Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2148: Có Vấn Đề Lớn




Tiểu đoàn trưởng bỗng hỏi:

“Chỉ có một Lý Thúc Đồng?”

“Đúng vậy, chỉ có một!”

Họa sĩ Trần thị thở phào một hơi, sau đó hắn cười khẩy, nói:

“Chỉ có một bức tranh mà cũng muốn tấn công chúng ta? Không cần lo lắng, các ngươi giết hắn quá hao tốn, để ta giải quyết.”

Họa sĩ này của Trần thị chỉ đến cấp B, nhưng nếu chỉ là một bức tranh cấp A thì hắn vẫn có thể ứng phó được.

Ngay sau đó, hắn xé nát sáu bức tranh liên tiếp, chỉ trong chốc lát thần Phật bao gồm Càn Thát Bà, Hàng Ma Kim Cang, Thần Nữ Phi Thiên cùng nhau bay ra và lao về phía Lý Thúc Đồng.

Họa sĩ Trần thị điều khiển họ đến trước mặt đối phương.

Nhưng biến cố xảy ra.

Trong khu rừng hứng trọn ánh trăng ấy, Lý Thúc Đồng thình lình biến mất, chỉ trong nháy mắt hắn lại xuất hiện.

Sáu thần Phật trong tranh đồng thời nổ tung tỏa ra ánh sáng chói lóa, sau đó tiêu tan trong không khí, giống như có người thả sáu quả pháo hoa trong khu cấm kỵ này.

Họa sĩ Trần thị và các binh linh nhận ra điều khác thường, thực lực của tranh cấp A và tranh cấp B chênh lệch lớn đến vậy ư?!

Một nháy mắt ngắn ngủi, với họ, giờ đây lại dài đến lạ thường.

Tất cả trong khu rừng này giống như bị ấn nút tạm dừng, mọi người cứng đờ tại chỗ, chỉ có Lý Thúc Đồng vẫn đang hành động.

Lý Thúc Đồng lại biến mất, mọi người chỉ cảm thấy một trận cuồng phong quét qua, Lý Thúc Đồng xuất hiện. Hắn bóp cổ của họa sĩ Trần thị được bảo vệ giữa đám lính, nhấc đối phương một cách nhẹ nhàng, hắn nói với vẻ khó hiểu:

“Chẳng phải họa sĩ Trần thị rất sợ ta à? Sao các ngươi trở nên dũng cảm thế, phản ứng đầu tiên nhìn thấy ta thế mà lại không phải là chạy trốn...”

Giọng điệu của Lý Thúc Đồng tràn đầy sự nghi ngờ, hắn chỉ đoán tầm này là lúc Hỏa Đường đến khu cấm kỵ số 008, cho nên định đến xem đại trưởng lão có mang vật cấm kỵ gì cho mình không.

Nhưng hắn không phát hiện đại trưởng lão, mà lại gặp một việc kỳ lạ như thế này....

Tại sao quân đội của Trần thị lại ở đây?

Tại sao quân đội của Trần thị không sợ hắn?

Tại sao họa sĩ Trần thị lại dũng cảm vậy?

Lý Thúc Đồng không nghĩ ra được, nhưng Lý Thúc Đồng chấn đống, hắn cảm thấy trình độ chiến đấu của bộ đội Trần thị đã được nâng lên một tầm cao mới, đạt đến cảnh giới dũng cảm không sợ chết.

Đến tận bây giờ họa sĩ Trần thị mới hiểu được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Trong lòng hắn đã mắng Trần Vũ sa sả.

Đây là bán thần Lý Thúc Đồng hàng thật giá thật, Trần Vũ hại ta!

Khoảng thời gian trước, trong tất cả bản tin chiến tranh mà họ xem đều viết rõ Trần Vũ dùng bức vẽ Lý Thúc Đồng tập kích trung đoàn dã chiến, Trần Vũ dùng bức vẽ Lý Thúc Đồng tập kích lữ đoàn dã chiến, bức vẽ Lý Thúc Đồng cầm Gatling tàn sát quân ta, bức vẽ Lý Thúc Đồng luôn mang theo hai quả lựu đạn...

Bản tin chiến tranh như thế này lặp đi lặp lại quá nhiều lần, thế cho nên khi họa sĩ Trần thị vừa mới nhìn thấy Lý Thúc Đồng còn nghĩ Lý Thúc Đồng không có Gatling thì có gì phải sợ.

Kết quả, đụng trúng hàng thật rồi, giơ chân đá một cú, xương toàn thân nát bét.

Rắc một tiếng, Lý Thúc Đồng bẻ gãy cổ hắn.

Các sĩ binh sĩ Trần thị giơ súng lên bắn, nhưng Lý Thúc Đồng lại biến mất. 500 binh lính của tiểu đoàn này bay hết ra ngoài, va vào trên cây rồi từ từ trượt xuống.

Bốp, bốp, bốp, bốp, âm thanh vang lên không dứt, tàng cây bị vô số thi thể va phải khiến lá cây rơi ào ào xuống, hệt như một trận tuyết lớn.

Mấy chục người máy chiến tranh tiến hành bao vây Lý Thúc Đồng, năng lực hành động có thể sánh với chiến sĩ gen cấp B nhanh chóng vây quanh đối phương.

Nhưng một loạt tia lửa bùng lên, một cơn gió thổi qua, hàng chục thanh đao Thu Diệp đã cắm vào lõi năng lượng nằm trong ngực của người máy, phun ra từng quả cầu lửa.

Từ đầu đến cuối, các binh sĩ không hề phát hiện ra vị trí của Lý Thúc Đồng.

Đây là một cuộc tàn sát triệt để.

Một cuộc tàn sát chẳng hề hồi hộp.

Lý Thúc Đồng đứng trong rừng nhìn xung quanh, hắn kéo tiểu đoàn trưởng dậy, đây là người sống sót duy nhất hắn cố ý tha mạng cho:

“Hỏi ngươi việc này, vì sao các ngươi không sợ ta?”

Tiểu đoàn trưởng sắp khóc tới nơi:

“Bọn ta sợ lắm, thật sự sợ mà, ngài hiểu lầm rồi…”

“Ồ?”

Lý Thúc Đồng khó hiểu:

“Nhưng các ngươi không hề tỏ ra sợ ta mà, nói cho ta biết cụ thể chuyện gì đã xảy ra.”

Tiểu đoàn trưởng kể hết mọi việc xảy ra trong mấy ngày qua, lông mày của Lý Thúc Đồng ngày càng nhíu chặt hơn.

Khánh Trần xuất hiện ở khu cấm kỵ số 008? Lẽ nào cũng đến cướp đồ của đại trưởng lão? Hỏng rồi, lần này bị đồ đệ giành trước rồi.

Ngay sau đó, hắn nghe thấy Khánh Trần bị Trần Dư đuổi giết, sát ý từ từ dâng lên.

Khi hắn nghe được tiểu đoàn trưởng nói Khánh Trần đã biến mất mới dần yên lòng, bắt đầu chú ý đến chuyện khác.

Trần Vũ? Một họa sĩ trẻ tuổi của Trần thị không vẽ thần Phật mà lại vẽ mình?

Có vấn đề.

Có vấn đề lớn!