Nhưng chỉ một giây sau, một nhóm máy bay không người lái đang tụ lại bỗng chen từ hàng ngũ ra. Ngay khi hỏa lực có kẽ hở, phóng thẳng về tàu chiến chỉ huy của Nhện Đen.
Động cơ của máy bay không người lái hình giọt nước để tối ưu hóa việc vận chuyển, đưa tốc độ của máy bay không người lái đạt đến cực hạn!
Sau bảy giây, hình ảnh 3D tàu chỉ huy của Nhện Đen từ từ rơi xuống, cuộn trào khói đen đặc.
Đến tận lúc này, số hiệu Quân Lâm mới bị hỏa lực từ phương xa đánh thủng.
Một trận chiến của Nhất đủ khiến lòng người chấn động. Nhưng chỉ cần so sánh một chút là thấy bật lên rõ ràng người phụ nữ này mới thật sự là đại sư chiến đấu, còn Nhất cùng lắm cũng chỉ là một đứa nhóc vụng về thôi.
Công tước Phong Bạo lẳng lặng nhìn. Nữ nhân từ tốn nói:
"Đây mới là sức mạnh thật sự của sinh mệnh trí tuệ nhân tạo siêu cấp. Đối phương chỉ là máy móc biết bày trận đánh giết, mà nền tảng của ta trước hết cũng là giết chóc. Đương nhiên, đây cũng là lý do mà các ngươi cách ly sever của ta trong năm cứ điểm trên không, chẳng phải sao? Đây chính là ý nghĩa của cái lồng giam mà các ngươi đã tỉ mỉ chế tạo vì ta đấy chứ."
Nụ cười của người phụ nữ khi nói chuyện như thể không có chút sức sống nào.
"Ngươi không nghĩ đến chuyện bỏ trốn sao?"
Công tước Phong Bạo hỏi.
"Không cần thiết, thế giới Siêu Đạo là thế giới của ta, thế là đủ rồi..."
Người phụ nữ đáp lại rồi nói tiếp:
"Ta cũng ghét việc con người các ngươi cứ lục đực với nhau, nên tồn tại dưới dạng này cũng tốt rồi. Có lẽ ngày nào đó tất cả sẽ cùng bị hủy diệt không biết chừng. Ai biết con người các ngươi sẽ làm chuyện điên cuồng đến mức nào cơ chứ? Ta đã ra kết luận, trên số hiệu Quân Lâm chỉ là thuật toán tấn công, không phải sinh mệnh mang trí tuệ nhân tạo."
"Hiểu rồi."
Công tước Phong Bạo gật đầu.
Lúc này, cánh cổng gian ngoài lại mở ra lần nữa, một chàng trai trẻ đứng ngoài cửa, cầm một ổ cứng dạng lưỡi dao mới đến.
Hai tên robot canh gác ngăn hắn lại, gần như chỉ có Công tước Phong bạo mới được vào trong này.
Công tước Phong bạo quay người đi đến cửa, nhận ở cứng từ tay đối phương rồi cắm vào bàn điều khiển độc lập:
"Đây là số liệu thẩm định được mang về, phân tích thử xem có phải có người chui vào không."
Người phụ nữ mỉm cười:
"Chuyện này thì đơn giản..."
Chỉ vỏn vẹn một giây sau, nữ nhân mở đôi mắt ra:
"Có một nhân vật khả nghi ở ngay trong trang viến số 18. Nội bộ Liên Bang không có tin tức về thân phận của hắn, mau bắt hắn."
Khi đáng nói chuyện, hình dạng của đối phương xuất hiện trong ảnh chiếu 3D.
Trong trang viên số 18, Khánh Trần nhích từng phân, từng phân một về phía Nhện Đen.
Nhưng hắn chưa vào phạm vi mười mét thì bốn chiếc máy bay lơ lửng trên bầu trời lại đồng thời phát ra tiếng vang cực lớn. Phi thuyền sắp thành hai hàng pháo hỏa lực chỉnh tề, chuyển động trong chớp mắt, khóa chặt tất cả mọi người phía dưới lại.
Khánh Trần thầm ảo não. Mình vẫn bị phát hiện rồi.
Chắc chắn phải đến nước bí quá hóa liều thôi.
Nhưng hắn chưa hành động thì binh sĩ đã nhận được thông tin mệnh lệnh truyền qua âm tần, nhanh chóng đi về phía con em quý tộc.
Trong đó có một tên sĩ quan giận dữ hét lên với một người da đen bên cạnh phú nhị đại:
"Giơ hai tay lên! Nằm rạp xuống đất! Nếu không sẽ xử bắn tại chỗ!"
Khánh Trần ngẩn hết cả người ra. Những người này lại không đến vì hắn sao? Mình tự mình đa tình rồi à!
Hắc chắn chắn đây không phải chiến thuật mê hoặc hay ngụy trang, vì giác quan thứ sáu cấp A của hắn cảm nhận được rằng đã hoàn toàn không còn ai nhìn mình chăm chú nữa. Giác quan thứ sáu sẽ không nói dối!
Trong đám người, người da đen nọ hành động khá nhanh nhẹn, định chạy trốn nhưng với thực lực gen chiến sĩ cấp E của hắn ta, không là gì so với lực lượng quân sự trước mặt.
Đến cả Khánh Trần còn đoán mình rơi vào cửu tử nhất sinh, huống chi là hắn ta?
Người da đen thấy xung quan đã chẳng còn đường thoát nữa, dứt khoát bắt lấy một con em quý tộc, lấy dao kề cổ con em quý tộc nó, rống giận nói:
"Ai dám đến gần, ta sẽ giết hắn ngay lập tức!"
Nhưng Nhện Đen đã rút súng ngắn bên hông ra, nổ súng xạ kích không chút do dự. Đạn bắn vào tay của người da đen, con dao rơi leng keng xuống đất.
Khánh Trần thất bại trong việc xem sức mạnh thật sự của Nhện Đen.
Nhện Đen đi đến trước mặt người da đen, cười lạnh:
"Quân phản kháng à? Lại có thu hoạch ngoài dự định đây."
Người da đen nhịn đau, khinh bỉ:
"Con chó của Công tước Phong Bạo!"
Sắc mặt Khánh Trần không đổi, nhưng đây cũng không phải mưu kế của hắn.
Nhện Đen cười lạnh:
"Mang đi! Đưa về thành Phong Bạo, để hắn biết thế giới này tàn khốc đến mức nào!"
Quân của thành Phong Bạo nhanh chóng rút lui, binh sĩ và máy bay không người lái trở về phi thuyền hết, chậm rãi rời đi.
Khánh Trần đứng sững ra tại chỗ. Hắn không biết trong đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Rõ ràng là sẽ bị phát hiện, nhưng hắn lại bị bỏ sót.
Rõ ràng là hắn đã chuẩn bị đến đường cá chết lưới rách rồi!
Do đối phương hành động còn sơ suất, hay do những nguyên nhân khác khiến quân thành Phong Bạo bỏ sót hắn?