Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2108: Bắt Cầu Xây Đường




Ở đây, chỉ cần ngươi có tiền, ngươi có thể làm bất cứ điều gì, thậm chí còn có thể yêu cầu người Sherpa cõng ngươi lên đỉnh Everest.

Tiếp theo, tất cả phải chờ người Sherpa dựng dây an toàn và thang nhôm cho tất cả những người leo núi mà không có bất kỳ biện pháp an toàn nào.

Cần đến 23 chiếc thang nhôm được dựng trên toàn đỉnh Everest mới có thể vượt qua các vách núi băng.

Chỉ bằng cách này mới tạo ra được một con đường có thể leo lên đỉnh Everest.

Trong những năm qua, số người chết nhiều nhất trên đỉnh Everest không phải là nhà leo núi mà là người Sherpa.

Ví dụ, đã có một trận tuyết lở ở đây vào năm 2014, làm tử vong 14 người Sherpa.

Ví dụ, trong trận động đất ở Nepal năm 2016, 18 người gặp nạn trên đỉnh Everest, trong đó 13 người là người Sherpa, họ mới chính là những người nguy hiểm nhất.

Cùng với đó, người Sherpa cũng cần mang theo bình oxy và đặt tại 3 điểm trên núi, như vậy thì người leo núi sẽ không phải tự mình mang theo bình oxy.

Ở độ cao 7.000 mét, tư duy của mọi người sẽ dần trở nên đình trệ, cả người giống như một cái xác, chỉ có thể hoàn thành chấp niệm cuối cùng một cách máy móc.

Thậm chí hầu hết mọi người còn không thể ngủ nếu không có oxy.

Đội Sherpa chuẩn bị khởi hành, vị Nyima Sherpa do hướng dẫn viên Tiểu Trương mời đến đã tìm đến Mingma Sherpa, thì thầm điều gì đó và thỉnh thoảng lại chỉ trỏ vào Khánh Trần.

Những gì họ nói chẳng qua chỉ là "người này nói muốn cùng chúng ta trải nghiệm việc dựng dây an toàn", "hắn đã trả quá nhiều", "ngài cứ yên tâm là sẽ không có chuyện gì, ta sẽ trông coi hắn", "con trai ta sắp kết hôn rồi và ta rất cần tiền", chỉ đơn giản những câu như thế.

Trọng điểm chính là, Khánh Trần đã trả quá nhiều...

Mingma cau mày liếc nhìn Khánh Trần, sau đó bước tới và hỏi bằng tiếng Anh:

"Ngươi đã từng có kinh nghiệm leo núi ở độ cao 8.000 mét trước đây chưa, hay ngươi đã đến Chogolisa hay gì đó chưa?"

Khánh Trần cười và lắc đầu, sau đó lấy ra hai thỏi vàng 1.000 gram từ trong ba lô và đặt chúng vào tay Mingma.

Một thỏi tương đương 420.000 nhân dân tệ và hai thỏi là 840.000 nhân dân tệ.

Đến lúc này Mingma mới hiểu rõ câu "hắn đã cho quá nhiều" là thế nào...

Mingma, người phụ trách toàn bộ hoạt động leo núi, suy nghĩ trong vài giây và nói:

"Chào mừng ngươi gia nhập với chúng ta."

Người tên Mingma này đã ở trên đỉnh Everest hơn 20 năm, qua miệng những người dân Trung Quốc còn sinh ra một biệt danh là "Mingma yết giá".

...

Người Sherpa bắt đầu khởi hành, những người leo núi quan sát họ tiến vào núi băng như thể đang tiễn những người hùng trên đường ra trận.

Điều duy nhất hơi kỳ lạ là có một người leo núi trẻ tuổi lẫn trong đội Sherpa.

Có tiếng rắc rắc vang lên trên núi, Khánh Trần hỏi Nyima:

"Đó là âm thanh gì vậy?"

Nyima cau mày nói:

"Ngươi đúng là chưa từng leo đến độ cao này mà, đó là tiếng nứt băng, đừng hoảng sợ, Mingma và những người phía trước sẽ quan sát tình hình và đảm bảo rằng mọi thứ đều ổn trước khi chúng ta đi qua. Đừng la hét quá to khi đang ở trên núi, cẩn thận nếu không có thể gây ra lở tuyết."

Khánh Trần cười nói:

"Nếu trên đường có điều gì cần chú ý, xin cứ nói với ta."

Nyima thở dài, nhất định không thể để kim chủ chết trên đỉnh Everest được:

"Ngươi đưa túi leo núi cho ta đi, nếu không cầm tiền của ngươi ta cũng thấy cháy tay..."

Đếm ngược 84:00:00.

Người Sherpa bắc cầu xây đường suốt con đường đi, khi đến trại trú chân C1 ở độ cao 5900 mét thì đã đến trưa, lúc này mặt trời đang ở thời điểm chói chang nhất.

Nyima cõng theo chiếc túi leo núi khổng lồ của Khánh Trần, tò mò hỏi:

"Cậu chủ trẻ à, ngươi mang cái gì trong cái túi này vậy, sao lại nặng hơn nhiều những cái khác..."

Khánh Trần cười híp mắt nói:

"Chỉ là những thứ cần thiết hàng ngày thôi."

Lúc này trưởng nhóm Sherpa đã dặn dò rằng Nyima không cần cùng mọi người xây cầu, mở đường, cũng không cần mang theo bình dưỡng khí mà chỉ cần phục vụ thật tốt cho cậu chủ trẻ tuổi.

Nếu cậu chủ trẻ vui vẻ, tiền boa luôn là thỏi vàng 100 gram.

Trưởng nhóm Mingma hiểu rằng họ đã gặp được một hào khách chân chính "coi tiền như cỏ rác".

Mingma liếc nhìn bầu trời:

"Trại C1 lúc này không an toàn, khó khăn lắm mới đợi đến thời kỳ cửa sổ, chúng ta cứ tiếp tục hành trình và đi thẳng đến trại C2 ở độ cao 6.400 mét, chúng ta sẽ dựng lều bếp và đốt lửa nấu cơm ở đó. Người đâu, cõng cậu chủ nhỏ lên núi đi."

Khánh Trần dở khóc dở cười.

Theo tốc độ leo núi của người leo núi, ngày đầu tiên mọi người đã lên đường và đến điểm cắm trại C1 ở độ cao 5900 mét vào buổi trưa, lúc này thể lực của mọi người gần như đã kiệt quệ rồi.

Vì vậy, mọi người sẽ nghỉ ngơi tại đây một đêm và chờ ngày hôm sau tiếp tục lên đường, tiến về trại C2 ở độ cao 6400 mét.

Nơi đó sẽ thông thoáng hơn, an toàn hơn, còn có lều bếp của người Sherpa, nơi tất cả những người leo núi có thể ở lại một hoặc hai ngày và có một bữa ăn nóng hổi.

Thế nhưng, người Sherpa không mỏng manh như những người leo núi, họ kiếm tiền bằng mạng sống, vì vậy họ dự định sẽ vượt qua quãng đường C1 và C2 chỉ trong một ngày.