Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1995: Đã Hiểu




Đại Vũ tức giận nói:

"Ngươi có thể biết điều chút được không, tìm cơ hội lấy cắp vật cấm kỵ rồi chuồn thôi! Hai huynh đệ bọn chúng tưởng chúng ta chỉ là gián điệp bình thường, không nghĩ chúng ta lại là hai cấp A, nên đây chính là cơ hội của chúng ta. Nhân lúc bọn chúng ngủ say, ngươi điều khiển nguyên tố Thổ để trộm đồ, trộm được rồi chúng ta sẽ quay trở lại khu dân cư tìm người, hiểu chưa?"

"Ồ."

Zard không lên tiếng nữa.

Lúc này, Cao Long đang ngồi bên đống lửa, trầm ngâm nhìn Đại Vũ và Zard:

"Tên Tiểu Thổ đó cũng đến từ cơ sở sản xuất 1129, trực tiếp bố trí cho hắn trông coi các tù nhân trong lồng gỗ luôn, ta muốn xem xem hắn phản ứng thế nào, liệu có bí mật giao lưu với mấy tên tội phạm không."

Lưu Côn của Lưu thị nhận lệnh, hắn đưa Khánh Tiểu Thổ lên xe pickup ở bên cạnh, vừa đi vừa dặn dò:

"Tất cả những gì ngươi phải làm là trông coi kỹ bọn chúng, nếu có người muốn chạy trốn, ngươi phải hét lớn lên, có người gây ra động tĩnh nhỏ đến mấy, ngươi cũng phải hét lên."

Tiểu Thổ gật đầu:

"Họ ăn xong muốn đi vệ sinh thì phải làm sao?"

Lưu Côn cười chế nhạo:

"Đi luôn trong cái lồng gỗ là được, đến bờ sông rồi để chúng tự dọn dẹp. Thành phạm nhân rồi mà còn muốn đi vệ sinh ở nơi không có ai, nằm mơ chắc."

"Hiểu rồi."

Tiểu Thổ nói, hắn đã cảm nhận được có một đôi mắt luôn tập trung vào đằng sau hắn, theo dõi từng cử động của mình.

Hắn hiểu lý do tại sao Lưu Côn lại để mình trông coi tù nhân.

Nhưng người nhìn chằm chằm vào hắn có lẽ không ngờ rằng hắn lại là cấp A, có thể cảm nhận được ánh mắt của hắn.

Dù sao thì một cấp A chân chính ai lại rảnh rỗi đi làm gián điệp, nơi hoang dã ít cấp A như vậy, hai huynh đệ Cao thị chinh chiến lâu vậy rồi cũng chưa từng gặp qua một cấp A nào.

Kết quả là, ba người cấp A hiện đang ở trong doanh trại của hắn, hai người là tù nhân, còn một người lại thành chân sai vặt...

Ai lại ngờ được kết quả này?

Đại Vũ nhìn chằm chằm thiếu niên tên Tiểu Thổ đang tới gần qua cái lồng gỗ, vừa rồi hắn không nhận ra, giờ lại gần, hắn mới đột nhiên nói:

"Người đó, sao nhìn quen quen vậy?"'

"Hử?"

Zard cũng nhìn sang, sau đó mắt hắn sáng lên.

Đối với cái gọi là bôi bẩn trên mặt, muốn lừa gạt người không quen biết thì còn được, nhưng sao lừa gạt được người thân quen.

Đại Vũ đè thấp giọng nói:

"Giống Khánh Trần không?"

Zard:

"Giống, thực sự giống Khánh Trần như đúc, cảm giác phân đại tiện ra cũng sẽ giống nhau luôn đấy. Thật không ngờ, trên đời này lại có người giống Khánh Trần đến vậy, trở về phải nói lại với hắn mới được."

Đại Vũ:

"CMN đây chính là Khánh Trần đấy."

Lưu Côn rời đi, Tiểu Thổ vẫn điềm nhiên như không ngồi bên cạnh xe Pickup.

Đại Vũ lạnh giọng nói:

"Tại sao ngươi lại ở đây, đã ở đây rồi sao không ra tay với tên đó?"

Tiểu Thổ còn chẳng thèm để ý tới, khóe miệng cũng chẳng hề động đậy, hắn biết có người đang nhìn chằm chằm vào hắn.

Còn câu hỏi của Đại Vũ thì hơi vớ vẩn, rõ ràng các ngươi hiểu rõ sức mạnh của hai huynh đệ Cao thị hơn cả, 2 người cấp A các ngươi còn phải ngụy trang để đột nhập vào đây, mắc gì lại bảo một mình ta đi liều mạng? Nhất định phải tìm một cơ hội thích hợp chứ!

Đại Vũ nói tiếp:

"Trên người tên là Cao Long có vật cấm kỵ bóng kéo, trên người em trai hắn có vật cấm kỵ khẩu súng ổ quay, hẳn ngươi biết chúng có tác dụng gì, sức lực Cao Long tương đương với hai cấp A, còn em trai của hắn có thể trở thành bán thần bất cứ lúc nào, chúng ta nhất định phải giành lấy thế tấn công, đêm nay sẽ chuẩn bị ra tay, ba người chúng ta đồng tâm hiệp lực, giết cả hai rồi bỏ đi!"

Lúc này, Đại Vũ không rảnh quan tâm đến hiềm khích giữa hai người, chỉ có giết những người hoang dã này, hắn mới có thể yên tâm đưa Tiểu Vũ rời đi.

Đại Vũ nói tiếp:

"Đêm nay, ta và Zard..."

Còn chưa nói xong, Tiểu Thổ đột nhiên đứng dậy chỉ vào cái lồng gỗ, lớn tiếng nói:

"Báo cáo, hai tên này muốn lừa ta mở lồng thả họ đi!"

Đại Vũ:

"???"

Zard:

"???"

Huynh đệ muốn đồng lòng với ngươi, ngươi lại muốn chơi khăm bọn ta?

Cao Long ở đằng xa nhìn thấy cảnh này mà bật cười:

"Ba tên nhãi nhép."

Cao Hổ tò mò hỏi:

"Đại ca, sao lại nói như vậy?"

"Còn không tự phá lồng gỗ được còn muốn làm ông lớn? Hơn nữa ba bọn chúng chắc không cùng một hội đâu."

Cao Long nói:

"Được rồi, đừng xem nữa, ăn thịt uống rượu!"

Sau khi dùng giác quan thứ sáu xác nhận không còn ai tiếp tục theo dõi hắn nữa, khóe miệng Tiểu Thổ mới khẽ nhúc nhích, nói:

"Hai huynh đệ này có năng lực gì?"

"Vừa mới hãm hại bọn ta xong, giờ lại tìm bọn ta moi tin tức?"

Đại Vũ vẻ mặt khó chịu hỏi.

"Ta vừa rồi không phải để cho họ thả lỏng cảnh giác sao?"

Tiểu Thổ nói:

"Hiện tại họ đều cho rằng hai người các ngươi còn không phá nổi lồng gỗ, như vậy tự nhiên sẽ không còn cảnh giác nữa."

Đại Vũ hừ lạnh.

"Cao Long có năng lực gì?"

"Không biết."

"Cao Hổ có năng lực gì?"

"Không biết."

Tiểu Thổ đột nhiên không vui:

"Hai ngươi còn không biết năng lực của người ta là gì, vậy mà đã chạy tới đây?"

Zard cũng không vui:

"Chuyện này chắc chắn hai huynh đệ chúng biết rõ nhất, ngươi hỏi chúng đi, hỏi bọn ta làm gì."