bình thường như ngươi lại có thể diễn đạt như vậy, chẳng phải hôm nay ngươi nói đã sớm nhận ra chúng ta là người du hành à, bây giờ còn giả vờ kinh ngạc làm gì."

Trương Kiệm hoàn toàn ngơ ngác, rõ ràng hắn có biết gì đâu.

Lúc này, thuyền trưởng tàu Bắc Cực vẫn chưa thể bình tĩnh lại nổi, chuyện gì đang xảy ra vậy, tại sao tất cả những người lên tàu của hắn đều là người du hành.

Lúc trước hắn cũng từng nghe những người ngồi trong quán rượu Hồ Đào bàn luận về chuyện người du hành, nhưng vì không có người nào ở Châu Âu có thể trở thành người du hành nên những gì hắn biết về họ chỉ từ những tin đồn mà thôi, trước đây hắn còn chưa thấy người du hành bao giờ, huống chi là nhiều người như vậy.

Trương Kiệm vừa quan sát nhóm người mới đến vừa thầm tự nhủ, không biết những người này có thể nhấc lồng cua bằng tay không như Khánh Trần và Ương Ương không? Hay họ còn lợi hại hơn?

Có lẽ vì Khánh Trần và Ương Ương là hai người du hành đầu tiên mà Trương Kiệm nhìn thấy, nên hắn mới có suy nghĩ tất cả những người du hành khác đều lợi hại như hai người họ.