Tần Dĩ Dĩ không tình nguyện:
“Ta muốn ở lại chăm sóc hắn!”
Đại trưởng lão giữ chặt tay nàng lôi đi:
“Tiểu tổ tông ơi ngươi ở lại ta không yên tâm, ngươi phải đi với ta.”
Mấy người họ đi đến cửa hang số 4, nơi này là mặt sau của thác nước, vị trí bí ẩn như Thủy Liêm Động.
Bên ngoài hang động là tiếng nước rào rào, trong hang Đại Vũ rút lần lượt 24 cuộn tranh từ lòng bàn tay phải của mình ra.
Hắn hít sâu một hơi, sau đó xé nát từng lá bài tẩy mình dày công vẽ và cất giấu biết bao nhiêu năm.
Ngay sau đó chín Thần Nữ, chín Hàng Ma Kim Cang, sáu Lý Thúc Đồng xuất hiện trong hang động đá vôi.
Đại trưởng lão nhìn sáu Lý Thúc Đồng, cảm thấy hàm răng bắt đầu đau nhức…
Hắn khó hiểu:
“Ngươi vẽ nhiều Thần Nữ và Hàng Ma Kim Cang giống nhau như thế làm gì? Không phải họa sĩ Trần thị đều thích vẽ nhiều kiểu khác nhau à?”
Đại Vũ lườm hắn:
“Tranh dùng để chiến đấu, vẽ cùng một kiểu đương nhiên là quen tay hay việc, hiệu suất khi vẽ cũng cao. Thần Nữ dùng để đối phó kẻ địch trên không, Hàng Ma Kim Cang dùng dưới mặt đất, vậy là đủ rồi. Họa sĩ Trần thị sáng tác một bức tranh phải tốn rất nhiều thời gian, nếu muốn có hiệu suất chiến đấu cao thì tất nhiên tập trung vào vài nhân vật là hợp lý nhất. Ta không giống họa sĩ Trần thị khác, họ làm ra vẻ quá. Vừa dùng tranh giết người, lại vừa nói mình đang theo đuổi nghệ thuật.”
Đại trưởng lão càng nghi hoặc:
“Thần Nữ ở trên không, Kim Cang dưới mặt đất, thế Lý Thúc Đồng dùng để làm gì?”
Đại Vũ lại nguýt hắn một cái:
“Dùng để dọa kẻ địch vào thời khắc mấu chốt.”
Đại trưởng lão sửng sốt.
Hắn tưởng tượng khi mình đang chiến đấu, bỗng nhiên Lý Thúc Đồng xuất hiện đấm mình một cú, quả thật là vô cùng đáng sợ, còn kinh khủng hơn cả Thần Nữ với Hàng Ma Kim Cang.
Dù sao Thần Nữ và Kim Cang đều là nhân vật thần thoại, ngươi biết họ không có thật, chỉ cần dựa theo cấp bậc của họa sĩ để đánh giá năng lực chiến đấu của họ là được.
Nhưng đột nhiên xuất hiện một Lý Thúc Động thì khác...Đó là bán thần sống sờ sờ.
Đột nhiên Zard khen:
“Chín Thần Nữ, chín Hàng Ma Kim Cang, vì sao ngươi không kết hợp thành Thần Nữ ba sao và Hàng Ma Kim Cang ba sao ấy, vậy mới lợi hại hơn! Nhiều máu hơn, lực công kích cao hơn nữa!”
Đại Vũ:
“???”
Ngươi nghĩ mình đang chơi game chiến thuật Đấu Trường Chân Lý à?!
Chín Thần Nữ bình thường hợp thể thành Thần Nữ ba sao cái đầu ngươi ây!
Đại Vũ không để ý đến hắn nữa, lập tức phái toàn bộ thần Phật và Lý Thúc Đồng ra ngoài, chia làm 6 nhóm.
Mỗi nhóm 4 người, Lý Thúc Đồng là nhóm trưởng dẫn từng nhóm lục soát khu cấm kỵ.
Lần này không phải tập đoàn quân Trần thị truy sát họ, mà là họ muốn đi săn tập đoàn quân!
Họa sĩ Trần thị tung toàn bộ át chủ bài ra chiến đấu, đương nhiên có tự tin lấy một địch nghìn quân.
Zard gom tất cả những mảnh vụn của tranh một cách cẩn thận vào vải liệm, bấm giờ chờ đợi:
“Vậy là chúng ta chỉ cần ngồi đây chờ là được sao? Đại ca, lần sau ngươi có thể vẽ ta không, ta cũng lợi hại lắm.”
Đại Vũ ngồi đằng sau thác nước, nhắm mắt lại:
“Nếu ngươi thăng lên bán thần thì ta sẽ vẽ ngươi.”
...
Trong khu cấm kỵ số 008, một trung đoàn 1500 người đang vượt qua nơi này theo mệnh lệnh.
Quân chi viện khởi hành sau của Trần thị đã đến nơi, Trần Dư không chỉ muốn bí mật thành thần nằm dưới hang động đá vôi, mà còn muốn thành lập căn cứ tiên tiến ở phía tây của khu cấm kỵ số 008, để sư đoàn dã chiến chủ lực của Trần thị sắp đến khu cấm kỵ đi qua đây và tiến thẳng đến Hỏa Đường cướp bóc.
Dù sao đại trưởng lão của Hỏa Đường đã bị vây ở chỗ này, Trần Dư chỉ cần trấn áp những người kia dưới khu cấm kỵ số 008, không cần đích thân đến núi tuyết Tây Nam.
Tập đoàn quân Trần thị đã sửa sang lại quy tắc của khu cấm kỵ, họ đang hành quân với tốc độ rất nhanh.
Nhưng họ vừa mới tiến vào khu cấm kỵ số 008 sáu tiếng đồng hồ, đằng sau đội ngũ bỗng vang lên âm thanh ồn ã.
Bộ đội phía trước quay đầu lại thì thấy hai Hàng Ma Kim Cang và một Thần Nữ xuất hiện ở mặt sau, tàn sát binh sĩ của Trần thị không chút nương tay trong sự dẫn dắt của “Lý Thúc Đồng”.
Tranh cấp A bao thương bất nhập, chỉ cần không bị pháo binh bắn trúng, không bị mấy trăm người tập trung tấn công quả thật giống như có được tấm thân bất tử.
Mới đầu họa sĩ Trần thị ẩn nấp trong tập đoàn quân đều kinh hãi, sao Lý Thúc Đồng lại dẫn thần Phật trong tranh nhà họ đến giết người?!
Nhưng hắn nhanh chóng nhận ra đó không phải Lý Thúc Đồng thật sự, mà là thằng nhãi nhà Trần Ngưng Chi đang giúp Hỏa Đường!
Họa sĩ Trần thị chỉ huy với giọng điệu lạnh lùng:
“Chỉ là bốn bức tranh cấp A mà thôi, hy sinh binh lính bị họ tấn công, dùng vũ khí nhiệt áp bắn chết họ!”
Trung đoàn trưởng sửng sốt:
“Xung quanh họ còn hơn trăm binh sĩ, một khi sử dụng vũ khí nhiệt áp, tất cả mọi người sẽ chết.”